Thịt gà vừa mềm lại tươi, chất lượng thịt cũng không giống như gầm hầm, cũng không giống gà nướng, gà chiên đầy dầu mỡ, chính là vừa mềm lại thơm, chất lượng thịt giữ lại trọn vẹn được hương vị của thịt gà, nước canh được nấu riêng cũng thấm vào đều vào miếng thịt, miếng thịt vốn cứng cũng trở nên mềm và thơm hơn.
Trừ việc ăn ngon, ông Ngô cũng không tìm được được từ nào tốt hơn để hình dung nữa.
Chỉ là một miếng thịt gà thật sự quá ít, giống như Trư Bát Giới ăn nhân sâm vậy, nuốt trọn một lần, ông Ngô chép miệng, vô thức bắt đầu mút tay.
Đám người tham ăn bên kia, bộ dạng giống hệt như ông ta, mút đầu ngón tay, không buông tha một chút hương vị cuối cùng nào.
Bên kia, vẻ mặt Lưu Toàn Phúc đầy chán nản.
Sao lúc nảy cậu lại ngốc như vậy chứ!
Không biết thứ đó lại ngon như vậy, lẽ ra nên lập tức xuống ra, gắp cho mình một miếng lớn nhất chứ?
Nhìn Diệp Dư Chiên người ta, khó trách có thể quản lý một công ty lớn như vậy, tầm nhìn đó, đúng là người thường không thể so sánh được!
Vẻ mặt của mọi người trong Tiệm Mỹ Thực Trình Ký đầy chán nản, những thực khách hỏi không ngừng…
“Bà chủ! Khi nào có món Gà ăn mày?”
“Ngày mai có sao?”
“Ai ya! Tôi không giành được vị trí của mấy ngày sau!”
“Tôi cũng vậy, thật tức giận nha!”
“Nếu không bây giờ bà chủ lên món đi, bây giờ chúng ta sẽ mua một mang đi!”
…
Thái độ Trình Nguyên Hoa kiên quyết lắc đầu: “Đã mấy ngày từ lúc Tiệm Mỹ Thực Trình Ký tạm đóng cửa, bây giờ không kịp rồi, tôi phải xây một nơi để chuyên làm Gà ăn mày ở sân sau, bây giờ không gấp, đợi sau đại hội Thưởng Thức Ẩm Thực sẽ có món mới.”
Thời gian này đều bận rộn chuẩn bị cho đại hội Thưởng Thức Ẩm Thực, trong nháy mắt đã là ngày chín tháng mười hai, cách đại hội Thưởng Thức Ẩm Thực chỉ có ba ngày, sau đại hội Thưởng Thức Ẩm Thực thì có món mới, rất đúng lúc.
Gần đây không có thời gian lên món mới
Tuy các thực khách không nỡ, nhưng cũng biết không thể làm khó người khác, từng người họ rời khỏi Tiệm Mỹ Thực Trình Ký với gương mặt ủ rũ với dư vị còn đọng lại.
Ông Ngô vẫn bị kẹt giữa bọn họ như cũ.
Đây là lần đầu tiên ông ta đến đây, đã bị ấn tượng sâu sắc bởi những món ăn ngon của quán khuất phục, bên cạnh đó, một số người tham ăn còn lưu luyến đứng ở cửa Tiệm Mỹ Thực Trình Ký nói chuyện…
“Thật sự là rất tuyệt, bây giờ món Gà ăn mày này là món yêu thích nhất của tôi!”
“Còn không phải sao, tuy món khác cũng rất ngon, nhưng món Gà ăn mày này còn ăn chưa đủ, thật khiến người khác luôn ghi nhớ.”
“Đáng tiếc phải sau đại hội Thưởng Thức Ẩm Thực mới có thể ăn được.”
“Món lê viên ngào đường mật lần trước tôi chỉ mới ăn được hai lần, thì đã hết rồi, phải đợi đến năm sau mới có thể ăn được!”
“Còn nữa… Các người không muốn tham gia đại hội Thưởng Thức Ẩm Thực sao? Đến lúc đó đều là món ăn của Tiệm Mỹ Thực Trình Ký, có rất nhiều món, nghe nói còn có một số món mới nữa!”
“Cái gì? Còn có món mới?”
“Thật sự rất muốn tham gia đại hội Thưởng Thức Ẩm Thực, haizz, trách tôi không phải là đầu bếp, không có tư cách tham gia?”
“Tôi nghe nói…”
…
Ông Ngô vểnh tai lên, nghe bọn họ nói về công tác chuẩn bị để Tiệm Mỹ Thực Trình Ký tham dự đại hội Thưởng Thức Ẩm Thực, càng nghe càng chảy nước bọt khắp nơi, hận không thể lập tức gia gia đại hội Thưởng Thức Ẩm Thực.
Đáng tiếc…
Ông ta không có tư cách.
Ông Ngô ủ rũ, lúc này, người nhà của ông ta đã tìm được ông ta.
“Cha, cha chạy loạn đi đâu thế? Chúng ta nhanh chóng trở về đi, bây giờ trực tiếp đến sân bay, có thể ngủ sớm một chút, cha phải bảo dưỡng thân thể!”
Ông Ngô gật đầu, cùng bọn họ ngồi lên xe.
Nghe thấy cháu gái bọn họ líu ríu nói đến món ăn của Tiệm Mỹ Thực Trình Ký rất ngon, ông Ngô nhìn ngón tay giống như còn giữ được mùi vị, lại nhìn Tiệm Mỹ Thực Trình Ký càng đi càng xa…
Nếu có thể tham gia đại hội Thưởng Thức Mỹ Thực, vậy thì tốt quá…
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo