Những người còn lại như chúng tôi đây thì túm tụm ở bên trong thôn Diệp Gia không ra ngoài, theo lời của lão Yên, các thế lực đang nhìn chằm chằm vào nơi này chắc chắn không thể thiếu 303.
Cho nên chúng tôi nhất định phải ẩn núp và đánh bất ngờ vào thời khắc mấu chốt!
Lúc này tôi và Nha Tử đang nhàm chán nằm ở trên giường tán gẫu.
Lão Yên thỉnh thoảng sẽ thông qua bộ đàm truyền đạt tin tức mới nhất cho chúng tôi, nghe nói đám người Cố ThuậnChương vừa nhìn thấy phòng chủ mộ chìm thành hồ nước đã suýt chút nữa phát điên.
Có một số người đã quay đầu bỏ cuộc ngay tại chỗ, cho rằng dù đó là thứ có giá trị thì bị ngâm ở trong nước quá lâu cũng sẽ không còn giá trị.
Cũng may là Cố ThuậnChương tin tưởng vào lão Yên và cũng tương đối có quyết đoán, cho nên ông ta đã dứt khoát trực tiếp đưa ra quyết định, rồi tìm một lượng lớn dân thường tới hỗ trợ thoát nước.
Khi đó chúng tôi mới biết được mực nước này sâu đến mức nào, bọn họ phải mất tận hai ngày hai đêm mới rút khô được, khi nước ngày càng ít đi, rốt cuộc thì bộ "chuông nhạc của Tăng Hầu Ất" đầy bí ẩn kia cũng thấy được ánh mặt trời.
Cuối cùng lão Yên cũng không thể ngăn cản được Nha Tử và tôi nữa, ngay tại lúc bộ chuông nhạc vừa mới ngôi đầu lên thì chúng tôi đã tới xem, sau khi cả bộ chuông nhạc hiện ra trước mắt thì cả đội khảo cổ đều sôi trào!
Mặc dù số lượng của những chiếc chuông kia rất lớn nhưng chúng lại được hoàn thiện một cách hoàn hảo, thậm chí khung gỗ đã bị ngâm ở trong nước không biết bao nhiêu năm cũng không hề bị ăn mòn, đang đỡ lấy sáu mươi lăm chiếc chuông nhạc lớn nhỏ.
Các chuyên gia khảo cổ và những người đứng đầu ngành âm nhạc đã chung sức hợp tác cùng nhau nghiên cứu ròng rã gần một tháng trời mới có thể hiểu rõ được bộ chuông nhạc này.
Bộ chuông nặng 2.567 kg, có âm vực kéo dài 5 quãng rưỡi, chỉ kém đàn dương cầm hiện nay 1 quãng tám.
Âm vực trung tâm có tổng cộng 12 bán âm, phát hiện này đã gây ra chấn động khắp Trung Quốc và thậm chí là cả thế giới!
Sáu mươi lăm chuông nhạc được xếp thành tám nhóm theo thứ tự kích thước và cao độ được treo trên khung chuông ba tầng, ba nhóm mười chín chuông ở tầng trên cùng là chuông có hình vuông, hình dáng nhỏ bé, và trên đó được khắc lên một dòng chữ màu vàng, những chữ này cũng có dạng hình vuông, chỉ là chữ hình vuông được khắc trên cột tương đối ít, và chỉ có tên gọi của nốt nhạc mới được đánh dấu ở một bên.
Tầng giữa và tầng dưới có 45 chiếc chuông được chia làm 5 nhóm, có tay cầm dài, thân chuông được trang trí hoa văn Bàn Hủy Văn tinh tế và sắc sảo, cộng thêm một chiếc chuông mạ vàng.
(Bàn Hủy Văn: Tám cặp rồng lớn và một số cặp rồng nhỏ đan xen với nhau)
Theo nghiên cứu của Cố ThuậnChương, chiếc chuông này là quà tặng của Sở Huệ Vương.
Trên chuông có khắc chữ vàng, tất cả đều có liên quan tới phương diện âm nhạc.
Mặt giữa và mặt trái của chuông được đánh dấu bằng 22 tên thuộc các cao độ khác nhau như Cung, Vũ, Thương, v.v., mặt còn lại cũng được đúc tên khí, điệu và tên âm bổng, cũng như sự tương ứng có liên quan đến tên khí và tên thang âm giữa nước Tăng, Sở, Chu, Tề và Tấn.
Việc khai quật được bộ chuông nhạc của Tăng Hầu Ất đã gây ra chấn động cho ngành khảo cổ thế giới, bởi vì cách đây hơn 2.000 năm trước đã xuất hiện một loại nhạc khí tinh mỹ và một dàn nhạc khổng lồ như vậy là một điều cực kỳ hiếm thấy trong lịch sử văn hóa thế giới.
Việc đúc thành bộ chuông này đã cho thấy những thành tựu to lớn của công nghệ đúc đồng trong nước ta, đồng thời cũng thể hiện sự kết tinh trí tuệ cao của thế hệ Hoa Hạ cổ đại và cũng là bằng chứng lịch sử về “nền văn minh cổ đại” của Hoa Hạ!
Sau khi những chiếc chuông nhạc này được khai quật, một lượng lớn các đơn vị cảnh sát vũ trang đã nhanh chóng phong tỏa toàn bộ ngọn núi và vây kín không kẽ hở toàn bộ hiện trường khảo cổ, mà nhiệm vụ của 701 chúng tôi cũng coi như đã hoàn thành.
Lão Yên cũng đã giải thích rõ ràng về tình huống ở trong lăng mộ, sau đó dẫn chúng tôi lặng lẽ rút lui khỏi núi Diệp Gia, dù sao 701 cũng không thể lộ diện ở trước mặt người khác được.
"Tiểu Yên, con sắp xếp cho thầy một chỗ ở trước đi." Trên đường trở về Yến Kinh, đội trưởng Bạch nhỏ giọng nói.
Lão Yên nhướng mày, kêu đội trưởng Bạch cứ trực tiếp chuyển vào 701 thì bị bà ấy từ chối, chỉ thấy bà ấy nhỏ giọng cười nói: “Cho dù muốn trở về, thầy cũng muốn đường đường chính chính trở về.”
“Thầy, thầy cứ yên tâm, con nhất định sẽ minh oan cho thầy!" Lão Yên nhìn về phía trước, đồng thời thu hết mọi cảm xúc của mình vào trong mắt, cuối cùng là nhẹ giọng trịnh trọng nói.
****3: Ẩn nấp.
Chúng tôi đi đường không ngừng nghỉ và trực tiếp lấy tốc độ nhanh nhất để trở về Yến Kinh.
Sau khi tiến vào địa giới Yến Kinh, đội trưởng Bạch lộ ra vẻ kích động rất rõ ràng, thậm chí bà ấy còn không ngừng nhìn ra ngoài cửa sổ.
Nha Tử đang lái xe cũng nhìn ra cảm xúc của bà ấy, cho nên anh ta đã cố ý giảm tốc độ lại để bà ấy có thể nhìn rõ hơn khung cảnh ở bên ngoài.
“Hơn mười năm rồi, Yến Kinh vẫn không có gì thay đổi.” Đội trưởng Bạch cảm thán.
Lão Yên cười ha ha nói: "Đúng vậy, thầy chưa trở lại, thành phố Yến Kinh này nào dám có thay đổi gì chứ?"
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo