Mẹ Diệp theo bản năng cũng muốn khen gia đình bà ta mấy câu, nhưng lập tức nghĩ đến, Bà Vinh… Đứa bé duy nhất cũng đã gặp nạn, mọi người cũng biết quan hệ giữa bà ta và ông Vinh rất lạnh nhạt.

Mẹ Diệp có chút ngại ngùng, xấu hổ sờ mũi, nói sang chuyện khác: “Lần sau là lúc nào chúng ta sẽ đi ăn cơm? Không chừng chúng ta có thể đi ăn cùng nhau…”

“Chúng ta…”

Hai người tiếp tục trò chuyện.

Bên này mẹ Diệp và bà Vinh trò chuyện xoay quanh Tiệm Mỹ Thực Trình Ký, mà ở một nơi khác, cũng đồng thời có một đoạn đối thoại về Tiệm Mỹ Thực Trình Ký.

Bởi vì con trai của Phùng Bình Nam là Phùng Hạo khi phụ chú Nam dọn bàn, nhìn thấy màn hình máy tính của ông ấy.

Phía trên là viết đánh giá của chú Nam về món ăn ngon.

[Hôm nay đề cử cho mọi người một tiệm mỹ thực… Tiệm Mỹ Thực Trình Ký. Bây giờ trong tiệm có thịt thái sợi xào sốt tỏi ớt, đầu cá hấp ớt, thịt cua viên đầu sư tử hầm… Trong đó món thịt thái sợi xào sốt tỏi ớt, được lấy ở hồ nước phía sau…thịt cua viên đầu sư tử và lê viên ngào đường mật là món ăn theo mùa, qua lễ bà chủ sẽ không làm nữa… Vị vừa cay lại tươi, một mùi vị mới trong miệng, màu đỏ rực…Thịt gà được bày biện… Tất cả các món ăn đều là món ngon nhất trong những món ngon, chỉ là món thịt thái sợi xào sốt tỏi ớt này, mùi vị đó chỉ món cá quế chiên xù của nhà hàng Lưu Gia ở phương Nam mới có thể so sánh được, còn có món cá viên súp, màu sắc của món này…]

Đây là một bài viết nhỏ, giới thiệu toàn bộ về mỗi một món ăn của Tiệm Mỹ Thực Trình Ký, trừ canh Dưỡng sinh, thì đều được nhắc đến.

Phùng Hạo vừa xem vừa chảy nước bọt, bởi vì anh ta đã ăn qua những món ăn ngon của Tiệm Mỹ Thực Trình Ký, biết là hương vị gì, đồ hút chân không đã có hương vị ngon như vậy, có thể tưởng tượng được những món vừa nấu xong, rốt cuộc sẽ là mỹ vị thế nào!

Bài viết đã được đăng, nhưng bởi vì đây là tài khoản của Phùng Bình Nam, mà ông ấy lại không phải đại minh tinh gì, căn bản tài khoản này không có ai chú ý, cũng không có người bình luận.

Nhưng không thể không nói, thật sự viết rất hay.

Phùng Hạo im lặng nhớ kỹ tài khoản Weibo.

Sau khi về nhà, vợ của anh ta hỏi anh ta: “Sao anh mất hồn mất vía thế? Sao lại như vậy?”

Phùng Hạo lắc đầu, không nói chuyện.

Đợi đến khi nằm lên giường, Phùng Hạo mới mở điện thoại, vợ anh ta còn đang thoa mỹ phẩm bên cạnh.

Phùng Hạo đột nhiên hỏi: “Em cảm thấy mấy món ăn được hút chân không mà cha mang về lần trước ăn ngon không?”

Vợ anh ta không biết nhưng vẫn gật đầu, không hiểu sao anh ta nhắc đến chuyện đó.

Nhưng cô ta khẽ liếm môi: “Rất ngon, vô cùng ngon.”

Cũng không phải là vô cùng ngon, người trong nhà bọn đều rất thích, sau đó còn nhờ người gửi thêm một lần, hai người đã ăn xong, bây giờ… Lại muốn ăn nữa.

Cô ta không nhịn được hỏi một câu: “Cha có nói khi nào lại gửi về nữa không?”

Phùng Hạo lắc đầu: “Không biết, này… Cũng không thể luôn hỏi cha cái này được, lúc đầu chúng ta…”

“Khụ khụ.” Vợ anh ta ngượng ngùng ho khan một tiếng.

Lúc đầu bọn họ kiên quyết không đồng ý cho Phùng Bình Nam ra ngoài, sau đó khi đối phương ở Tiệm Mỹ Thực Trình Ký, bọn họ càng thường xuyên thúc giục ông ấy trở về.

Đặc biệt là khi bọn họ biết Phùng Bình Nam làm công trong tiệm, cũng phàn nàn rất nhiều lần.

Bây giờ…

Bọn họ nhớ món ăn ngon của Tiệm Mỹ Thực Trình Ký, tự nhiên sẽ có chút ngại ngùng.

Phùng Hạo đưa bài viết của Phùng Bình Nam cho vợ xem: “Tài khoản của cha, thèm chết người rồi.”

Nghe thấy thèm chết người, vợ anh ta cũng không muốn xem.

Nhưng lại không nhịn được sự hiếu kỳ, nhận lấy, sau đó, vừa chảy nước bọt vừa xem.

Đợi khi xem xong, cô ta có chút không ngủ được.

“Chồng ơi, đã ngủ chưa?”

“… Chưa, không ngủ được.”

“Không phải là anh không ngủ được, cho nên mới cho em xem!”

“Khụ khụ… Sao anh lại xấu như thế chứ?”

0.11631 sec| 2385.656 kb