Sáu giờ tối hôm đó, Nghiêm Bân nhận được thông báo tuyển dụng của Hoa Gian Tập.
Cơ cấu tiền lương là: Lương cơ bản 9000 tệ một tháng +1% trích phần trăm doanh số hàng tháng, đồng thời bao ăn ở.
Lúc nhận được tin, anh ấy kích động đến mức hận không thể đi ra ngoài chạy hai vòng, tiền lương này còn cao hơn nhiều so với tiền lương mà anh ấy kỳ vọng!
Bình thường doanh số một tháng của các quán trà sữa hàng đầu lên tới 250.000 – 300.000, nhưng lượng người ở Hoa Gian Tập chắc chắn sẽ cao hơn, không chừng doanh số có thể đạt tới con số 400.000, như vậy tiền lương mỗi tháng của anh ấy cộng lại sẽ là hơn 13.000, còn bao ăn ở.
Chỉ cần tiết kiệm một năm thôi, không phải là sẽ trả hết khoản đầu tư thua lỗ lúc trước sao!
Tuyệt vời.
Thật tuyệt vời.
Mãi cho đến hai giờ sáng, Nghiêm Bân vẫn kích động đến mức không ngủ được, sáu giờ sáng hôm sau anh ấy đã tỉnh, sáng sớm đã tới Hoa Gian Tập để nhận việc.
Sau khi nhận chức quản lý cửa hàng, trong khoảng thời gian này, anh ấy sẽ phụ trách toàn bộ mấy việc như làm giấy chứng nhận, tuyển dụng nhân viên cho cửa hàng và một loạt mấy vấn đề tương tự.
Về phần trang thiết bị thì cũng không cần phải mua, quán trà sữa lúc trước của Nghiêm Bân đã có đủ, chỉ mới dùng không đến nửa năm, vẫn còn khá mới, lúc sử dụng chỉ cần bảo dưỡng một chút là được.
Diệp Hàm mua trang thiết bị với giá hơn 10.000, đặt ở nhà kho, phủ một tấm mành che bụi lên.
Việc cải tạo vẫn đang được tiến hành, nhưng vẫn còn rất nhiều việc phải lên kế hoạch trước.
Ví dụ như thiết kế cốc ly, túi mang đi, phải xác định được số lượng cụ thể; Rồi quá trình xử lý nguyên liệu – gom hoa quế, rửa sạch, rồi chế biến thành mật hoa quế.
Ngoài các loại đồ uống, còn có thể ra mắt một số loại bánh như: bánh hoa quế, bánh hoa quế nhân hạt dẻ, bánh hoa quế thủy tinh, bánh hoa quế sen ngọt v.v…
Diệp Hàm đã ‘đào’ được một vị đầu bếp già chuyên làm bánh ngọt ở chỗ ông chủ quán trà trong rừng.
Ông ấy đã làm bánh ngọt hơn 30 năm, biết làm hết tất cả các loại bánh ngọt Giang Nam, hơn nữa còn làm ra mùi vị mà vừa nếm thử đã lập tức nhận ra được sự khác biệt.
Thật ra cũng không tính là ‘đào’, là đối phương chủ động tiến cử tới đây.
Nguyên nhân là khoảng thời gian trước, ông chủ Phùng của quán trà trong rừng đã tới đây để ‘bồi dưỡng tình cảm’, đồng thời còn uống thử trà tiếp khách ở Hoa Gian Tập.
Chẳng qua…
Ông chủ Phùng vừa nhấp một ngụm, nước trà trong suốt, hương trà tỏa ra bốn phía, quả thật là ngon hơn loại trà mà ông ấy pha bằng nước khoáng nhiều.
Từ đó về sau, mỗi ngày ông chủ Phùng đều vận chuyển nước từ nơi này về quán, nhờ vậy mà kiếm được không ít khách quen.
Ông chủ Phùng: "Có qua có lại. Tôi xin tiến cử đầu bếp Du tới chỗ của mọi người, khó khăn lắm tôi mới mời được ông ấy về đây, còn chưa được ‘sử dụng’ một lần nào.”
Diệp Hàm nhờ đầu bếp Du làm thử bánh hoa quế, hương vị mềm mại ngon miệng, hương hoa nồng nàn, tạo hình cũng vô cùng tinh xảo, quả thật là rất khác biệt.
Bốn xửng bánh hoa quế, tất cả đều bị các nhân viên ăn hết sạch, một miếng cũng không còn.
Liễu Nghệ hận không thể liếm sạch hết vụn bánh ở trên tay:
"Oa, ăn ngon quá đi à, tại sao lại ngon như vậy được cơ chứ? Rõ ràng chỉ hơi ngọt một chút thôi, nhưng khi ăn vào lại có cảm giác vô cùng hạnh phúc."
"Oa, ăn ngon quá đi à, tại sao lại ngon như vậy được cơ chứ? Rõ ràng chỉ hơi ngọt một chút thôi, nhưng khi ăn vào lại có cảm giác vô cùng hạnh phúc.”
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo