Đối với khách du lịch, điều họ muốn là một trải nghiệm sống động.

Diệp Hàm nhắm mắt mường tượng ra cảnh tượng này, vốn nó còn hơi mơ hồ, nhưng giờ đã dần dần trở nên rõ ràng hơn.

*

Buổi chiều, Diệp Hàm gọi Vương Vân, Liễu Nghệ đến thảo luận những vấn đề liên quan đến việc khai trương nhà kính triển lãm.

Diệp Hàm: "Nhà kính triển lãm có thể sẽ xây dựng xong trong hai ngày này. Dự định sẽ chính thức mở cửa đón khách du lịch vào ngày mùng 7 tháng 10, tập trung vào cảnh quan đặc sắc là ‘phù dung sớm nở tối tàn’."

Liễu Nghệ hưng phấn nói:

"Oa, cuối cùng cũng khai trương rồi, mong chờ thật đó! Quản lý, chị có cần em làm gì không ạ?"

Vương Vân trầm ngâm:

"Thời gian chuẩn bị thì một tuần là đủ rồi. Nhưng cảnh phù dung sớm nở tối tàn" rất khó nắm bắt, vì vậy chúng ta cần phải set-up xong càng sớm càng tốt."

Diệp Hàm khẽ mỉm cười:

"Đúng vậy. Theo ước tính của em, sắp tới sẽ có một số cây hoa quỳnh sẽ bước vào giai đoạn nở hoa. Liễu Nghệ, mấy ngày nay chắc là sẽ vất vả cho em rồi, hoa quỳnh thường nở vào khoảng 8 giờ tối."

Liễu Nghệ xoa tay:

"Không thành vấn đề ạ, tối nay em sẽ đi quay! Em chưa từng thấy ‘phù dung sớm nở tối tàn" bao giờ, nên phải tranh thủ đi ngắm thôi."

Vương Vân: “Vậy chị sẽ chịu trách nhiệm biên tập tài khoản công chúng, còn Liễu Nghệ sẽ chịu trách nhiệm đăng video đã chỉnh sửa lên phương tiện truyền thông.”

Từ tận đáy lòng Liễu Nghệ cũng có vài phần kính sợ Vương Vân, cô ấy bèn nghiêm túc nói:

"Được ạ, chị Vân."

Sau đó Liễu Nghệ cũng không còn nhiệm vụ gì nữa, thế là cô ấy đã đi chuẩn bị trước.

Sau đó Liễu Nghệ cũng không còn nhiệm vụ gì nữa, thế là cô ấy đã đi chuẩn bị trước.

Diệp Hàm và Vương Vân tiếp tục thảo luận những vấn đề khác.

Diệp Hàm: “Sau khi các thông tin được ban hành, em dự định sẽ tung ra vé vào cửa [Tour Đêm – Hoa Quỳnh] riêng trên APP thôi, giá vé cũng không đổi, giữ nguyên mức giá là 30 tệ. Giờ mở cửa ban đêm ở Hoa Gian Tập sẽ là hai tiếng từ 20:00 đến 22:00, đồng thời mỗi ngày chỉ bán 800 vé, bán hết sẽ ngừng."

"Đợt này chỉ bán vé online. Đầu tiên phải thông báo cho du khách rằng nếu không đặt vé trước thì sẽ không được vào, số lượng người trong nhà kính triển lãm cũng sẽ được kiểm soát chặt chẽ."

Vương Vân chăm chú lắng nghe.

Kể từ khi đến Hoa Gian Tập, chị ấy phát hiện ra vị quản lý 22 tuổi này rất giỏi, cô không hề giống một sinh viên đại học vừa mới tốt nghiệp, một vài đề xuất của cô thậm chí còn hay và chu toàn hơn cả mình - một người đã vào nghề được bảy tám năm.

Khiến cho tất cả nhân viên đều cảm thấy tâm phục khẩu phục.

Không nói những người khác, ngay cả trong lòng Vương Vân cũng rất ngưỡng mộ vị quản lý này của mình.

Dù tốt nghiệp ở trường đại học thuộc dự án 985*, nhưng khi mới ra trường, Vương Vân hoàn toàn là một tờ giấy trắng, giám đốc đã phải mất hơn nửa năm để dẫn dắt chị ấy.

(Dự án 985 (985工程) hay còn gọi là “Dự án các trường đại học hàng đầu thế giới” ở TQ.)

Sau đấy Vương Vân đã mắc phải một vài sai lầm, có lần còn bị lãnh đạo chỉ trích nặng nề trước mặt toàn bộ bộ phận, chị ấy đã khóc lóc rồi thức trắng đêm để sửa lại dự án.

Kể từ đó, Vương Vân cũng dần dần trưởng thành.

Nhớ lại những năm tháng tuổi trẻ của mình, Vương Vân cảm thấy hơi xúc động.

Chị ấy cũng càng ngày càng cảm thấy Diệp Hàm thật phi thường, giỏi giang hơn bản thân lúc đó rất nhiều.

0.13356 sec| 2381.984 kb