Diệp Hàm chỉ mỉm cười,c ũng không lên tiếng giải thích.
Sau khi xuống xe, trước mắt toàn là mấy tòa nhà cao tầng cao chót vót, có rất nhiều nhân viên bảo vệ tuần tra ở cửa.
Chỉ cần nhìn vào bức tường thủy tinh bóng loáng lạnh băng trên bề mặt tòa nhà, đã đủ tạo ra một loại ảo giác rằng người bình thường không thể trèo cao.
Ngay khi Diệp Hàm đến, Phan Hằng đã đi ra ngoài cửa để tiếp đón.
"Quản lý, cô đến rồi. Nào, chúng ta đi bên này, tầng 54. "
Cô đi theo đối phương bước qua đại sảnh sáng đến độ có thể soi gương được, sau đó lại bước vào thang máy VIP.
Lúc 8 giờ, hầu hết nhân viên vẫn chưa đến công ty, chỉ có mấy cô lao công đang bận rộn dọn dẹp, cả tòa nhà rơi vào yên tĩnh.
Tuy nhiên, vẫn có một vài nhân viên đến sớm nhìn thấy Diệp Hàm, không, phải nói rằng họ nhìn thấy Phan Hằng ở phía sau cô.
Người nào người nấy đều trưng vẻ mặt vô cùng ngạc nhiên, bắt đầu bàn tán sôi nổi.
"U là trời, đó là ai vậy?"
"U là trời, đó là ai vậy?"
"Chẳng lẽ hôm nay có khách hàng lớn tới đây hả?"
"Chưa từng nghe nói."
"Chắc là không phải đâu, làm gì có chuyện họ lại đến sớm như vậy được."
"Nhìn bóng lưng này trông quen lắm... Ai nha, họ vào thang máy VIP kìa."
...
Khó trách bọn họ ngạc nhiên như thế, dù sao Phan Hằng cũng là trợ lý chính của tổng giám đốc Phó, bình thường người mà anh ấy tiếp đón thấp nhất cũng là giám đốc điều hành.
Dù là ngẫu nhiên chạm mặt, bọn họ ít nhất cũng phải gọi một tiếng ‘trợ lý Phan’.
Lần này, không biết là nhân vật nào, lại để Phan Hằng phải đích thân tiếp đón, còn cung kính để đối phương đi ở đằng trước, chứng tỏ thân phận của người kia cũng không hề đơn giản một chút nào.
"Ding" một tiếng, cửa thang máy mở ra.
Diệp Hàm đi qua hành lang nơi treo đầy tác phẩm nghệ thuật khác nhau, chân dẫm lên thảm nhung mềm mại, những bức tường đá cẩm thạch mịn màng tinh tế đã cho cô một cái nhìn mới về tiềm lực của "công ty Khoa Học Công Nghệ Tương Lai".
Phan Hằng gõ cửa, một giọng nói lạnh lùng ‘Vào đi" vọng ra.
Ngay khi bước vào khu vực văn phòng tổng giám đốc, dù Diệp Hàm đã chuẩn bị sẵn tâm lý, nhưng cô vẫn cảm thấy chấn động không thôi.
Văn phòng với diện tích hàng ngàn mét vuông đã thực sự được xây dựng thành một rừng rậm oxy tự nhiên.
Các loài thực vật khác nhau bao phủ toàn bộ không gian bên ngoài, một số cao đến vài mét, xanh um tươi tốt mọc tràn ra khắp nơi, tán cây và tán lá cũng được cắt tỉa vô cùng hoàn mỹ.
Diệp Hàm nhìn môi trường xung quanh, không khỏi nghĩ đến nhà kính triển lãm của mình.
Trên thực tế thì chúng rất giống nhau, ngoại trừ mấy cảnh quan như hòn non bộ, thác nước,… do môi trường văn phòng không thể thực hiện được, còn những khía cạnh khác thì hoàn toàn có thể tham khảo.
Cô nhìn bức tường thực vật bên trái.
Tường thực vật, nhìn tên đoán nghĩa, chính là cảnh quan xanh thẳng đứng được tạo ra với một số lượng lớn thực vật.
Một giàn giáo cường lực mạnh mẽ được xây dựng ở bên ngoài bức tường, vô số chậu hoa được đặt vào, cành cây rủ xuống từ trên cao, tạo thành một bức tường thực vật vô cùng đẹp đẽ.
Một số công ty có nguồn tài chính lớn mạnh sẽ xây dựng một bức tường thực vật trong văn phòng để thanh lọc không khí, đồng thời mang lại cảm giác trong lành hiếm có cho nhân viên.
Bức tường thực vật rất đắt tiền, thường là cây xanh thẳng đứng trong nhà như rừng mưa nhiệt đới (cành lá phải có cảm giác rủ xuống).
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo