Trình Nguyên Hoa lắc đầu: “Đương nhiên không ngại, chị cứ ở tự nhiên.”

Trịnh Uyển cười càng ấm áp, bà ta cười lên thật sự rất đẹp, mặc dù khóe mắt đã có nếp nhăn, nhưng vẫn là một người phụ nữ thanh lịch xinh đẹp.

Trình Nguyên Hoa thấy vậy, cũng mỉm cười theo.

Trịnh Uyển từng ngụm từng ngụm uống hết canh Dưỡng Sinh, còn Ngô Trung Tuyền kê thuốc cho bà ta, bên trong có một số dược liệu đắt đỏ, ông ta lại muốn thuốc tốt, vì vậy chỉ có thể đến nhà ông ta lấy.

Ông Vinh đã sai người đi lấy nhưng cũng cần phải hai ngày nữa mới có thể nấu.

Tuy nhiên, uống bát canh Dưỡng Sinh này, đối với bà Vinh mà nói thì vẫn tạm thời đủ.

Ấm áp như trong một khoảnh khắc chìm ngập vào trong tim.

Trịnh Uyển đặt bát xuống, nhẹ nhàng xoa bụng.

Nụ cười của Trình Nguyên Hoa đông cứng lại, mở to mắt, có một chút kinh ngạc.

Ở trong đầu, một âm thanh vang lên.

“Ting, nhiệm vụ trung cấp 2: Dùng đồ ăn ngon cứu vớt bà Vinh đang tuyệt vọng đã hoàn thành. Phần thưởng “Canh Dưỡng nhan trắng da” đã được cấp.”

Trình Nguyên Hoa: “...”

Vậy mà thực sự thành công rồi!

Mặc dù sau đó cô giúp Trịnh Uyển không phải bởi vì canh Dưỡng nhan trắng da này, nhưng có thể lấy được phần thưởng quý báu như thế này vẫn khiến người ta cảm thấy cực kỳ vui mừng.

Vì vậy, Trình Nguyên Hoa cũng cười lên, cười còn vui vẻ hơn ban nãy.

Khi Lưu Toàn Phúc đi ra sân sau thì bị dọa một trận, hai người phụ nữ này, sao mà đều không nói gì, lại cùng nhìn về một phía, cười cực kì… vui vẻ như vậy?

Lưu Toàn Phúc: “...” Phụ nữ, quả thực là một sinh vật khó hiểu.

Khi trước lấy được phương pháp pha chế từ đại hội Thưởng Thức Ẩm Thực, Trình Nguyên Hoa ngay lập tức nhờ Diệp Dư Chiêu giúp làm nguyên liệu thực phẩm và gia vị cần sử dụng.

Diệp Dư Chiêu không nói gì, lập tức đồng ý.

Anh rất thường xuyên lui đến Tiệm Mỹ Thực Trình Ký, coi nơi đây giống như nhà của mình, Trình Nguyên Hoa cũng không khách khí với anh.

Mà từ ngày hôm đó, ông Vinh cảm nhận được sự lạnh nhạt của Trịnh Uyển, vì vậy cũng thường xuyên lui đến như Diệp Dư Chiêu, hai người họ luôn tốn hai tiếng đi trên đường để đến Tiệm Mỹ Thực Trình Ký.

Diệp Dư Chiêu cũng cảm thấy hơi mất thời gian, anh muốn Trình Nguyên Hoa cho anh một cái địa bàn để anh xây một sân bay tư nhân.

Sau đó… bị Trình Uyên Hoa đuổi về.

Diệp Dư Chiêu nói người nhanh chóng làm xong đồ cần thiết cho Trình Nguyên Hoa, còn anh thì mới sáng sớm đã đem tất cả người nhà đến Tiệm Mỹ Thực Trình Ký để tham gia Đại hội Thưởng Thức Ẩm Thực.

Hôm nay, ngày 12 tháng 12, thời gian ba ngày của Đại hội Thưởng Thức Ẩm Thực chính thức bắt đầu.

Lưu Toàn Phúc cực kì lo lắng, Lưu Toàn Bội cũng rất thấp thỏm.

Vì để tổ chức Đại hội Thưởng Thức Ẩm Thực lần này một cách đoan trang, bọn họ còn đặt làm một bộ quần áo, trên quần áo thêu chữ Tiệm Mỹ Thực Trình Ký, tất cả nhân viên của Tiệm Mỹ Thực Trình Ký đều mặc.

Lúc này Lưu Toàn Phúc và Lưu Toàn Bội đang đứng chờ ở cổng vào, bên trong Trình Nguyên Hoa đang bận rộn, chú Nam thì đi tiếp khách.

Hai người có chút lo lắng chờ đợi, bên cạnh, Đoàn Giai và hai người đang cầm máy quay livestream.

Đây là chuyện mà trước đây Trình Nguyên Hoa đã đáp ứng cộng đồng mạng, đã đồng ý rồi thì cô phải làm, nhưng vì không để lộ ra, bọn họ người mời đến streamer thân quen là Đoàn Giai.

Đây cũng là một trong ba người may mắn khi Lưu Toàn Phúc mới đến Tiệm Mỹ Thực Trình Ký rút thưởng trúng thưởng.

Đoàn Giai mang theo hai người, đảm bảo việc livestream rất tốt và cũng đảm bảo không làm lộ ra.

Ngoài Lưu Toàn Phúc, Lưu Toàn Bội và ba người livestream Đoàn Giai còn có rất nhiều thực khách và mấy người không có gì để làm chạy đến quan sát, mặc dù bọn họ không có vé nhưng bọn họ có thể đứng bên ngoài quan sát.

Đến nỗi bây giờ sự phô trương cũng không hề nhỏ.

Lưu Toàn Bội hơi lo lắng, thấp giọng hỏi: “Anh ơi, anh nói xem đợi lát nữa sẽ còn đến thêm bao người nữa?”

1.02896 sec| 2386.695 kb