“Giải sầu bằng cách nào đây, chỉ có thể mạnh hơn!”

 

Mạnh hơn là có thể ứng phó với đa số vấn đề.

 

 

Kéo thi thể của giao long, Vương Thăng tìm được Đại Bạch vẫn còn đang ở trong rừng rậm.

 

Đại Bạch chán muốn chết, vì thế đang ngủ giết thời gian.

 

Đến khi nghe thấy động tính tỉnh lại, đã thấy Vương Thăng kéo một thi thể lớn tới trước mặt nó.

 

“Đại Bạch, thử một lần, xem ngươi có kéo được giao long này về không.”

 

 

Có sức lao động khác, đương nhiên không cần tự chuốc phiền toái vào mình.

 

Vương Thăng cầm một sợi dây thừng thuận tay lấy từ trong thành về, cột đuôi của thi thể ác giao vào trên người Đại Bạch.

 

Đại Bạch muốn hành động, nhưng…

 

“G-rào…”

 

Thứ đồ chơi này hơi nặng nha!

 

Nhìn dáng vẻ Đại Bạch sử dụng toàn bộ sức lực mới có thể đi vài bước, Vương Thăng lại kéo thi thể giao long xuống tự mình kéo.

 

“Ngươi còn không nhanh chóng mạnh lên, ngay cả một thi thể cũng không kéo được, đi đi!”

 

“G-rào…”

 

Đại Bạch uất ức, thi thể giao long này nhìn không lớn, mới dài mấy chục mét, nhưng trên thực tế lại nặng đến dọa người, chỉ sợ phải bảy tám vạn cân.

 

Ban đầu nó chỉ là một Sơn Quân phổ thông, cũng chỉ bằng võ giả nhân loại cấp ba, tuy trong khoảng thời gian đi theo Vương Thăng đã tăng thực lực không ít, nhưng vẫn chưa đạt tới trình độ biến chất, kéo đồ mấy vạn cân vẫn có hơi gian nan.

 

Hiện tại dường như nó chỉ có tác dụng làm tọa kỵ.

 

Không được, phải nhanh chóng mạnh lên!

 

Tốc độ mạnh lên của chủ nhân nhà nó dường như nhanh đến kinh người.

 

 

Vì thế, thi thể giao long là do Vương Thăng kéo về trại Thanh Sơn.

 

 

Lúc tới cửa trại., không ít người đều phát hiện động tĩnh rất lớn bên ngoài cửa trại, dù sao cũng không giấu được thi thể dài hơn chục mét.

 

Đương nhiên, do có Đại Bạch đi phía trước, hầu hết người trong trại đều biết nó, cho nên không quá mức hoảng loạn.

 

Không lâu sau, phần lớn người trong trại đều đi ra, do thôn trưởng dẫn đầu.

 

Thôn trưởng Chu Chính Văn liếc mắt một cái đã thấy được Vương Thăng.

 

“Vận Thăng, đây là một con giao?”

 

Đương nhiên ông ấy biết Vương Thăng ra ngoài, nhưng vừa ra ngoài một chuyến, đồ vật mang về lại có hơi kinh người.

 

Một con giao long…

 

“Đương nhiên đúng thế, thôn trưởng, tìm người tới lấy máu đi, hẳn là còn có một chút.”

 

Ác giao bị hắn đánh vỡ tan thân thể, chảy rất nhiều máu, tuy nhiên sau đó hắn có ý thức cầm máu, cho nên vẫn dư lại một ít.

 

Hơn nữa con ác giao này không phải độc giao, cho nên vẫn có thể lợi dụng máu.

 

Thôn trưởng Chu Chính Văn lập tức ý thức được tầm quan trọng của mọi chuyện.

 

Lập tức tìm người quay lại cầm thùng tới lấy máu.

 

Vương Thăng trực tiếp cắt một cái lỗ ở phần đuôi của ác giao rồi bắt đầu lấy máu.

 

Thủ pháp này do hắn học ở chỗ giết cá giết tôm, rất hữu dụng, máu ào ào tuôn ra.

 

Tuy rằng bị xói mòn không ít, nhưng vẫn dư lại một chút, có chảy ra.

 

 

Rất nhanh, máu ác giao đã chảy gần hết, không còn chảy ra nữa.

 

Máu của ác giao rất nặng, máu chảy ra cần võ giả hoặc vài người trong trại hợp lực mới có thể khiêng đi.

 

Vương Thăng thì không động vào.

 

Sau khi chảy máu ác giao xong, thì còn toàn bộ thân thể, đây cũng không phải thứ bình thường.

 

TrongCơ quan yếu thuật. Thanh Long Thiêncũng có nội dung nhắc tới ác giao.

 

Đương nhiên, là nhắc tới để làm vật liệu.

 

Bên trong nói, nếu là độc giao, máu chính là vật liệu tốt nhất để luyện độc, máu ác giao bình thường có thể dùng để cường hóa thể chất.

 

Đáng để nhắc tới chính là, trong sách coi trọng độc giao hơn, nói có rất nhiều loại phương pháp để dùng máu của độc giao, nhưng đối với “máu bình thường” thì chỉ nhắc tới một câu.

 

Sau đó chính là thân thể.

 

Dù là độc giao hay là ác giao “bình thường”, trong sách đều có ghi lại kỹ càng.

 

Đơn giản mà nói, ngoại trừ máu thịt “vô dụng nhất”, hầu như toàn thân đều là bảo bối, thậm chí còn tặng kèm phương pháp mổ.

 

Tiếp theo sẽ biểu diễn mài dao mổ giao!”

 

Nói xong, Vương Thăng trực tiếp đứng trên đầu ác giao.

 

“Lột gân rồng trước!”

 

Hắn trực tiếp cắt một chỗ giữa ác giao, sau đó sờ đến một thứ cứng cỏi, vô cùng co dãn.

 

 

Sau đó dùng sức kéo, một sợi gân rồng cứng cỏi dính máu đã bị rút ra.

 

Vương Thăng thử kéo một chút.

 

“Coi như không tồi, có thể làm không ít thứ.”

 

Trong cơ quan yếu thuật, gân rồng có thể làm không ít thứ, cũng coi như một vật liệu nhiều tác dụng.

 

“Sau đó là da vảy.” Da vảy cần lột da, trong cơ quan yếu thuật cũng có hướng dẫn, cho nên cũng coi như thuận lợi.

 

Rất nhanh, một bộ da hoàn chỉnh đã bị lột xuống.

 

Sau đó là sừng rồng, mủ rồng…

 

Đại khái tốn nửa giờ, Vương Thăng đã giải phẫu xong toàn bộ thân thể ác giao.

 

Hắn giữ lại toàn bộ một số vật liệu có tác dụng với cơ quan yếu thuật trên mặt đất chỉ còn lại có một ít máu thịt và nội tạng, còn có xương ác giao thật lớn.

 

Tuy cơ quan yếu thuật không coi trọng những máu thịt này thậm chí bị gắn hai chữ “bình thường”, nhưng trên thực tế vẫn là thứ rất tốt.

 

 

0.82371 sec| 2466.93 kb