Nên trận PK của Tiêu Phàm và Ngọc Sinh Yên, Thời Vũ Hoàn ngồi xem rất nghiêm túc, vì cậu ta cảm thấy chắc chắn cậu ta sẽ mạnh hơn cái tên Tiêu Phàm được gọi là "Beater" kia.

Nhưng giờ nhìn thấy rồi nhưng cậu ta cảm thấy rất khó hiểu, trong lòng càng rối như tơ vò.

"Em biết nếu nói anh yếu hơn Phàm ca thì chắc chắn anh sẽ không phục."

Thấy Thời Vũ Hoàn không trả lời mình, Tịch Dương vẫn tự nói tự nghe.

"Em nhìn ra được, trước khi PK Phàm ca đã điều tra được Ngọc Sinh Yên phải khôi phục lại lượng HP sau những đòn sát thủ. Hơn nữa, có thể thấy anh ấy đã hiểu được mình sẽ phải đối mặt với một trận PK khó khăn tới mức nào. Nếu là tuyển thủ khác, nhìn thấy những đòn sát thủ đó của Ngọc Sinh Yên thì chắc chắn chỉ có thể ngoan ngoãn bị Ngọc Sinh Yên giảm giá trị HP từng chút một. Đáng tiếc đối thủ lần này của Ngọc Sinh Yên lại là Phàm ca, Phàm ca giảm lượng HP của Ngọc Sinh Yên dần dần như vậy cũng xem như là đã áp dụng một chiến thuật rất tốt trong trận PK, anh ấy cũng đạt được mục đích. Quả nhiên chiến thuật của Phàm ca vẫn hào phóng đơn giản như vậy, đúng là khiến người ta bội phục." Tịch Dương còn đang chân thành khen ngợi Tiêu Phàm thì đột nhiên sắc mặt thay đổi nhanh như lật sách, vẻ mặt trở nên vô cùng dữ tợn: "Nhưng mà tôi vẫn phải giết anh ấy, phải báo thù cho Tiểu Thúy! Tiểu Thúy của tôi!"

Tịch Dương dường như vẫn sùng bái Tiêu Phàm như trước, vội giảng giải chiến thuật xuất quỷ nhập thần của Tiêu Phàm trong trận PK ra cho mọi người hiểu. Thời Vũ Hoàn nghe hắn ta nói xong thì vẻ mặt cũng trở nên khó coi.

Có thể thấy cậu ta rất khinh thường cái tên "Beater" Mệnh Phàm này, dù sao cậu ta cũng là thầy của "Truy Phong Giả" Tịch Dương, sao cậu ta có thể muốn bị so sánh với hắn được chứ?

Không nói tới phần tâm cơ thủ đoạn khi lập ra kế hoạch, còn có cái khí thế không biết xấu hổ khi dùng kế hoạch đó nữa, ngay cả trên phương diện thu thập thông tin của đối thủ, cậu ta cũng kém xa Mệnh Phàm!

Trong trận PK trước đây, cậu ta hoàn toàn không tìm ra bất kỳ thông tin nào về những đòn tấn công sát thủ của Ngọc Sinh Yên, vậy mà lần này Tiêu Phàm có thể nắm rõ những thông tin đó trong lòng bàn tay. Người này... Thật đáng sợ!

Thế là, trong lúc bất tri bất giác, Thời Vũ Hoàn lại đột nhiên chú ý tới sự sùng bái của Tịch Dương rồi so sánh mình với Tiêu Phàm, sau đó lại tự cảm thấy vô cùng thất bại vì hoàn toàn không hiểu tên Tiêu Phàm này chút nào.

Nhưng cảm giác khiếp sợ của Thời Vũ Hoàn với Tiêu Phàm cũng không kéo dài quá lâu, vì cái tên Tịch Dương vẫn thâm tình lẩm bẩm "Tiểu Thúy, Tiểu Thúy" bên cạnh bỗng nhiên hóa thành một chùm sáng rồi biến mất.

...

Tịch Dương lại xuất hiện trên sàn đấu của giải đấu PK biểu diễn "Tân Sinh", mà đứng đối diện hắn ta chính là hội trưởng hiện tại của Bang Long Hổ - Thái Thập Tam.

Sau trận đấu vô cùng chấn động cả đấu trường của Tiêu Phàm và Ngọc Sinh Yên, trận bán kết đầu tiên của giải đấu PK biểu diễn "Tân Sinh" lại tiếp tục bắt đầu...

Tịch Dương nhìn cô bé trước mặt, nói vô cùng nghiêm túc: "Xin lỗi, tôi sẽ không nhường cô vì cô là một cô gái đâu, bởi vì tôi còn phải đánh bại một người khác trong giải đấu này."

"Bổn tiểu thư không cần mày nhường, cho chị đây nhìn thử "Truy Phong Giả" Tịch Dương có gì lợi hại đi!"

Thái Thập Tam rút ống thép bên hông ra, nâng lên rồi đánh thẳng về phía Tịch Dương.

Theo tiếng nói qua nói lại giữa hai người, khán giả trong đấu trường cũng bắt đầu tỉnh táo lại từ trận đấu của Tiêu Phàm và Ngọc Sinh Yên, bắt đầu chú ý tới hai người, tiếng hoan hô cổ vũ nhiệt liệt vang lên.

"Long chiến vu dã

Hổ khiếu sơn lâm

Bang phái đại nghĩa

Vĩnh tồn tại tâm!"

Dịch Nghĩa:

Rồng đánh nơi hoang vu

Hổ gầm nơi rừng núi

Nghĩa lớn của bang phái

Luôn luôn ở trong lòng.

Những huynh đệ trong Bang Long Hổ bắt đầu kéo biểu ngữ của mình lên, cổ vũ cho chị cả của mình trong trận đấu.

Dĩ nhiên phía bên fan hâm mộ của anh chàng đẹp trai Tịch Dương cũng không chấp nhận bị yếu thế: "Tịch Dương cố lên! Tịch Dương giỏi nhất! Tịch Dương, em yêu anh!"

Trên một phương diện nào đó, Tịch Dương cũng được xem là một đứa trẻ hạnh phúc.

Vẻ mặt Tiêu Phàm không thay đổi nhìn về sàn đấu, còn Hổ Nữu cũng đã bình tĩnh lại, đôi mắt nheo thành một đường thẳng, nhìn vào trong đám người cổ vũ cho Tịch Dương giống như đang tìm kiếm gì đó.

Đột nhiên, đôi mắt tuyệt đẹp của cô lại mở ra, trong đôi mắt tỏa ra ánh sáng vô cùng rạng rỡ, bên môi cũng xuất hiện nụ cười.

Cô đã tìm thấy mục tiêu mà cô muốn, trong đám người cổ vũ cho "Truy Phong Giả" Tịch Dương, cô nhóc Tây Qua Mạn Mạn đang gào hét như điên cổ vũ cho anh chàng.

Lúc này, trên sàn đấu, Tịch Dương và Thái Thập Tam đã bắt đầu lao vào đánh nhau.

Bởi vì trong trận PK đầu tiên, Reginald hoàn toàn không chống cự nên Thái Thập Tam hoàn toàn không thể hiện được bản lĩnh của cô ta.

Vì thế, lúc này Thái Thập Tam đã bắt đầu thể hiện ra sự tàn nhẫn của người được gọi là "Thập Tam Muội của Bang Long Hổ" trước mặt tất cả mọi người.

Đừng nhìn Thái Thập Tam chỉ là một cô nhóc nhỏ tuổi, ống thép mạnh mẽ trên tay cô lại đuổi theo Tịch Dương chạy khắp cả sàn đấu.

Không hổ là đại tiểu thư xuất thân từ hắc đạo, phong cách chiến đấu đó quả thật đậm chất đánh nhau trên đường phố. Vào lúc này, nếu Tịch Dương bị Thái Thập Tam bắt được thì chắc chắn chỉ có thể hứng chịu một trận đánh khiến người ta nhìn vào thôi cũng thấy đau.

Nhưng có thể dễ dàng bắt được Tịch Dương như vậy sao? Tịch Dương chính là người được mọi người đặt cho biệt danh "Truy Phong Giả", hắn ta hiểu nhất chính là giương cung bắn tiễn.

Lúc này, Tịch Dương thể hiện một lối đánh "Hitandrun" đúng chuẩn của người chơi chuyên nghiệp, vô cùng chuẩn xác, vừa đi vừa bắn, vô cùng nhịp nhàng, hoàn toàn không lộn xộn chút nào, lối đánh truyền thống này được hắn thể hiện trở nên đẹp như tranh vẽ.

"Chúng ta đang nhìn thấy kỹ năng bắn tên vô cùng tuyệt diệu của tuyển thủ Tịch Dương. Tuyển thủ Tịch Dương đang kéo giãn khoảng cách với tuyển thủ Thái Thập Tam bằng kỹ năng bắn tên vô cùng nhanh và chuẩn xác của anh ta, ngoài ra còn cản lại những ngọn lửa của tuyển thủ Thái Thập Tam. Không hổ là "Truy Phong Thủ", tuyển thủ Tịch Dương quả thật vô cùng lợi hại!" Không biết Tiểu Miêu đã khôi phục lại tâm trạng sau trận PK của Tiêu Phàm xong hay là nhìn thấy Tịch Dương quá đẹp trai nên mới bắt đầu chú ý vào trận PK này. Dù sao cô ta cũng đã khôi phục lại tâm trạng của bản thân và bắt đầu hét lớn bình luận về tình hình dưới sân đấu.

Thái Thập Tam vốn định nhanh chóng áp sát Tịch Dương rồi đập cho hắn ta một trận nhớ đời, nhưng không ngờ lại bị một trận tên của Tịch Dương khiến cho phải dừng bước.

Cô ta chỉ có thể vừa tránh vừa đẩy những mũi tên đang chạy tới trước mặt mình đó, vì vậy tốc độ đuổi theo Tịch Dương cũng chậm lại, nhìn thấy khoảng cách của mình và Tịch Dương ngày càng lớn, cô ta quát lớn một tiếng: "Tên Tịch Dương kia, mày định khiến cho bản tiểu thư không thể động đậy được sao! Bản tiểu thư muốn đánh chết mày!

Tiếng la này của Thái Thập Tam vang lên vô cùng đột ngột, mà nội dung của nó cũng vô cùng ngây thơ.

Dừng lại, không được nhúc nhích?

Cô làm như sân thi đấu là nhà chòi đấy à, làm sao Tịch Dương có thể vì một câu này của cô mà ngưng tấn công được?

Cho nên, tiếng la này của Thái Thập Tam có nói cũng như không.

“Tôi bảo anh đứng lại, cái tên đáng chết này, có nghe thấy lời bà đây đang nói không hả?”

Thấy Tịch Dương vẫn to gan bắn tên về phía mình, Thái Thập Tam lại bực bội hét lên một lần nữa. Mấy tên đệ tử mặt như hung thần ác sát đang ngồi hàng ghế đặc biệt thấy vậy cũng bắt đầu gào lên.

“Tên nhãi, lỗ tai mày điếc đấy à?”

“Không nghe thấy chị đại tao bảo mày dừng lại hả?”

“Cái tên khốn kiếp này, mày dám không nghe lệnh chị đại dừng lại hả, lần sau gặp mặt mày một lần tao đánh một lần!”

Tuổi tác Thái Thập Tam dù không lớn nhưng địa vị trong bang Long Hổ cũng được xem là rất cao quý.

2.99618 sec| 2431.961 kb