Tiêu Phàm không có cảm giác gì nhiều với những lời chửi rủa và quát tháo của mọi người ở trên khán phòng, bởi vì bây giờ trong đầu hắn vô cùng hỗn loạn, vẻ mặt của hắn cũng đã trở nên ngây ngốc luôn rồi, hắn chỉ nhớ đến trận chiến lúc nãy với Ngọc Sinh Yên.
Tại sao lại như vậy, hắn đã sắp nhận thua, tại sao những chuyện kỳ lạ đó lại liên tiếp xảy ra, hơn nữa còn xảy ra trước mặt mọi người, tiêu rồi, lần này hắn thật sự tiêu đời rồi, cho dù hắn nhảy vào sông Hoàng Hà cũng rửa không sạch nữa…
Cứ như vậy, Tiêu Phàm mang khuôn mặt ngây ngốc quay lại ghế hạng nhất của mình.
Người vui vẻ nhất khi Tiêu Phàm thắng trận đấu này là ai?
Không phải là những người cược cho Tiêu Phàm như Hoàng Ma Tử, mà là Hổ Nữu đại tiểu thư của chúng ta!
Chuyện mà Hổ Nữu đại tiểu thư thích nhất chính là hành hạ người khác, ngoài ra còn có những chuyện rất thú vị khác nữa.
Lần này cô muốn hành hạ một người quen, tên trong game của người đó là Ngọc Sinh Yên, mà cô lại không thể tự lên sân khấu, vì vậy cô mới giao cho “Phàm muội muội” yêu dấu của mình.
Mà “Phàm muội muội” của cô không chỉ hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ mà cô giao cho, hơn nữa còn hoàn thành một cách vô cùng thú vị nữa.
Tiêu Phàm vừa hành hạ được người ta, lại còn làm thú vị như vậy, thế nên Hổ Nữu vô cùng vui vẻ!
“A ha ha! Phàm muội muội em giỏi quá! Chị yêu em nhất!” Nhìn thấy Tiêu Phàm xuống sân khấu rồi về lại bên cạnh mình, Hổ Nữu hưng phấn nhào vào người Tiêu Phàm, vừa nhào đến liền ôm chặt hắn vào trong lòng mình.
Bị trận đấu lúc nãy kích thích, bây giờ đầu óc của Tiêu Phàm trống rỗng, đôi mắt không còn tiêu cự, căn bản không hề để ý đến hành động của Hổ Nữu ở bên cạnh.
Vì cái ôm tràn đầy “bạo lực” kia, Tiêu Phàm bị cái ôm này làm cho lắc qua lắc lại, tùy ý để cho hai thứ “hung khí” khổng lồ của Hổ Nữu đè vào người mình.
Tiêu Phàm không có phản ứng, thế nhưng Xà Cơ nhìn hai người đang ôm ôm ấp ấp trước mặt mình thì bỗng nhiên không vui, cô bắt đầu chen vào kẽ hở giữa hai người, cố gắng tách bọn họ ra.
Bây giờ Hổ Nữu đang vô cùng hưng phấn nên cũng chẳng quan tâm nhiều, cô chỉ biết ôm Tiêu Phàm rồi la to, hoàn toàn không chú ý đến Xà Cơ đang chen vào giữa.
Thế là lại làm khổ Xà Cơ, cô phát hiện sau khi mình chen vào giữa hai người, không những không thể tách bọn họ ra mà bản thân mình cũng bị đè ép ở trong đó, không ra ngoài được, hơn nữa hai phần thịt ở trước ngực của chị Hổ Nữu đã đè vào mặt cô khiến nó sắp bị biến hình luôn, vậy nên Xà Cơ lập tức xin Bán Trường Miên giúp đỡ.
Bán Trường Miên thấy dáng vẻ đáng thương của Xà Cơ, lập tức đặt tay mình lên người Tiêu Phàm, cố gắng kéo hắn ra.
