Chương 324. Tín tiêu, tháp luân hồi

 

Điều này cũng chứng minh được suy luận thứ 2 của tôi là có khả năng xảy ra. Hơn nữa tôi đã cố gắng sử dụng toán học để giải thích thành phần của chuỗi gen, cuối cùng cậu đoán xem tôi đã nhận được kết quả gì?”

 

“Cái gì?”

 

Vũ Văn Tinh và Lý Đống Thành đồng thanh hỏi, ngược lại Thượng Ất lại im lặng âm thầm quan sát... ngay lúc này hắn đã có chút không theo kịp nhịp điệu của tiến sĩ L, phải lý giải một lượng lớn thuật ngữ khoa học vô cùng mệt não, càng không nói tới tốc độ nói nhanh như viên đạn bắn ra khỏi nòng súng của ông ta.

 

“7, là con số 7!” Tiến sĩ L điên rồ cầm lên một tờ giấy viết đầy công thức tính toán, dùng ngón tay chỉ vào con số to đùng viết trên giấy - 7!

 

“Nghĩa là sao? Số 7 thì rất đáng sợ hay sao? Nó còn nhỏ hơn số 8 một số đấy, ha ha.” Thượng Ất gãi gãi đầu, tỏ vẻ không vừa ý với tiến sĩ L bằng cách nói đùa rất nhạt nhẽo, sau đó cười thầm trong lòng nghĩ: “Cái đầu nhà ông, nói cả nửa ngày té ra ông đây là con số 7, ông cũng thật là quá coi thường người quá rồi đi, thế nào thì trừ đi 1 số, nói ông đây là số 6 cũng được mà.”

 

“Cậu cảm thấy số 7 rất bình thường sao?” Tiến sĩ L lộ ra một nụ cười mà trong mắt Thượng Ất thấy thì rất là gợi đòn, còn nghiêm túc hỏi: “Một tuần có mấy ngày, thế giới hiện giờ có mấy châu lục lớn, lần giỗ đầu tiên của người Hoa sau khi chết gọi là gì? Còn có Thượng Đế dùng mấy ngày để tạo ra Adam, Adam lại dùng mấy cái xương sườn tạo ra Eva, dưới trướng Satan lại có mấy thiên thần sa ngã, Phật dạy cứu một mạng người hơn xây tháp mấy tầng?”

 

“Cái này...”

 

 

Vẻ bất mãn trên mặt Thượng Ất thoáng chốc đọng lại nơi khóe miệng, quả thật là người hiểu biết và có học thức là những kẻ lưu manh nhất, bởi bọn họ có thể ra vẻ trước mặt người khác mà không sợ bị sét đánh.

 

“Có người từng nói, con số thần bí nhất trên thế gian này chính là số 7, nó tượng trưng cho luân hồi... Thượng Ất, dựa theo suy luận thứ hai, cái chuỗi gen trong người cậu chính là một cái tháp phát tín hiệu, hơn nữa còn là tín hiệu trong tháp luân hồi thần bí. Tôi cả gan suy luận một hồi, nếu có một ngày nào đó cậu có thể thực sự mở khóa bí mật của chuỗi gen này, có lẽ cậu sẽ có khả năng giống như trong tiểu thuyết hạng ba miêu tả... luân hồi trùng sinh!”

 

“Cái gì cơ!”

 

Thượng Ất hoàn toàn sửng sốt, há to miệng thở dốc như con cá vàng hấp hối sắp chết tới nơi, trong lòng kinh hãi như sóng to gió lớn, từng làn từng làn sóng càng lúc càng cao gần như nhấn chìm lý trí của hắn.

 

“Con mẹ nó, ông đây chính là kẻ trùng sinh sao... chẳng lẽ tất cả việc này đều không phải ngẫu nhiên, chuỗi gen thần bí trong người này lại rốt cuộc là cái gì vậy? Điên rồi, điên rồi, bản thân rốt cuộc có phải đang nằm mơ hay không, sau khi tỉnh lại có khi nào phát hiện tất cả chẳng qua chỉ là ảo tưởng ra mà thôi?”

 

Lời nói của tiến sĩ L làm Thượng Ất rùng mình, nhưng cũng thôi thúc Thượng Ất quyết tâm tìm kiếm sự thật. Cố nén sự kinh hãi trong lòng, Thượng Ất ngẩng đầu lên nói với tiến sĩ L: “Tôi không cần đáp án 50/50, tôi cần là đáp án chính các 100%. Nói cho tôi biết, phải mất bao lâu nữa ông mới cho tôi được một câu trả lời chính xác?”

 

“Mất bao lâu vậy thì còn phải dựa vào lúc nào não bộ của tôi phát triển đến giai đoạn thứ 3, cũng chính là mức độ đột biến não được mở rộng đạt tới trên 50% đổ đi. Mà việc này thì cần cậu phải tìm thêm cho tôi càng nhiều tinh hồn hơn mới được, nếu không tôi không có khả năng sẽ giúp được cậu đâu.”

 

“Cần tinh hồn ư, chỗ tôi...”

 

 

Vừa nói Thượng Ất vừa muốn lấy ra nốt hai viên tinh hồn còn lại ra, nhưng cứ vào cái lúc như này, cửa phòng thí nghiệm bị người bên ngoài mở ra, theo đó có bốn năm thân ảnh tiến vào, đi về phía Thượng Ất.

 

“Chính là hắn, hắn đánh cho đội trưởng Trần Khánh bị thương, người tiến sĩ Cao muốn chính là hắn!” Mấy tên cảnh vệ dẫn đầu chỉ tay vào người Thượng Ất, đồng thời cung kính nhìn một người đàn ông trung niên đứng phía sau.

 

Tiến sĩ Cao? Cao Trác Nhiên?”

 

Suy nghĩ của Thượng Ất nhanh như điện, lập tức đoán ra được thân phận và mục đích của những người này. Xem ra vừa nãy ra tay dạy dỗ đám chó trông cửa này, chủ nhân của chúng liền chạy tới nói lý lẽ rồi đây. Chỉ có điều khí chất của Cao Trác Nhiên có chút khác so với Thượng Ất tưởng tượng, nếu không phải là trên người mặc bộ đồ của nhân viên nghiên cứu, Thượng Ất chưa chắc đã nhận biết được người đàn ông vạm vỡ mạnh mẽ này là một vị tiến sĩ nghiên cứu khoa học.

 

Tiến sĩ Cao, sao anh lại không mời mà tự tới vậy, có thời gian rảnh rỗi đến chỗ tôi làm khách sao?”

 

Cả một tuần qua, hai bên tranh đấu trong tối ngoài sáng biết bao nhiêu lần, tất nhiên cũng sớm gây ra biết bao nhiêu hiềm khích rồi. Hôm nay Cao Trác Nhiên dẫn người khí thế hùng hổ xông vào đây, tiến sĩ L tất nhiên là sẽ không để cho người khác tùy ý phô trương thanh thế như vậy. Vì vậy vừa thấy Cao Trác Nhiên tới, tiến sĩ L lập tứng đi lên tiếp đón, đồng thời vận dụng toàn bộ não bộ, một lực lượng vô hình trong chốc lát ngăn lại bước chân của kẻ đến.

 

“Ha ha, tiến sĩ L hôm này thần sắc không tệ đấy, anh và tôi đều là đồng nghiệp, đây là không hoan nghênh tôi sao?”

 

Cao Trác Nhiên lớn tiếng cười, vẫy tay nhẹ một cái, thoáng chốc một sức mạnh ý niệm càng mạnh hơn trào ra, ngay lập tức diệt đi gần hết tinh thần lực của tiến sĩ L.

 

 

“Ha ha, hoan nghênh, tất nhiên là hoan nghênh rồi! Thế nhưng mà tiến sĩ Cao mang theo thủ hạ hùng hổ tới đây, ắt hẳn không chỉ đơn giản là đến thăm tôi thôi đi.”

 

Tiến sĩ L bình tĩnh âm thầm rút lại tinh thần lực của mình, trong khoảng thời gian này hai người trong tối ngoài sáng giao tranh vài lần, Cao Trác Nhiên dựa vào não bộ biến dị càng rộng hơn, ra chiêu vô cùng ngang ngược. Bởi vậy cho dù là mức độ cường hóa tinh thần của tiến sĩ L tốt hơn Cao Trác Nhiên, khả năng duy trì cũng mạnh hơn một chút, nhưng hắn vẫn là không muốn cứng đối cứng với Cao Trác Nhiên, bởi vì như vậy sẽ gây sát thương cực lớn cho tốc độ biến dị não của tiến sĩ L.

 

 

0.12110 sec| 2423.023 kb