Sáu Đại Tông Sư cứ như vậy quyết định số phận của Bạch Liên Yêu Vương, ấn định một tháng sau hành động.
Đồng thời đem tin tức này truyền ra ngoài, làm dấy lên một làn sóng danh vọng, dù sao có rất nhiều người bị yêu tộc hại.
Vương Thăng cũng nghe thấy tin này, để lộ vẻ mặt “quả nhiên là thế”.
Các thế lực cấp bá chủ không thể để yên cho Bạch Liên Yêu quốc.
“Lần này hẳn là không có vấn đề!”
Sáu Đại Tông Sư hàng đầu ra tay, nếu ngay cả Bạch Liên Yêu quốc cũng không tiêu diệt được thì đừng nghĩ đến tranh đoạt thiên hạ nữa, tất cả đều tìm miếng đậu hũ đâm đầu vào đó mà chết đi cho rồi.
Mà cùng lúc đó, hai bóng người cũng tới bên ngoài Man Châu, họ chính là Bạch Liên cùng Thần Tước Vương đã vượt ngàn dặm tới đây…
Bạch Liên và Thần Tước Vương đến bên ngoài Man Châu, Bạch Liên đã cảm nhận được sự bất thường của sương mù bao phủ Man Châu.
“Loại sương mù này vốn là một loại thiên phú của tộc ta, có thể trấn an tâm hồn, nhưng hiện tại nó đã trải qua biến dị, trở thành thứ mê hoặc tâm hồn.”
“Thật ra chuyện này cũng không có gì, lực lượng chỉ phụ thuộc vào cách sử dụng, nhưng phương pháp lấy được lực lượng này và cách sử dụng của Tiểu Cửu chỉ sợ cũng không được tốt cho lắm!”
Thần Tước Vương đến đây để thông báo, đương nhiên hắn ta biết chuyện này, hắn ta chỉ để ý một điểm khác.
“Nó sẽ không ảnh hưởng đến chúng ta, phải không?”
“Sẽ không.” Bạch Liên đưa tay ra chạm vào sương mù: “Loại sương mù này gần như không có ảnh hưởng với Tông Sư, nhưng Tiểu Cửu có thể khống chế nhiều Tông Sư như vậy, nhất định có thủ đoạn, phải cẩn thận một chút.”
Bạch Liên cũng không thể đưa ra phán đoán chính xác trăm phần trăm về việc sau khi đối phương đọa thành Yêu Vương sẽ có thủ đoạn quỷ quyệt cỡ nào, vậy nên chỉ có thể chuẩn bị cho tốt.
“Ta hiểu rồi, hy vọng lần này thuận lợi, không cần dặn dò ở chỗ này.”
Dù là Bạch Liên hay Thần Tước Vương thì cũng không dám xem thường Yêu Vương.
“Yên tâm đi, cho dù đã trở thành Yêu Vương thì một số bản chất cũng sẽ không thay đổi, ta có cách khắc chế.”
Bản thân Bạch Liên là vua của tộc Bạch Liên, nàng hiểu tộc nhân của mình nhất, cũng biết cách khắc chế như thế nào, nếu không linh tộc cũng không phái người của tộc mình đi ra tay.
“Nói nhiều cũng vô dụng, vào luôn đi, đã lâu rồi linh tộc ta không đối phó với loại Yêu Vương này!”
Trên thực tế, nếu không phải Bạch Liên Yêu Vương tạo ra một yêu quốc trong nhân gian và có quan hệ quá sâu sắc với con người thì linh tộc cũng sẽ không quan tâm đến.
Đáng tiếc, ảnh hưởng của Bạch Liên Yêu Vương quá lớn, bọn họ không thể không ra tay.
Loại chuyện này không phải mới xảy ra lần đầu tiên, lần trước xảy ra đã là thời hoàng triều Đại Chu.
Không ngờ bây giờ vẫn có lúc phải ra tay.
Đoán chừng lần này bọn họ ra tay, bên phía nhân loại sẽ lại chấn động một trận, bọn họ cũng sẽ bại lộ ở một mức độ nào đó, mặc dù không giống như tiếp xúc với nhân tộc, nhưng đây cũng là chuyện không có cách nào.
Tuy nhiên cũng không sao, chỉ cần mau chóng rời đi là được, lâu như vậy mà bọn họ vẫn không bị nhân loại chú ý đến, cũng không phải là không có biện pháp.
Sau khi hai bóng người tiến vào Man Châu, trên một ngọn núi cao ở Man Châu, có một đóa hoa sen đung đưa, vô cùng thánh khiết.
Đóa hoa sen ở trong hồ nước trên đỉnh núi nhân tạo, vô số người vây quanh hồ nước, nhìn động tĩnh của hoa sen, tất cả đều quỳ xuống, hô to Bạch Liên Thánh Mẫu vạn tuế.
“Các con, ta cần các ngươi nỗ lực!” Một giọng nói hiền từ vang lên bên tai mọi người.
Những người này ngẩng đầu, trên mặt lộ vẻ điên cuồng.
“Nỗ lực hết mình vì Thánh Mẫu!”
Nói xong, những người này lần lượt lao đầu xuống hồ.
Rõ ràng trong hồ không có thứ gì, nhưng vô số máu tươi lại lan ra khắp hồ, nhuộm đỏ cả mặt hồ, mà đóa sen ở giữa hồ lại càng trở nên thánh khiết.
“Mẫu thân, cuối cùng người cũng tới rồi sao? Ta đang chờ người đây!”
Hơn trăm Tông Sư và mấy trăm võ giả đã đủ để nàng ta tăng thực lực thêm lần nữa.
Mà Bạch Liên và Thần Tước Vương tiến vào Man Châu không biết họ đã bị phát hiện, vẫn đang tiếp tục tiến về một phía.
Trong lúc tiến vào, bọn họ nhìn thấy vô số người cũng đi về phía này, bao gồm cả người thường, võ giả, thậm chí cả yêu thú và linh thú.
Trong miệng còn lẩm bẩm “Bạch Liên Thánh Mẫu”, vô cùng cuồng nhiệt.
Không cần nghi ngờ, chỉ cần nói một câu không tốt về Bạch Liên Thánh Mẫu, những người này sẽ lao tới, xé xác người đó thành từng mảnh.
“Thật là đáng sợ!”
Thần Tước Vương cũng phải cảm thán, loại phương pháp mê hoặc tâm hồn này, dù ở đâu cũng là đáng sợ nhất.
Bạch Liên cũng hơi trầm mặc, tộc Bạch Liên bọn họ có truyền thừa xa xưa, nhưng không ngờ sau khi sa đọa trở thành Yêu Tộc, thiên phú của chủng tộc lại thay đổi như vậy.
Tuy nhiên, nàng cũng càng kiên định muốn giết Tiểu Cửu.
Không phải vì nàng nhẫn tâm, mà là không thể không làm thế, nàng phải cân nhắc vì cả tộc.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo