Phương Thốn tự dưng nhớ đến những triều đại đoản mệnh ở kiếp trước, sau đó thở dài.
"Hoặc là không loạn, hoặc là đại loạn rồi..."
"Mà điều quan trọng nhất. . ."
Không rõ hắn cảm thấy tự hào hay bất đắc dĩ: "Nếu ngược dòng tìm hiểu những hiện tượng rối loạn này, tất cả ngọn nguồn..."
"Hình như đều liên quan đến huynh trưởng!"
Tiên Minh Thanh Giang đến cửa cầu kế sách bị khước từ, sau đó Tông chủ Cửu Tiên Tông đến tâm sự với Phương nhị tiên sinh một chốc rồi sung sướng trở về, chuyện này nhanh chóng được mọi người ngợi khen ca tụng, truyền khắp Thanh Giang.
Người đời nhắc đến chuyện này đều không tiếc lời hay ý đẹp. Bất kể là thiếu niên kiên cường, một lòng vì Đại Hạ hay Phương nhị tiên sinh Phương Thốn bảo vệ dân chúng Thanh Giang, hay là Cửu Tiên Tông tông chủ khiêm tốn thỉnh giáo với Phương nhị tiên sinh, hai người không mưu mà hợp, đều nhận được vô số lời khen ngợi, nghe thêm một chút thì lại có mấy phần truyền kỳ của thế ngoại cao nhân giảng đạo...
Thậm chí chuyện Cửu Tiên Tông tông chủ chuẩn bị dâng trà nhận lỗi với Phương nhị công tử cũng bị lan truyền thành nhiều phiên bản.
Ví như dâng trà để cho những người muốn tránh chiến kia nhìn, ví như không phải dâng trà cho người nào đó mà là dâng cho cốt cách của người trong thiên hạ, thậm chí có kẻ nói rằng trà này kính cho những vị tiền bối Thủ Sơn Tông đã chết vì ngăn cản Yêu Tộc...
Dù sao nói tới nói lui, ai nấy đều có thể diện, người nào cũng được vui vẻ.
...
...
Quan trọng nhất là những lời ấy không hề sáo rỗng.
Sau khi Tông chủ Cửu Tiên Tông trở về, đại hội nghị sự của Tiên Minh nhanh chóng mở màn.
Bây giờ nghị sự không đóng cửa nữa mà mở rộng cổng lớn, ai nấy đều có thể tham dự.
Bởi vì trước đây người đứng đầu quận Thanh Giang là Phạm lão tiên sinh có tiếng cực kỳ che chở dân chúng, dẫn đến cả quận Thanh Giang, đặc biệt là dân chúng khắp thành Thanh Giang can đảm hơn nơi khác. Một vài Luyện Khí Sĩ có địa vị cực cao, dân chúng tầm thường gặp mặt thì phải mau chóng quỳ xuống vái lạy, mãi đến khi Luyện Khí Sĩ rời khỏi, người dân mới dám phủi bụi đất dính trên đầu gối, ảm đạm bước đi.
Nhưng người ở quận Thanh Giang khác hẳn, chẳng những họ không e ngại Luyện Khí Sĩ mà còn coi chuyện của Luyện Khí Sĩ là chủ đề của mọi cuộc nhậu. Mà bây giờ Tiên Minh Thanh Giang mở đại hội, có rất nhiều người đặc biệt đến đây để góp vui.
Tiên hội này xem vô cùng đã ghiền.
Sau đó họ quay đầu khoe khoang với hàng xóm: "Có thể yên tâm, nên ăn thì ăn, muốn uống thì uống!"
"Truyền thuyết nói rằng phải nhờ Luyện Khí Sĩ đánh giặc. Nhìn các ngươi sợ đến mức này, ta nói cho các ngươi nghe, không cần lo lắng, Thanh Giang của chúng ta là nơi nào chứ? Sinh ra hơn chín vị Tiên Nhân, cộng thêm một vị Tiên Sư, kẻ nào to gan dám đến đây gây chuyện hả?"
"Chẳng phải bây giờ giống y như ta nói sao?"
"Vì muốn đến đây góp vui, ta bỏ cả việc hốt phân, mới sáng sớm đã chạy đến xếp hàng, dựa vào mùi cơ thể khác người để chen lên đứng đầu, vừa khéo trông thấy các lão gia Luyện Khí Sĩ đang tế trời. Họ thề là cho dù phải liều cái mạng già này cũng tuyệt đối không để đám yêu quái bên ngoài bước vào Thanh Giang nửa bước, nghiến răng như thể muốn cắn chết bọn chúng vậy!"
"..."
"Nói cách khác, không cần chạy lánh nạn nữa à?"
"Trốn con khỉ, chạy trốn có an toàn bằng ở lại quận Thanh Giang không?"
"..."
Đủ kiểu lời đồn trào dâng khiến lòng người yên tâm, hơn nữa có vài phiên bản không đáng tin cho lắm.
Tuy nhiên ngay sau đó, những chuyện mà quận Thanh Giang làm không chỉ khiến người ta đứng ngồi không yên mà còn cắn rứt lương tâm.
Đối với người dân Thanh Giang, thật ra điều họ sợ nhất là nhóm Luyện Khí Sĩ gặp nạn sẽ vứt bỏ họ rồi chạy trốn. Tuy người phàm có tuổi thọ ngắn ngủi, trí nhớ không được lâu dài, nhưng dòng máu vốn được truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác, nỗi lo lắng không yên đã sớm in dấu trong lòng họ.
Ngay từ đầu, người dân Thanh Giang sợ nhất là nhóm Luyện Khí Sĩ chạy thoát, để họ ở lại cho yêu ma...
... Bọn họ không biết sự uy hiếp lớn nhất đến từ Long Thành chứ không phải yêu ma, nhưng cũng có thể đối với họ mà nói hai bên chẳng khác gì nhau.
Bây giờ Luyện Khí Sĩ ở thành Thang Giang chẳng những thể hiện mình không định chạy trốn, mà còn cực kỳ nóng tính.
Bọn họ không những không trốn mà còn mắng chửi người khác!
...
...
Ngày thứ hai của đại hội Tiên Minh, một tờ Tiên chiếu được ban ra, nghiêm khắc lệnh khắp nơi giác gấp bội.
Trong đó bao gồm việc điều tra những nơi hỗn loạn gần đây có yêu quái rình mò, lệnh cho các tông ở Thanh Giang, hễ thấy yêu tà vi phạm lệnh cấm, có ý định gây rối thì lập tức chém trước tấu sau, lấy việc bảo vệ người dân làm đầu. Thậm chí Tiên chiếu còn mơ hồ nhắc đến vị Thần Vương hay Thực quân nào đó lòng lang dạ sói, âm thầm sắp đặt gài bẫy, mưu đồ gây rối; quận Thanh Giang có ta, ngươi đừng hòng mơ tưởng...
Tiên chiếu được ban xuống đã hù dọa người dân Thanh Giang và một số Luyện Khí Sĩ chưa rõ ngọn nguồn.
Tuy ai nấy đều biết Long Thành muốn làm loạn, nhưng dù sao ngoài mặt đối phương còn chưa tỏ rõ ý định làm phản...
Ông ta xếp binh bày trận thế nào, ngấm ngầm âm mưu ra sao, nhưng chỉ cần chưa nói ra câu kia, ngoài mặt ông ta vẫn là Thần Vương.
Quận Thanh Giang thẳng thắn như vậy, không sợ chọc giận ông ta sao?
Lỡ như Long Thành nổi giận tấn công, xử quận Thanh Giang trước thì phải làm sao?
Những quận khác ở Nguyên quốc cũng sợ hết hồn, bây giờ là lúc các quận âm thầm qua lại. Những khi bàn bạc việc lớn, điều quan trọng nhất mà họ bàn với nhau cũng không khác gì nỗi lo của Cửu Tiên Tông tông chủ. Làm sao để giữ mình giữa thời cuộc hỗn loạn mà cuối cùng vẫn được chia công lao, nói cách khác, họ đều dốc hết sức mình để lúc này bản thân rụt vào càng sâu càng tốt...
Nhưng giờ đây, tại sao Thanh Giang lại cứng đầu nhảy ra như vậy?
Người quận Thang Giang điên hết rồi sao?
...
...
Luyện Khí Sĩ đến từ các quận tề tựu ở Nguyên thành, trong lúc bàn bạc việc lớn, sự nghi ngờ ấy lên đến đỉnh điểm.
Nghe họ nói chuyện, có thể thấy Luyện Khí Sĩ ở các quận tranh nhau trốn tránh. Đầu tiên là Minh chủ Tiên Minh - Cửu Tiên Tông tông chủ của Thanh Giang đứng ra, nói rõ trước mặt mọi người rằng Thanh Giang không sợ trận chiến nào. Chỉ cần Long Thành dám dấy binh, Thanh Giang sẽ diệt trừ tận gốc đối phương, giết sạch không còn mảnh giáp.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo