Phó Vân Trạch tiếp tục nói:
“Tôi hy vọng cô có thể thường xuyên tới đây để chăm sóc cây cối, tần suất thì như cô đã nói đi, nửa tháng một lần. Lương một năm là 2.000.000 tệ, cô cảm thấy thế nào?”
Để tránh đối phương hiểu lầm, Phan Hằng ở bên cạnh cũng lên tiếng giải thích:
“Giá này hoàn toàn là dựa trên giá thị trường. Trước đây công ty đã thuê một người thiết kế cảnh quan với mức lương hàng năm là 1.500.000 tệ và ba thợ làm vườn chuyên nghiệp với mức lương hàng năm là 300.000 tệ, tổng cộng là 2.400.000 tệ.”
“Sau khi cải tạo thì cũng không cần thiết kế cảnh quan nữa, có cô ở đây, chúng tôi có thể bớt tiền thuê một người, tiết kiệm được rất nhiều chi phí, đôi bên đều có lợi.”
...
Trên đường trở về, Diệp Hàm không ngừng suy nghĩ về chuyện vừa rồi.
Mức lương là 2.000.000 tệ.
Chẳng phải là còn nhiều hơn hệ thống đưa sao?
Hơn nữa công việc còn rất nhẹ nhàng.
Hệ thống: “...”
Hệ thống: “Chủ nhân à, quyền sở hữu hiện tại của vườn bách thảo đã được chuyển vào tay cô kể từ khi cô hoàn thành nhiệm vụ đầu tiên. Để biết thêm chi tiết, vui lòng xem thông tin trên màn hình sáng.”
Diệp Hàm: !!!
Cô nhấn vào phần thông tin bên trái.
Họ tên: Diệp Hàm (Ye Han)
Giới tính: Nữ
Tuổi: 22 tuổi
Liên kết hệ thống: Số B544 Ngân Hà
Hành tinh tương ứng: Hệ Mặt Trời - Trái Đất
Liên kết vườn bách thảo: Hoa Gian Tập (100% cổ phần)
Tiến độ thu thập: 117‰
Cứu giúp các loài thực vật có nguy cơ tuyệt chủng: 0
Cô hít một hơi thật sâu, đột nhiên cảm thấy có động lực hơn hẳn.
Nhờ lần học tập và tham khảo này, cô có thể chuẩn bị xây dựng nhà kính triển lãm vào tối nay.
…
"Quản lý, chị đã đi đâu vậy? Em thấy tâm trạng của chị có vẻ rất tốt. Chẳng lẽ... chị vừa đi hẹn hò sao?"
Liễu Nghệ nhìn thấy Diệp Hàm đi từ cửa sau về, trên mặt còn lộ rõ ý cười.
“Không phải.”
Diệp Hàm nheo mắt:
“Chị tới Công ty Khoa Học Công Nghệ Tương Lai, kiểm tra vấn đề của thực vật giúp họ.”
"Ồ, quản lý giỏi thật đấy."
Liễu Nghệ vô cùng sùng bái, thầm nghĩ quản lý đúng là quá giỏi, được một công ty lớn như vậy mời tới.
Nhưng rồi cô ấy lại nghĩ: Ủa, Công ty Khoa học Công Nghệ Tương Lai——
Đó không phải là nơi anh chàng siêu đẹp trai kia làm việc sao?
Một người thường xuyên bao trọn gói, lần nào cũng chỉ muốn một mình quản lý đi cùng với anh ta, lần này anh ta không bao trọn gói nữa, mà trực tiếp mời quản lý đến công ty của anh ta.
Chà... Đây không phải là một buổi hẹn hò thì là gì chứ?
Được rồi, nếu quản lý đã nói không phải thì là không phải vậy.
Cô ấy hiểu mà.
Diệp Hàm với tâm trạng vui vẻ trở lại ký túc xá, thay một bộ quần áo khác, cô cảm thấy lần này mình đã thu hoạch được rất nhiều.
Hơn 60 chậu cây được chuyển ra khỏi bức tường thực vật đã mất đi chức năng vốn có của nó, nếu đặt riêng trong văn phòng thì trông sẽ rất kỳ, cho nên Diệp Hàm chỉ đơn giản là mang đến nhà kính triển lãm sắp được xây dựng để trang trí và trưng bày.
Dương xỉ là loại cây thích hợp nhất để đặt cạnh những tảng đá và dòng suối.
Chúng thích hợp sống ở những nơi ẩm ướt, có bóng râm và ít ánh sáng, đồng thời chúng còn có sức sống mãnh liệt, lá mọc xum xuê.
Khi trồng sau mấy tảng đá, chúng sẽ giống như mọc lên từ các vết nứt trên tảng đá, tạo thành một sự kết hợp hoàn hảo.
Editor: Nhận được sự góp ý của độc giả, nên từ chương này mình sẽ đổi tiền từ ‘đồng’ -> ‘tệ’ nhé ạ, cảm ơn quý độc giả đã ủng hộ, nếu mọi người cảm thấy có chỗ nào chưa ổn thì hãy góp ý để mình cải thiện nhé ạ <3
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo