Ông ta biết rằng việc dùng quan hệ quen biết để đi cửa sau, mua món ngon của tiệm Mỹ Thực trình Ký là quá vô lý đối với bất kỳ ai.

Tuy nhiên, tiệm Mỹ Thực Trình Ký mỗi ngày bán một nghìn quả trứng ngâm trà trên Taobao, điều này cho thấy việc sản xuất trứng luộc nước trà của họ không tệ...

Vậy nên ông ta quyết định sẽ mặt dày đề nghị ý muốn mua trứng luộc nước trà của mình.

Thật sự là... Quá ngon rồi!

Trình Nguyên Hoa: "..."

Cô đứng hình mất một lúc, sau đó cười nói: "Không vấn đề, hai ngày nữa tôi sẽ nhờ người mang trứng luộc nước trà tới, Hoàng Thượng ở trong đoàn làm phim, còn phải nhờ mọi người quan tâm đến nó nhiều."

Đạo diễn cười rạng rỡ: "Chắc chắn phải như vậy rồi!"

Sau khi cúp điện thoại, đạo diễn tuyên bố với đoàn làm phim.

"Hai ngày nữa, tiệm Mỹ Thực Trình Ký sẽ gửi trứng luộc nước trà cho chúng ta!"

Các nhân viên ngay lập tức bàn tán sôi nổi

"Thật sao!"

"Có phải là món trứng luộc nước trà thơm ngon lần trước không?"

"Ahhh, trứng luộc nước trà lần trước thật sự quá ngon!"

"Tôi chả lần nào mua được món này ở trên mạng! Bây giờ lại có thể ăn được rồi, tốt quá!"

"Đạo diễn, khi nào vậy? Mấy ngày nữa, là một ngày hay hai ngày?"

...

Sư Huyền: "..."

Anh ta cúi đầu huýt sáo với Hoàng Thượng: "Chậc chậc chậc, những người này thật ngốc nghếch, chỉ ăn trứng luộc nước trà mà đã hài lòng rồi, bọn họ còn chưa biết đồ ăn của tiệm Mỹ Thực Trình Ký ngon cỡ nào..."

Anh ta đưa tay định xoa Hoàng Thượng, nhưng nó đã tránh được, liếc nhìn Sư Huyền và nhảy xuống.

Sư Huyền cũng không quan tâm lắm, chỉ lẩm bẩm một mình.

"Đầu cá hấp ớt, thịt cua viên đầu sư tử hầm, thịt kho tàu, cá viên súp, gà hầm nấm..."

“Món nào cũng rất ngon!”

"Không biết khi nào bà chủ Trình sẽ ra món mới?"

Tiệm Mỹ Thực Trình Ký

Việc Sư Huyền và Hoàng Thượng tranh nhau đồ ăn chỉ là một câu chuyện buồn cười nên rất nhanh đã bị mấy người bọn họ lãng quên.

Mỹ Thực Trình Ký gần đây rất bận rộn, nháy mắt đã sắp đến đại hội Thưởng Thức Ẩm Thực, công việc chuẩn bị trước đại hội của họ của họ cũng đã bắt đầu rồi.

Cũng may chú Nam có kinh nghiệm phong phú, có thể sắp xếp mọi chuyện một cách hợp lý.

Sau khi thư mời được gửi đi, Trình Nguyên Hoa cũng không nhàn rỗi, trước buổi nếm thử vài ngày, cô bắt đầu chuẩn bị nguyên liệu cho món ăn mới.

Một đống củi đã được chuẩn bị ở sân sau, và một đống bùn vàng đã được đào lên.

Sự phát triển của khoa học và công nghệ thật sự hữu ích, ít nhất Trình Nguyên Hoa vẫn có thể tìm được lá sen non vào lúc này.

“Cái này để làm gì?” Lưu Toàn Phúc mở to mắt chờ mong.

Bọn họ đều biết Trình Nguyên Hoa muốn làm món ăn mới, không nghĩ tới, món lần này có hình dáng hoàn toàn không giống những món ăn trước đó.

Đây là món ăn gì?

Nó có nhảy ra khỏi nồi không?

Lưu Toàn Phúc và những người khác đều tỏ vẻ tò mò, Từ Tú Uyển lấy điện thoại di động ra và gửi tin nhắn cho Diệp Dư Chiêu, thông báo rằng Trình Nguyên Hoa đang nấu một món ăn mới.

“Sao chú cảm thấy… thứ này nhìn quen quen?” Chú Nam sờ sờ cằm.

Lưu Toàn Phúc trong mắt cũng mang theo mê muội: "Cháu cũng cảm thấy.. ."

Lúc này Châu Đại Phát bưng một con gà đi tới, vừa cười vừa đi vào và nói: "Bà chủ Trình, con gà trống siêu nhỏ mà cô muốn đến rồi đây, kích cỡ như này được chưa?"

Châu Đại Phát trước đây bị thương ở chân, nhưng bây giờ anh ta đã khỏi.

Không chỉ chân của anh ta đã được chăm sóc tốt mà hiện tại anh ta đang có một trạng thái rất ổn định. Tiệm Mỹ Thực Trình Ký cần hơn hai mươi con gà mỗi ngày và số gà còn lại vẫn đang được nuôi. Đợi đến cuối năm, có thể bán đi một vài con gà.

Món Gà của Tiệm Mỹ Thực Trình Ký rất ngon.

Gà nuôi thả, tuy lớn chậm một chút, nhưng chất lượng thịt cùng chất dinh dưỡng thì gà bình thường không thể so được.

Cuộc sống bây giờ được đề cao hơn, khoa học phát triển, lại có rất nhiều thương nhân không có lương tâm chỉ để ý sản lượng mặc kệ chất lượng, cho nên có thể mua được gà nuôi thả của người đáng tin, thì đôi khi vẫn chịu bỏ ra một số tiền này để mua một hai con.

0.13424 sec| 2382.93 kb