…
Đúng lúc này, không biết là do biểu hiện “đặc sắc” của Tiêu Phàm trong trận thi đấu lúc nãy hay là cái tên “Lich King” kinh thế hãi tục kia, lần đầu tiên ống kính của hệ thống trò chơi quay cận cảnh một tuyển thủ đã rời khỏi sân khấu…
Màn hình đang treo lơ lửng trên sân thi đấu liền xuất hiện cảnh tượng như vậy, “Lich King Mệnh Phàm” vĩ đại mang khuôn mặt bình thản đứng đấy, một cô em ăn mặc gợi cảm đang ôm hắn, khi nhìn về phía Mệnh Phàm thì vẻ mặt của cô em này rất nhiệt tình.
Mà ở giữa cô em và Mệnh Phàm là một cô gái mắt kính rất đáng yêu, cô gái đáng yêu này có vẻ rất phiền não, dường như đang ghen vậy.
Mà ở bên cạnh họ là một cô gái mặc đồ trắng vô cùng xinh đẹp đang thân thiết đặt tay lên người Mệnh Phàm, có vẻ rất dịu dàng.
Trong nháy mắt mà hình ảnh xuất hiện, trong lòng vô số khán giả nam đã la hét!
Tính làm gì thế! Khoe khoang hả! Bức tranh về hậu cung của Lich King ư! Tại sao cái tên Mệnh Phàm này đã trái ôm phải ấp rồi mà còn mang dáng vẻ bình tĩnh như vậy chứ, lẽ nào đây chính là khí thế bá vương trong truyền thuyết!
A! Thật đáng ghét! Tán tỉnh NPC nữ, đùa giỡn “nữ thần võng du” vẫn chưa đủ sao, còn muốn mở hậu cung ở trong trò chơi nữa, cái tên Mệnh Phàm kia vẫn còn là người sao!
Có lẽ là người tổ chức phát hiện ra hình ảnh này có ảnh hưởng rất bất lợi đối với hiện trường, liền xóa bỏ cảnh quay cận cảnh của Tiêu Phàm ngay.
Trong cái chớp mắt sắp xóa bỏ đó, một cái đầu nhỏ đáng yêu ở đằng sau cô gái mặc đồ trắng ló ra, mang vẻ mặt ngây thơ nhìn Mệnh Phàm.
Nội tâm của các khán giả nam ở đây lại nổ tung lần nữa!
A! Cầm thú! Tại sao ngay cả loli mà hắn cũng không buông tha chứ!
Nhìn màn hình đã chuyển qua chỗ khác, bọn họ thở dài, lẳng lặng nhìn về phía “Lich King Mệnh Phàm”, trong đôi mắt là luồng oán niệm sâu đậm…
Ngô Vương, làm chuyện như vậy, tại sao không dẫn theo tôi chứ…
Trận PK của "Tân Sinh" đã trình chiếu hình ảnh của những người chơi mới và cả những cao thủ cao cấp lên trước mắt mọi người nhưng cuộc tranh tài thứ tư của hôm nay kết thúc, trận PK này có lẽ đã bị mọi người hoàn toàn không chú ý gì đến nữa, bởi vì tiêu điểm của tất cả mọi người bây giờ chính là người chơi tên là Mệnh Phàm.
Tuy rằng trận giao chiến của Ngọc Sinh Yên và Tiêu Phàm kết thúc đã lâu nhưng đối tượng được mọi người bàn luận ở khắp các phòng - Tiêu Phàm vẫn được chú ý mãi không thôi.
Đa số những người ở trên khán đài đều mắng vị "Ô Yêu Vương" mới này cách làm người vô cùng dơ bẩn thối tha, đương nhiên nhiên cũng có người có phản ứng khác.
Đám người Reginald của Chiến Minh cười không ngừng đối với biểu hiện của Tiêu Phàm ở trận này, khiến cho Hào Đại Bàn bên phía Tiêu Phàm xấu hổ không thôi.
Mà nhóm nhị thế tổ của công hội Ngạo Thiên nhìn về phía bàn hạng nhất của Tiêu Phàm, ánh mắt lóe lên, với loại "đại thân sĩ" biết chơi như người này, nhóm nhị thế tổ khá là thích thú.
Thậm chí Long Ngạo Thiên còn có suy bỏ qua hiềm khích lúc trước mà kéo Tiêu Phàm nhập bọn, dù sao thì bao nhiêu "ngựa lớn" Long Ngạo Thiên cũng có thể mua nhưng "lão ẩm" thì khó cầu.
Trong lòng Phương Hạo Thiên đều là dáng vẻ mê người của Ngọc Sinh Yên khi bị Tiêu Phàm "sỉ nhục", dục hỏa đốt người, hoàn toàn không phát hiện ra Tiêu Phàm chính là người mà ngày đó khiêu vũ với Hàn Thi Dao ở học viện nghệ thuật xúc phạm tới mình.
A Hoa Tỷ cũng không bất mãn gì với hành động vừa rồi của Tiêu Phàm, dù sao thì tình nhân trong mắt hóa Tây Thi, Phàm ca làm cái gì cũng tốt, muốn trách thì chỉ trách con hồ ly tinh Ngọc Sinh Yên.
Tiểu Khuyển Du Lục Hoa cũng không khác A Hoa Tỷ là bao, là fan số một của Tiêu Phàm, Tiểu Khuyển Du Lục Hoa gặp Tiêu Phàm sẽ đỏ hồng mặt, tim đập rộn ràng, bắt dầu nói lắp, máu mũi tuôn trào, có thể nói là đã tận lực rồi.
Trận tranh tài vừa rồi trong mắt Tiểu Khuyển Du Lục Hoa ngoại trì dáng vẻ tà mị của Tiêu Phàm thì không còn gì nữa cả.
Nhìn vẻ mặt háo sắc của hai cô gái này, Yêu Đạo cũng chỉ biết thở dài.
...
Bên phía công hội Hoa Nguyệt, Mị Hỏa thật sự không phải là một hội trưởng công hội có trách nhiệm, hoàn toàn không tức giận chút nào vì thành viên công hội thua trận mà nắm cằm trầm tư nói: "Chậc chậc, thật ghen tị với cái tên Mệnh Phàm kia nhưng mà sau khi mình đưa cho Ngọc Sinh Yên bảo bối [ áo ngực của nữ thần Victoria ] cũng chưa chính mắt thấy dáng vẻ cô ấy mặc bộ đó, tên kia thật là may mắn!"
"Chị hội trưởng, cho em một bộ đi." Một người chơi trẻ tuổi trong công hội Nguyệt Hoa ngồi cạnh Mị Hỏa làm nững với cô ta.
"A ha ha, nói ha lắm, sau khi trở về chị đây sẽ đưa cho em một cái, a, không không không, một bộ thì sao, ha ha ha..." Mị Hỏa cười lên ha hả, chợt thấy Hàn Tiểu Yên bên cạnh đang đứng ngồi không yên, quay đầu nói với cô: "A, Tiểu Yêu, hình như cô đang vội gì sao, có phải lo lắng cho chị của cô không, thực ra cũng không sao đâu, lấy cá tính háo thắng của chị cô thì rất nhanh sau đó sẽ lấy lại tinh thần thôi, hơn nữa nhất định sẽ càng nhiệt huyết hơn nữa."
Hàn Tiểu Yêu nhìn thấy Ngọc Sinh Yên biến mất trên sàn đấu thì thật sự có chút lo lắng, cô thấy hành động của Tiêu Phàm trên sàn thi đấu thì có chút hoang mang, bởi vì người con trai cô quen không phải là người như vậy, có lẽ là có hiểu lầm gì đó, cho nên cô muốn thông qua Tiêu Phàm tìm hiểu tình huống trước một chút, sau đó mới đi an ủi chị của mình.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo