Bọn họ sợ liên quan dính dáng càng nhiều, sẽ không giúp nhau, nhưng cũng sẽ không trực tiếp gây rối, thậm chí hi vọng nhân tộc an ổn trở lại, sớm ngày giải quyết vấn đề.
Chỉ hi vọng có được một kết quả tốt!
Cuối cùng, Bạch Liên lại đem hoa sen đen và hài cốt đi chôn cất.
Lần này không gì bất thường xảy ra, sự việc được giải quyết.
“Nhân loại, ta phải đi rồi, nể tình quyển ‘Vô Sinh Chân Không Cảm Ứng’, sau này ngươi có thể đến xem xem!”
Nói xong, Bạch Liên Linh Vương chuẩn bị rời đi.
Nhưng…
“Khoan đã!” Vương Thăng ngăn Bạch Liên Linh Vương lại.
“Chuyện gì?” Bạch Liên Linh Vương ngay lập tức trở nên cảnh giác.
“Không có gì, Bạch Liên Linh Vương, có thể tỉ thí với ta một trận không, đương nhiên luận bàn đến điểm là dừng, cường giả cùng cấp bậc khó tìm quá!”
Người an ổn, dường như không dính dáng gì đến các thế lực quấy nhiễu thiên hạ như Bạch Liên Linh Vương đây thực sự quá ít.
Cơ hội như thế này chỉ có thể gặp chứ không thể cầu, nên nhất định phải nắm chắc. Đây cũng là nguyên nhân hắn theo tới đây.
Bạch Liên Linh Vương nhìn Vương Thăng, suy nghĩ một lúc, cuối cùng gật đầu.
“Được!”
Đúng lúc nàng cũng muốn xem thử thực lực của người này.
“Xoẹt!”
Được Bạch Liên Linh Vương đồng ý, Vương Thăng lập tức rút phi kiếm sau lưng ra khỏi vỏ.
Mặc dù hiện tại vẫn chưa thể làm được Hóa Kiếm chi pháp, nhưng sau khi hoàn thành tế luyện, phi kiếm đã có thể tùy tâm mà động, đúng lúc có thể kiểm chứng năng lực thực chiến.
Vù!
Phi kiếm ra khỏi vỏ, dường như cũng rất vui mừng.
Bạch Liên Linh Vương cũng cảm nhận được sự đáng sợ của phi kiếm, toàn lực ứng phó.
Nhưng lúc này, nàng nhìn thấy một thanh trường thương đâm về phía mình.
“Hừ!”
Không phải kiếm pháp sao?
Bạc Liên Linh Vương ngạc nhiên, người này rốt cuộc am hiểu những gì, bất luận là thanh kiếm kia hay thương pháp đều vô cùng đáng sợ.
Không chỉ vậy, khí huyết tuyệt thế như chân long kia là sao, vừa cảm ứng được, nàng đã thấy vô cùng đáng sợ.
Bạch Liên Linh Vương trở nên nghiêm túc, dù biết là luận bàn nhưng cũng không thể lơ là.
“Vô Ảnh Thích!”
Đây là chiêu thức mới Vương Thăng tạo ra nhờ kết hợp kiến thức đã đọc trong sách với Lục Hợp Đại Thương, trong thời gian ngắn đâm ra vô số đòn kèm theo thế thương, lấy kiến giết voi.
Bạch Liên đương nhiên không ngồi chờ chết, ngay lập tức ngưng tụ ra một đóa hoa sen.
“Thánh Liên Bảo Thể!”
Một đóa sen nở ra từ dưới chân Bạch Liên, ánh sáng trắng nhu hòa bao phủ lấy nàng.
Toàn bộ công kích của Hắc Long Thương đâm vào ánh sáng trắng đó nhưng lại không thể xuyên qua.
Hơn nữa vô số đóa sen cánh trắng đánh về phía Vương Thăng, bao vây hắn.
Những đóa sen này như hóa thành lưỡi dao sắc bén, phát ra ánh sáng lạnh lẽo.
Vương Thăng không hề sợ hãi. Khí huyết phát ra, hắn như biến thành một vầng mặt trời gay gắt, cánh sen trắng lập tức bị bao phủ trong nắng gắt.
Khí huyết chi lực trực tiếp bao lấy toàn bộ hoa sen, lực lượng mạnh mẽ bắt đầu “thiêu đốt” cánh hoa, chẳng bao lâu, những cánh hoa sắc như dao đã nhanh chóng cháy khô, rơi xuống, rồi hóa thành tro bụi.
Thậm chí chính bản thân Bạch Liên cũng bị lực lượng này ảnh hưởng.
Nàng chỉ cảm thấy cơ thể mình như đang bốc cháy.
“Khí huyết thật khủng bố!”
Bạch Liên không đối phó được với đại tông sư nhân loại, nhưng cũng biết chút được chút chuyện, những đại tông sư khác chắc chắn không có khí huyết khủng bố như vậy.
Võ giả nhân loại, từ trong khí huyết chắt lọc ra khí huyết chi lực, khí huyết càng mạnh, khí huyết chi lực càng mạnh.
Nhưng người này, chỉ dựa vào khí huyết của bản thân đã có tác dụng khủng bố như vậy.
Nếu sử dụng khí huyết chi lực thì sao?
Rất nhanh, nàng đã có câu trả lời.
“Phá Sát!”
Vương Thăng khẽ quát một câu, Hắc Long Thương mang theo khí huyết chi lực đánh thẳng lên ánh sáng màu trắng.
Choang!
Giống như thủy tinh vỡ vụn, hào quang trắng hình thành vòng bảo hộ vỡ vụn ra như những bông tuyết.
Nhưng rõ ràng Bạch Liên đã sớm có sự chuẩn bị.
Nàng lập tức dùng Hư Không Sinh Thủy, dòng nước trực tiếp quấn quanh Hắc Long Thương của Vương Thăng.
“Mặc dù ngươi rất mạnh, nhưng ta cũng không kém!”
Nhưng nàng vừa nói xong, thì cảm nhận được một hơi thở cùng sắc nhọn như cắt qua hư không.
Phi kiếm!
Phi kiếm của Vương thăng không phải để trưng, đã sớm nắm bắt thời cơ, chuẩn bị ra tay vào lúc này.
Bạch Liên dồn toàn lực vào Hoắc Long Thương và huyết khí của Vương Thăng, không ngờ sức uy hiếp của Phi kiếm cũng thật mạnh mẽ.
“Nguy hiểm!”
Bạch Liên muốn thoát khỏi chiêu này, nhưng đã muộn rồi.
Phi kiếm lập tực xẹt qua người nàng, nàng cảm nhận được cái chết từ trên thân kiếm.
Bạch Liên đương nhiên biết là Vương Thăng cố tình đánh lệch đi, nên cũng thu lại thế trận của mình.
“Ta thua!”
Vương Thăng khiêm tốn đáp: “Đã nhường!”
Nói thực, thực lực của Bạch Liên Linh Vương rất mạnh, liên tiếp hai lần đêu đỡ được công kích của hắn.
Phải biết rằng cả Chu Hổ và Huyết Hòe vương đều không đỡ được công kích của hắn.
Bạch Liên cũng công nhận thực lực của Vương Thăng
“Thực lực của ngươi không hề kém hơn người được gọi là Đao chủ, Kiếm chủ của nhân loại, thậm chí còn mạnh hơn, vậy mà không tranh giành, đúng là kì lạ!”
Vương Thăng nghe vậy, mỉm cười.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo