Chương 328. Nghĩ thông cái ông nội ông
Thượng Ất nghĩ, liều mạng thò tay vào trong túi sờ sờ. Ở đó có chiến lợi phầm lần này, mười mấy hạt tinh hạch năng lượng chất lượng cao, hai tinh hạch năng lượng có chất lượng gần như hoàn hảo và một tinh hạch năng lượng màu đỏ thẫm chất lượng hoàn hảo.
Tất nhiên, ở đáy túi còn có hai viên tinh hồn phát ra màu xanh lam u ám, Thượng Ất vốn định mang cho tiến sĩ L dùng, nhưng bị sự cố Cao Trác Nhiên ngoài ý muốn này làm cho gián đoạn. Lúc này, Thượng Ất do dự không biết có nên một ngụm nuốt hết những hạt tinh hạch này không.
Đúng vậy, ý nghĩ của Thượng Ất rất đơn giản, y hy vọng có thể dùng năng lượng khổng lồ của các tinh hạch tại hiện trường để kích hoạt những ngôi sao trong nhân thể tinh không đồ. Đương nhiên, làm như vậy rất không lý trí, một khi hấp thu không thành công, Thượng Ất không phải đối mặt với nguy cơ nổ tung mà chết thì cũng sẽ lãng phí những chiến lợi phẩm quý hiếm này.
Nhưng Thượng Ất không còn cách nào khác, sự hung hăng của Cao Trác Nhiên, sự quỷ quyệt của Tần Minh, còn có sự sống chết chưa rõ của Nhạc Bảo, Ưng Xuyên và những người khác tập hợp lại, cuối cùng khiến y bùng nổ. Tái sinh một lần, Thượng Ất quyết không bao giờ cho phép người khác đè đầu cưỡi cổ ức hiếp mình, Cao Trác Nhiên phải trả giá cho sự kiêu ngạo của lão!
"Đau đớn lắm đúng không? Ha ha. Rất nhanh sẽ không đau nữa..."
Cao Trác Nhiên lạnh lùng nói, hai tay dang ngang hơi hướng lên trời, đột nhiên một số nhà nghiên cứu bình thường trong phòng ngã xuống đất, máu từ miệng và mũi của bọn họ tuôn ra như nước, tứ chi cũng theo đó mà co giật dữ dội. Rõ ràng, con người bình thường đã không còn cách nào chịu
được sức ép từ sức mạnh tinh thần của Cao Trác Nhiên, lục phủ ngũ tạng đã bị ép vỡ, hư hại dẫn đến tình trạng xuất huyết nội.
Cao Trác Nhiên này, muốn một nhát giết tất cả các nhà nghiên cứu dưới trướng của tiến sĩ L, phá hủy hoàn toàn thành quả nghiên cứu của tiến sĩ L.
"Cao Trác Nhiên, ông đừng ép người quá mức! Tôi không muốn trở thành kẻ thù của ông, không phải vì tôi thực sự sợ ông, mà bởi vì sự tồn tại của chúng ta có ý nghĩa to lớn đối với tương lai của Hoa Quốc. Tôi không muốn vì đấu đá nội bộ mà mất toàn bộ cơ hội khiến Hoa Quốc trở nên lớn mạnh! Thả bọn họ đi, tôi đồng ý làm thủ hạ của ông, những người này vô tội!"
Sắc mặt tiến sĩ L buồn bã, ông ta thực sự không nhẫn tâm nhìn những người thuộc hạ đã theo mình bao nhiêu năm chết như thế này. Những người này và dữ liệu trong phòng thí nghiệm đều là tâm huyết nhiều năm, nếu bị hủy hết, tiến sĩ L thật sự không đành lòng.
“Hì hì, cuối cùng ông cũng nghĩ thông rồi, tôi…” Nhìn tiến sĩ L cuối cùng cũng chịu thua, Cao Trác Nhiên mỉm cười định đồng ý, nhưng đột nhiên giọng nói lạnh lùng của Thượng Ất bất ngờ vang lên bên tai hắn: “Nghĩ thông cái ông nội ông! Hôm nay tôi không đánh ông một trận tử tế thì tôi theo họ ông! "
"Thượng Ất, cậu…?"
Tiến sĩ L ngạc nhiên nhìn Thượng Ất, vẻ mặt không dám tin.
Dưới sức mạnh tinh thần địa hạt của Cao Trác Nhiên, Thượng Ất bất ngờ lảo đảo từng bước. Trên đường đi, trên mặt, tay, chân và tất cả các bộ phận cơ thể lộ ra ngoài, thời khắc ấy liên tục xuất hiện những vết thương sâu như dao cứa, kim đâm, búa đập, răng nhọn cắn… Bản chất thật của sức mạnh tinh thần địa hạt của Cao Trác Nhiên giống như một bức tường thủy tinh, chỉ cần Thượng Ất tiến lên trước một bước, sẽ có vô số mảnh thủy tinh sắc bén xé nát da thịt của anh ta.
Máu chảy như trút, da hở thịt nứt… Nhưng tất cả vẫn không thể ngăn cản bước chân Thượng Ât tiến lên!
"Chuyện này... chuyện này sao có thể, mày đã làm như thế nào? Ở khu vực tinh thần của tao, mày không thể động đậy, càng không thể ra tay tấn công tao, trừ phi mày không quan tâm đến những tổn thương thân thể... Ồ, tao hiểu rồi, mày là dị năng giả thể chất tự phục hồi! Chậc chậc, càng ngày càng thú vị, con người thể thoái hóa có thể chất tự phục hồi, khả năng tốc độ, sinh ra đã có cánh… rốt cuộc mày là ai? "
Vẻ mặt của Cao Trác Nhiên đột nhiên nở rộ vẻ phấn khích, nhìn Thượng Ất như thể đang nhìn thứ thú vị nhất trên đời. Đáng tiếc, Thượng Ất không cho hắn cơ hội tiếp tục làm màu, chỉ trong nháy mắt anh ta đã xuất hiện không ngoài 2 mét trước mặt Cao Trác Nhiên!
“Ông đây là ai liên quan cái rắm gì đến ông, ông đây chỉ biết hôm nay ông đây rất tức giận, đi chết đi!”
Một cú đấm được tung ra, không khí trước mặt Thượng Ất đột nhiên bộc phát ra một trận nổ chói tai, sau đó trước mắt mọi người lay động một hồi như có vô số mũi tên nước trong suốt bắn khắp nơi. Đầu nắm đấm của Thượng Ất không ngừng phóng ra sóng khí hướng về bốn phương tám hướng, chỉ cần chà xát lên người thì nhất thời sẽ có một vết máu thật sâu, giống như bị con dao sắc bén cắt bị thương vậy.
“Tên nhóc mi dám! Dừng lại cho ta! Tinh thần lực trường, gai nhọn công kích!”
Nhìn thấy nắm đấm phun máu của Thượng Ất xông thẳng về phía mình, trên mặt Cao Trác Nhiên cuối cùng đã mất đi sự bình tĩnh. Hắn ta bỗng vẫy tay, cơ thể của mọi người xung quanh chợt nhẹ đi, cảm giác bị trói buộc không thể cử động vừa rồi ngay lập tức biến mất. Thay vào đó là từng cảm giác dễ chịu ùa tới, giống như con cá mất đi dưỡng khí lại được hồi sinh lần nữa, rất dễ chịu.
Nhưng gần như cùng lúc đó, không khí trước mắt Thượng Ất đột nhiên uốn éo. Cao Trác Nhiên điên cuồng phóng ra tinh thần lực cường hãn như một con trăn khổng lồ uốn éo cơ thể hóa thành từng cây gai nhọn trong suốt sắc bén, trong nháy mắt lập tức đâm về phía Thượng Ất.
“Hự hự! Phù phù!”
Mũi nhọn biến mất, Thượng Ất khuỵu xuống, máu tươi phun ra làm ướt cả mặt đất trước mặt hắn. Mà trên người hắn bỗng xuất hiện một lỗ máu to bằng miệng bát trên giáp bảo hộ dạng lỏng mà ngay cả viên đạn của súng bắn tỉa cũng có thể ngăn được. Còn Tinh Vực Cốt Đao chỗ tay phải của hắn đang vỡ ra thành từng mảnh, hóa thành năng lượng tan ra xung quanh. Lần đầu tiên Tinh Vực Cốt Đao không gì phá được đã bị gãy!
“Thượng Ất!”
Vũ Văn Tinh, Lý Đống Thành, còn có tiến sĩ L cùng nhau hô lên. Trong giọng nói mang theo sự kinh hoàng lo sợ cùng bi phẫn. Bởi vì vị trí của lỗ máu kia rõ ràng là bộ phận quan trọng nhất của Thượng Ất – trái tim!
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo