Chương 329. Trọng kiếm Vô Công
“Nhãi con, ta thừa nhận mi khiến ta rất ngạc nhiên. Lực lượng tinh thần lãnh vực của ta đổi thành sức mạnh thuần chủng tương đương với mười tấn lực đánh vào. Ta không rõ sao mi có được sức mạnh kỳ lạ này, nhưng rõ ràng cuối cùng mi đã thua rồi. Mi không thể phá vỡ đòn tấn công gai nhọn tinh thần của ta, trái tim mi đã vỡ còn giết ta như thế nào…”
“Câm mồm… ông đây vẫn… vẫn chưa chết đâu! Cuộc chiến còn chưa kết thúc, tới… tới đây, chúng ta đánh tiếp!”
Đột nhiên Thượng Ất đang quỳ trên mặt đất chậm rãi ngẩng đầu lên. Hắn không ngừng nhét những tinh hạch năng lượng sinh vật đủ các màu vào trong mồm, máu thịt đang điên cuồng sinh sôi nảy nở một cách kỳ lạ ở miệng vết thương trên ngực. Thể chất tự lành gấp bốn lần được tiến sĩ L sửa đổi bằng dị vật trùng amip lúc này đang tự chữa lành vết thương một cách điên cuồng.
Mặt khác, năng lượng tinh hạch trong người Thượng Ất cũng xảy ra sự thay đổi kỳ lạ.
Lượng lớn tinh hạch màu sắc khác nhau, thuộc tính khác nhau đi vào trong cơ thể lần lượt thay đổi quấn quanh, tan rã dung hợp, giống như một đống socola đủ mọi màu sắc bị nướng trên đống lửa. Sau khi hòa tan lại hình thành nên một quả cầu kỳ lạ khổng lồ. Mà quả cầu này không ngon như trong tưởng tượng, ngược lại lại không ngừng phóng ra hơi thở kỳ quái, sau khi đi vào cơ thể Thượng Ất khiến ngay cả linh hồn của hắn cũng đau tới run rẩy.
“Mi… ta hiểu rồi. Thể chất kỳ lạ của mi vậy mà lại có thể dùng năng lượng tinh hạch đến bước này! Có điều rất đáng tiếc, cho dù thế nào thì mi cũng chết chắc rồi. Những tinh hạch này thuộc tính không giống nhau, mỗi một viên dùng một mình cũng đều có công dụng nâng cao trợ giúp cho mi, nhưng khi dùng một lúc nhiều như vậy… thì chính là thuốc độc!”
“Thuốc độc sao? Có thể đánh được ông thì cũng đáng! Chà chà, người biến dị não cấp hai à, bà nội nó, chỉ cần có thể đánh ngã ông thì cũng đã đủ để ông đây khoe khoang một đời rồi!”
Đang gào thét đột nhiên thân hình Thượng Ất nhảy vọt đến giữa không trung. Tốc độ của hắn lúc này đã được giải phóng tới cực hạn, hai nắm đấm lộ ra cả xương trắng đang lóe lên ánh sáng xanh lam chấn nhiếp tâm phách. Nhưng so với lần tấn công trước thì phương thức tấn công lần này của Thượng Ất đã có thay đổi. Sức mạnh tích tụ trong người hắn thực sự quá nhiều, cộng thêm sự đau đớn vô cùng ở ngực khiến hai nắm tay của hắn bất giác nắm chặt vào. Nhưng ngay sau đó một cảnh tượng kỳ lạ đột nhiên xuất hiện trong cơ thể khiến hắn sững sờ.
Nhân thể tinh không đồ… không hề báo trước lại xuất hiện lần nữa trong đầu Thượng Ất. Mà lúc này dường như mọi thứ bên ngoài đều dừng lại. Chỉ có phần đầu trong bản đồ trời sao chợt lóe lên, một ngôi sao trong suốt đột nhiên hiện ra trong một vùng những ngôi sao có sáng có tối.
Ngôi sao… thật là đáng yêu!
Thượng Ất không khỏi sửng sốt, hai mắt chăm chú nhìn ngôi sao biết di chuyển này.
Ngôi sao này rất nhỏ. Như đứa trẻ tinh nghịch sau khi chui ra từ phần đầu của tinh không đồ thì điều đầu tiên làm là vô cùng tò mò mà tiến lại gần những ngôi sao được thắp sáng, nhẹ nhàng tiếp xúc với những ngôi sao lớn gấp mười lần nó. Sau đó lại giống như đứa trẻ tham ăn, đột nhiên mở cái “miệng nhỏ”, nhưng khi bao phủ năng lượng hỗn độn rõ ràng của những ngôi sao thì lại chính là một cái miệng lớn.
“Thật thoái mái!”
Bởi vì cảm giác nóng rát đau đớn do lượng lớn tinh hạch mang tới cũng lập tức giảm đi rất nhiều khiến Thượng Ất cảm giác những nơi ngôi sao chạm vào đột nhiên mát lạnh, không khỏi phát ra một tiếng rên rỉ. Theo đó cảm giác một luồng sức mạnh lại xuất hiện trong cơ thể một lần nữa. Dường như toàn bộ năng lượng mà ngôi sao nhỏ chiếm đoạt đã chuyển hóa thành năng lượng thân thể, khiến Thượng Ất đang mệt mỏi không chịu nổi lại có nhiều sinh lực hơn.
Ăn ăn ăn! Cắn cắn cắn! Nuốt nuốt nuốt!
Dường như thấy năng lượng tinh hạch hỗn độn rất ngon nên ngôi sao nhỏ không thể dừng lại. Giống như sao băng đâm vào, thân hình uyển chuyển của ngôi sao nhỏ nhanh chóng bay lượn khắp mọi nơi trong nhân thể tinh không đồ của Thượng Ất, liều mạng ăn, cũng để lại hơi thở mát lạnh vô cùng dễ chịu.
Thượng Ất vô thức nhắm mắt lại. Hơi thở này hắn rất quen thuộc nhưng lại không nhớ được đã từng thấy ở đâu. Mở mắt ra Thượng Ất lại nhìn xung quanh. Khi ánh mắt rơi vào trên người Lý Đống Thành bên cạnh lập tức nhớ lại nguồn gốc của luồng hơi thở mát lạnh này.
Ấn ký giữa trán! Mũi tên Tịnh Hóa!
Nghĩ tới trước đây khi mới quen Lý Đống Thành trong lăng mộ dưới lòng đất, Thao Thiết Chân Huyết đã lây nhiễm tất cả sinh vật. Mà lúc đó một tia mát lạnh đột nhiên chảy ra từ trán Thượng Ất đã giúp những người lính khôi phục thần trí. Bây giờ cảm giác ngôi sao nhỏ này cho Thượng Ất hoàn toàn giống với cảm giác mát lạnh kia. Xem ra tên này chính là nguồn gốc của sức mạnh Tịnh Hóa kỳ lạ được giấu ở trán!
“Nhóc, rốt cuộc cậu là ai? Tại sao ngôi sao khác không thể di chuyển còn cậu lại chuyển động tự do vậy? Bây giờ cậu đột nhiên xuất hiện là muốn cho tôi kinh ngạc sao? Tới đây, giúp tôi một tay để tôi chiến thắng Cao Trác Nhiên vênh váo nào!”
Ù ù!
Suy nghĩ trong lòng Thượng Ất theo đó mà thoáng qua. Ngôi sao nhỏ như nghe hiểu được, thân hình nhúc nhích đột nhiên dừng lại. Sau đó thân hình nhỏ bé đột nhiên kéo dài, biến lớn, sắc nhọn, giống như một thanh kiếm dài bá đạo bộc lộ tài năng… Đúng, chính là một thanh bảo kiếm có sức mạnh hủy diệt đất trời.
Hai tay Thượng Ất đột nhiên khép lại, trong chốc lát mọi người cảm giác ba ánh sáng đỏ, xanh lam, trắng nhấp nháy rất cao trước mắt. Khi mở mắt ra lần nữa nhìn thấy rõ thì Thượng Ất tay trái Thao Thiết Cốt Cung, tay phải Tinh Vực Cốt Đao lặng lẽ dung hợp thành một thanh kiếm khổng lổ dài gần hai mét, giống như con thú dữ thuở sơ khai vắt ngang trước mặt mọi người.
“Thao Thiết làm chuôi, Tinh Đao làm mũi, trọng kiếm yết ớt kém cỏi, kỹ thuật nhiều cũng vô dụng… Sau này gọi cậu là Vô Công đi. Bây giờ Vô Công theo ta kết thúc trận chiến này đi! Cao Trác Nhiên, hãy chuẩn bị sẵn mạng của ông đi… tôi lập tức sẽ tới… lấy… nó!”
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo