Cơ thể của Ngô Trung Tuyền không có bệnh, đó là do ông ta điều dưỡng nhiều năm, có lẽ đến tuổi này của chú Nam, cơ thể sẽ không tốt như vậy!
Từ Tú Uyển không nhịn được, bà cụ bước lên nói với Ngô Trung Tuyền: “Hơi quá đáng rồi, cơ thể người khác khỏe mạnh thì sao? Ông có ý gì chứ, không quen nhìn cơ thể người khác khỏe mạnh sao?”
Ngô Trung Tuyền ngây người, lúc này mới chú ý đến lời nói của mình có ý nghĩa khác.
Vì thế, lập tức cuống quýt vẫy tay: “Đương nhiên tôi hy vọng cơ thể mọi người đều khỏe mạnh, chỉ thấy kỳ lạ, vì sao vốn nên có bệnh vặt, mà tại sao mọi người đều không có, thật khiến người khác không thể tin được, bình thường các người đều chú ý dưỡng sinh sao?”
Từ Tú Uyển trừng mắt nhìn ông ta, không để ý đến ông ta.
Ngô Trung Tuyền nóng nảy, cơ thể những người này đều khỏe mạnh, vậy không phải là ông ta không có đất dụng võ sao!
Như vậy sao được!
Ông ta còn muốn tham gia đại hội Thưởng Thức Ẩm Thực nữa!
Vì thế, Ngô Trung Tuyền bước lên, lại bắt mạch cho Lưu Toàn Bội và Dương Lâm, cơ thể hai người vẫn vô cùng khỏe mạnh như trước.
Ngô Trung Tuyền thật sự ngây người.
Thậm chí ông ta còn nảy sinh nghi ngờ y thuật của mình.
Lúc này, ánh mắt của ông ta chú ý đến Trịnh Uyển đứng cách đó không xa...
Ngô Trung Tuyền bước lên, không nói lời nào, nắm lấy cổ tay Trịnh Uyển bắt đầu bắt mạch.
Nửa ngày sau, đột nhiên ông ta phát ra một tiếng: “Ồ?”
Phản ứng này không giống với phản ứng trước đây, những người khác cũng nhìn ông ta một cách kỳ lạ.
Trịnh Uyển cũng mờ mịt nhìn về phía ông ta.
Đột nhiên Ngô Trung Tuyển nở một nụ cười...
“Ha ha ha, quả nhiên không phải y thuật của tôi có vấn đề! Vị phu nhân, thể chất của bà không tốt lắm, lại là sản phụ cao tuổi, bây giờ cái thai trong bụng cũng không tốt lắm. Nhưng tôi sẽ điều trị cho bà, sản phụ cao tuổi cũng sẽ bình an khỏe mạnh sinh con!”
Vừa dứt lời, tất cả mọi người trong Tiệm Mỹ Thực Trình Ký đều kinh ngạc...
“Ông nói cái gì?”
Ngô Trung Tuyển vuốt râu, vẻ mặt tự tin nói: “Vị phu nhân này đã mang thai, không đến hai mươi ngày, có lẽ người khác không bắt mạch được, nhưng tôi đã bắt mạch rất rõ, không hề có một chút sai sót.”
Ông ta vô cùng tự tin nói, sau đó thu được hai chữ mà mọi người nói...
“Kẻ lừa đảo!”
Trịnh Uyển mang thai?
Ha ha, làm sao có thể?
Không nói đến thể chất của bà ta không dễ mang thai, gần đây bà ta luôn ở trong Tiệm Mỹ Thực Trình Ký, sao có thể mang thai?
Mà ngay cả ánh mắt của chú Nam cũng có chút nghi ngờ...
Người tự xưng là Ngô Trung Tuyền này, thật sự là Ngô thần y sao?
Chú Nam cũng không có qua lại với ông ta, cũng chỉ là nhìn thấy ảnh chụp, nhưng cũng không nhớ rõ diện mạo,
Người trước mặt có bộ râu khá giống với người trong ảnh, nhưng người để râu cũng rất nhiều...
Thấy mọi người đều dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn mình, bàn tay đang vuốt râu của Ngô Trung Tuyền dừng lại.
Lập tức, ông ta nóng nảy, giọng điệu còn mang theo một chút tức giận: “Thật sự! Y thuật của tôi tuyệt đối không kém, bắt mạch xem có thai hay không, tỷ lệ chính xác một trăm phần trăm!”
Nghi ngờ y thuật của ông ta, chính là nghi ngờ sự chuyên nghiệp của ông ta!
Quả thật không thể tha thứ!
Chân mày Trình Nguyên Hoa khẽ động, ánh mắt mang theo sự kinh ngạc nhìn về phía Trịnh Uyển.
Cô đột nhiên nhớ đến một chuyện, không phải Trịnh Uyển luôn ở Tiệm Mỹ Thực Trình Ký...
Ngay ngày giỗ của Bảo Nhi, bà ta đã rời đi hai ngày hai đêm, hai đêm đó bà không ở Tiệm Mỹ Thực Trình Ký.
Tính thời gian, dĩ nhiên là không khác biệt lắm.
Quả nhiên, trên mặt Trịnh Uyển đầy kinh ngạc, cơ thể khẽ run lên...
Nửa ngày sau, giọng bà ta cũng khàn đi: “Tôi... Thật sự mang thai sao?”
Ngô Trung Tuyền quay đầu, nhìn bộ dạng của Trịnh Uyển, dừng một chút.
Ông ta nghĩ trong lòng, lẽ nào thai phụ này, không muốn để người khác biết được?
Này...
Mấy năm đầu khi mới hành y, Ngô Trung Tuyền đã gặp qua tình huống như vậy.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo