Những người khác: “...”
“A! Gà hầm nấm này ngon quá.” Một streamer khác kêu lên, giọng nói đầy sự không thể tin được.
Những người khác cũng bắt đầu động đũa.
“Trời ơi, gà hầm nấm lại có thể ngon như này sao? Thơm quá, hơn nữa cũng quá non mềm đi.”
“Tôi còn muốn gọi thêm một phần nữa, thực sự quá ngon.”
“Này, tổng cộng có mỗi một cái đầu cá, cậu lại giành mất một nửa, để lại cho tôi ít.”
“Canh cá tươi quá, tôi có thể uống hết một chậu.”
“Mấy cậu đã ăn nhiều gà hầm nấm lắm rồi, số còn lại cho tôi đi.”
“Haha, nói cứ như kiểu cậu không ăn nhiều đầu cá hấp ớt vậy.”
Mấy người vừa ăn vừa cãi nhau, mọi người trong phòng trực tiếp ngây ra.
Mấy streamer bình thường vẫn luôn tâng bốc người xem, vừa rồi còn nói sẽ nhận xét cho người xem nghe lúc này đã hoàn toàn không rảnh quan tâm đến người xem nữa, thậm chí còn quên cả việc mình đang phát trực tiếp.
Người xem trong phòng phát trực tiếp kinh hãi, bình luận cũng đẩy chậm hơn nhiều.
“Ngon như vậy sao?”
“...Mấy người đã ăn trứng luộc nước trà của Tiệm Mỹ Thực Trình Ký chưa, tôi cảm thấy mùi vị trứng luộc lá trà của quán ăn bọn họ, thực sự là vô cùng vô cùng ngon, không món nào sánh bằng.”
“Trứng luộc nước trà gì cơ?”
“Chính là ‘trứng luộc nước trà Tiệm Mỹ Thực Trình Ký’ mỗi ngày đều bán trên Taobao, mỗi tối chín giờ bắt đầu bán, không dễ gì mà tranh được.”
Taobao: Trang thương mại điện tử của Trung Quốc.
“++! Lầu trên ngốc sao? Anh đã biết không dễ tranh rồi còn đề cử cho người khác làm gì?”
“Đúng vậy, tôi đã canh bao nhiêu ngày rồi mà không mua được lần nào.”
……
Những người xem vừa mới biết về Tiệm Mỹ Thực Trình Ký thông qua phòng trực tiếp thực sự kinh ngạc, hơn nữa năm streamer đang ăn lúc này cũng không còn hơi sức đâu mà quan tâm đến bọn họ nữa.
Số lượng món ăn không nhiều, năm người bọn họ rất nhanh đã giải quyết xong đồ ăn trên bàn.
Mà cá viên súp Trình Nguyên Hoa vừa làm xong rốt cuộc đã được bê lên, năm anh đẹp trai mỗi người gắp một viên, đầu lưỡi nóng bỏng nhưng không chịu há miệng, vẻ mặt như đang hưởng thụ cũng lại giống như bị giày vò vì bị bỏng.
Vẻ mặt bối rối khiến cho người xem ngây ngốc, nhưng lúc này người trong sảnh đều đang ăn cơm, không rảnh nhìn người khác.
“Món này ngon quá!”
“Thực sự quá ngon, tôi chưa từng ăn cá viên nào ngon như vậy.”
Lúc này cả sảnh đều vang lên tiếng khen liên tục.
Trong ấn tượng của bọn họ, cá viên màu trắng lại còn cứng, ăn vào không có bao nhiêu vị cá, đặc biệt là cá viên cấp đông, mùi vị chẳng ra sao, ăn mấy viên đã ngấy.
Với cá viên súp của Tiệm Mỹ Thực Trình Ký, mọi người đều thấy rằng cho dù họ có ăn no cũng không thấy ngấy.
Nhưng một đĩa chỉ có tám viên.
Mấy anh đẹp trai nhìn nhau sau đó đồng loạt nhào lên cướp.
Ở góc có một nhà ba người, cha mẹ và một đứa con trai nhỏ.
Đứa con trai còn nhỏ tuổi mà đã đeo một cặp kính cận, lại hơi béo.
Sau khi cậu bé ăn cá viên xong mắt sáng lên, cho dù bụng đã no, nhưng bây giờ cậu bé vẫn lộ ra ánh mắt thèm thuồng với cá viên ở phía đối diện.
Mẹ gắp cá viên vào trong bát cậu bé, dịu dàng nói: “Khôn Khôn, con ăn đi.”
Cậu bé nhìn mẹ, không từ chối, cậu bé vừa thổi vừa ăn, mắt híp lại, rõ ràng rất mãn nguyện.
Cha mẹ nhìn nhau rồi cũng bắt đầu ăn.
Tất cả có tám viên, mỗi người ăn hai viên, còn lại hai viên.
Ánh mắt cậu bé đầy chờ mong, nhưng không mở miệng nói.
Cha cậu bé vẫn luôn không thích nói chuyện lại đẩy đĩa nhỏ đựng cá viên súp đến trước mặt cậu bé, sau đó dịu dàng nói: “Con ăn đi.”
Cậu bé nhìn cha mình rồi lại nhìn mẹ, cậu bé lắc đầu đẩy đĩa đến giữa hai người nói: “Cha mẹ ăn đi.”
Hai người hơi ngây ra rồi nhìn nhau một cái, họ đều nhận ra sự vui mừng trong mắt đối phương.
Mấy năm nay bọn họ bận đi làm không thường xuyên về nhà, để con ở nhà cho ông bà nội trông, năm nay trở về mới đột nhiên phát hiện không đúng lắm.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo