Xuất hiện loại tình huống này chỉ có một khả năng, đó chính là xuất hiện một kẻ cướp khác, uy hiếp đến tồn tại của cả hai.
Tiêu Trần lặng yên nhìn hết thảy.
Thiên Đạo trợ giúp vào vị trí, xiềng xích quy tắc đã quấn quanh trên người từng sinh linh, cái này làm cho thực lực tất cả sinh linh đều tăng vọt một mảng lớn.
Tiêu Trần thật sự có chút không rõ, bọn họ sẽ đối chiến với tồn tại dạng gì.
So sánh thực lực, mặc dù là mình thân là Đại Đế thời kì đỉnh phong, phải đối mặt đội hình như vậy, đoán chừng cũng rất khó chiếm được lợi.
"Chẳng lẽ bọn họ sẽ đối chiến với Đại Đế?"
Tiêu Trần lại lắc đầu, chối bỏ ý nghĩ của mình.
Tên Đại Đế nào lại ăn no rỗi việc, rỗi rãnh không có chuyện gì đến tìm những người này gây phiền toái.
Hơn nữa thật sự là Đại đế đến tìm phiền toái, Thiên Đạo cũng không trở thành ra tay giúp đỡ!
Đoán chừng Thiên Đạo ước gì nhìn thấy hai phe đánh nhau đánh đến chết, làm sao sẽ xuất thủ tương trợ.
...
Lúc Tiêu Trần suy đoán, hình ảnh trước mắt Tiêu Trần biến đổi mãnh liệt, cụ già đứng trên ngọn núi cao nhất đột nhiên có động tác.
Toàn thân cụ già nổi gân xanh, gân xanh như một con giun dài hẹp quấn quanh trên người cụ già.
Cụ già giơ cánh tay khô gầy lên cao cao, dùng hết tất cả khí lực, hung hăng nện trên trống lớn trước người.
Tiêu Trần cũng không có nghe thấy tiếng trống, trước mắt là hình ảnh im ắng.
Nhưng mà Tiêu Trần vẫn như trước có thể cảm nhận được trên trống lớn phát ra chiến ý thông thiên.
Theo tay của cụ già rơi xuống, một Bạch Hổ khí thế sát phạt ngập trời, đột nhiên nhảy lên cao thẳng tắp vọt tới không trung.
Sức mạnh mạnh mẽ trực tiếp chấn vỡ hư không, vô số khe lớn màu đen xuất hiện trên đường Bạch Hổ đi qua.
Thân hình Bạch Hổ nhanh chóng bành trướng biến lớn, cuối cùng hình dung dùng che khuất bầu trời cũng không ngoa.
Thân hình Bạch Hổ hung hăng đâm vào một nơi trống trải trên bầu trời.
Tiêu Trần nhạy cảm phát hiện, thân hình Bạch Hổ dừng lại một chút, hình như trên bầu trời có một lá chắn không nhìn thấy.
Thân thể khổng lồ của Bạch Hổ tiếp tục đánh tới không trung, càng ngày càng nhỏ cho đến khi hoàn toàn biến mất.
Theo Bạch Hổ bóng dáng biến mất, bầu trời trong xanh nhanh chóng âm trầm lại, bầu trời bị mây đen đè xuống cực thấp, lại làm cho người ta áp lực cực độ.
Đột nhiên một tia ánh sáng năm màu to cỡ nắm tay từ cao rơi xuống, nặng nề rơi vào trời đất này.
Đồng tử Tiêu Trần mạnh mẽ co rút lại, thần huyết.
Thần huyết năm màu rơi xuống thiên địa, lập tức trời sập đất sụt, xung quanh bị một giọt thần huyết nho nhỏ này nện sụp đổ.
Bạch Hổ mạnh mẽ như thế, chẳng lẽ trong nháy mắt này lại bị thương sao?
Rốt cuộc là cái thứ gì có thực lực mạnh như vậy?
Theo giọt thần huyết năm màu đầu tiên rơi xuống, càng nhiều thần huyết xuất hiện bên trên bầu trời hơn nữa.
Bầu trời âm trầm nổi lên một hồi, mưa rơi thần huyết năm màu.
Huyết vũ rơi trời đất, ngọn núi bắt đầu sụp đổ, xung quanh xuất hiện khe hở sâu không thấy đáy.
Nhìn huyết vũ năm màu, cụ già há to miệng, hình như là bi thương gào thét, trong hai mắt đục ngầu tràn đầy nước mắt.
Tay của cụ già lại lần nữa nặng nề nện xuống, trống lớn hung hăng chấn động, chiến ý thông thiên khích lệ tất cả sinh linh.
Vô số sinh linh nhảy lên cao, vọt tới thứ trên không trung.
Cụ già gõ trống trận, là trợ uy hò hét cho những sinh linh này.
Thần huyết năm màu, ma huyết đen kịt, thánh huyết vàng óng ánh, các loại thần huyết màu sắc rơi xuống từ bầu trời.
Không trung nổi lên mưa thần huyết nhiều màu sáng lạn, bị đại lượng thần huyết xung kích mà trời đất bắt đầu sụp đổ.
Khe hở cực lớn kéo trời đất ra, phân liệt thành vô số khối nhỏ.
Trên bầu trời có một bóng đen cực lớn rơi xuống, đúng là Bạch Hổ xông lên bầu trời đầu tiên.
Lúc này, toàn thân Bạch Hổ đẫm máu, sinh cơ tán loạn, một tia cực lớn đâm xuyên qua miệng vết thương, xuất hiện vị trí trái tim của nó.
Tiêu Trần hé mắt, trái tim Bạch Hổ rõ ràng bị cái gì đó lấy ra rồi.
Thân thể khổng lồ của Bạch Hổ rơi xuống đập vào một mảnh đại địa vỡ vụn, tóe lên bụi đất ngập trời.
Mảnh đại địa kia rời khỏi chủ thể, mang theo thi thể Bạch Hổ bay vào hư không.
Cụ già nhìn thi thể Bạch Hổ bay xa, bắt đầu gào khóc, ông ta cứ như điên rồi mà đánh vào trống lớn trước người.
Nhưng mà hình như ông ta cũng không thể thay đổi cái gì, khi thi thể Bạch Hổ rơi xuống, trên bầu trời tựa như phát ra một tín hiệu.
Rất nhiều thi thể sinh linh rơi xuống từ trên trời cao vô tận, nặng nề rơi vào đại địa.
Một hình ảnh thảm thiết đến cực độ xuất hiện trước mắt Tiêu Trần.
Loại sinh linh cấp bậc này, một kẻ vẫn lạc cũng đều tạo thành chấn động thiên địa, phong vân biến sắc, bây giờ thế mà lại có số lượng vẫn lạc lớn như vậy.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo