Ngày thứ nhất cứ vậy trôi qua, sáng sớm hôm sau, Ôn Văn lại nhận được thêm hai vụ án.
Một là học sinh trung học bị đánh chết bằng nắm tay ở trong phòng riêng ở tiệm nét, một người khác thì lên mạng ở nhà, là một phụ nữ độc thân bị một cây giáo dài đóng đinh trên tường.
"Liên kết lại... thì trong đó có rất nhiều quan hệ."
Ôn Văn tới tìm Đinh Minh Quang, lấy được hoạt động lên mạng của năm người bị hại trước khi chết.
Chỉ cần Đinh Minh Quang muốn, không có bí mật nào trên mạng có thể giấu được cậu ta.
Có điều, làm Ôn Văn có chút ngoài ý muốn là trong lịch sử mạng của những người này, anh phát hiện có rất nhiều trang web phúc lợi mà mình không biết...
Dù sao cũng đang tra án, Ôn Văn cũng không quá phận, chỉ lưu những trang web này lại, sau này sẽ chậm rãi nghiên cứu.
Nói tiếp thì, chỉ mấy người này thôi mà đã có mấy trang web mà Ôn Văn không biết rồi, trong tay Đinh Minh Quang rốt cuộc có bao nhiêu chứ?
Khó trách tuổi còn trẻ đã hói thế kia rồi.
Phàm là chuyện có quả thì tất có nhân, đối với cái đầu hói của Đinh Minh Quang, Ôn Văn vẫn không ngừng suy đoán.
Tiếp đó Ôn Văn không ngừng phân tích điểm giống nhau của những vụ án này.
Thật ra Hiệp Hội Thợ Săn cũng đang làm chuyện này, đồng thời phạm vi điều tra còn lớn hơn Ôn Văn rất nhiều, có điều Ôn Văn tin tưởng mình có thể tra được những thứ khác.
Anh đeo thẻ bài nhân viên quản lý kho hàng, bắt đầu lật xem tất cả số tài liệu kia, người bình thường xem một lần thôi đã đủ choáng đầu hoa mắt rồi, nhưng Ôn Văn lại xem tới ba lần.
"Không có bất kỳ điểm nào giống nhau, đám người này ở trên mạng chưa từng xuất hiện cùng nhau, thậm chí đoạn thời gian vòng bạn bè của họ cũng không hề liên quan, cuộc sống ngoài đời thực cũng không có điểm nào dính dáng..."
"Không lẽ thật sự là giết bừa, nếu xem Nhan Bích Thanh là quái vật thì cũng không phải không có khả năng..."
Ôn Văn nằm sõng soài ra trên bàn làm việc của mình, quầng mắt thâm xì, có chút nóng giận.
Cầm lấy chồng tài liệu trên bàn trực tiếp ném lên trời, tùy ý để chúng lả tả rơi xuống.
Dù sao mỗi ngày cũng có nhân viên vệ sinh tới quét dọn phòng làm việc...
"Sau chuyện lần này nhất định phải tóm một con quái vật có đầu óc tốt, để nó giúp mình phân tích tình báo, tự mình làm thật sự quá mệt mỏi, còn mấy đứa đần độn kia, để chúng xem mớ tài liệu này thì cũng chẳng giúp ích được gì."
Nghĩ một hồi, Ôn Văn có chút buồn ngủ, vẫn luôn nằm trong trạng thái suy nghĩ cường độ cao như vậy, cho dù thể chất vampire mạnh mẽ thế nào cũng khó tránh mệt mỏi.
Nhắm mắt ngủ vài chục phút, tinh thần của Ôn Văn lại tràn đầy, giở tờ tài liệu ụp trên mặt, chuẩn bị tiếp tục tra xét.
Đột nhiên ánh mắt Ôn Văn chăm chú hẳn, nhìn chằm chằm nội dung trên tờ giấy.
Tờ giấy này anh đã xem đi xem lại ba lần, tất cả nội dung cũng đã thuộc nằm lòng rồi, đó là nội dung một cuộc khẩu chiến của Lục Giang với người khác.
Khi một lần nữa lần thấy tờ giấy này, Ôn Văn mới chú ý tới.
Chỉ là khẩu chiến thì căn bản không hề có giá trị, nội dung này Ôn Văn đã từng thấy qua trên màn hình máy tính của Lục Giang, khi đó anh chỉ xem sơ qua đoạn tin nhắn cuối cùng.
Trong đó có một câu làm Ôn Văn đặc biệt chú ý.
"Từ mạng inteet ra chém chết mày?"
"Những lời này ở trên mạng rất bình thường, nhưng nếu đặt vào vụ án này thì có cái gì đó không đúng."
Sau khi xem kỹ lại, Ôn Văn có được thu hoạch mới, thao tác cuối cùng ở trong lịch sử lên mạng của Lục Giang là tắt website này đi.
Nhưng lúc Ôn Văn tới hiện trường, vừa mở màn hình máy tính liền thấy tin tức này!
Tức là, trang web này không bị tắt đi!
Người khác có lẽ sẽ bỏ qua chi tiết này, nhưng Ôn Văn thì không.
Anh xem lại lịch sử lên mạng của năm người kia trước khi chết, phát hiện trong vòng một tiếng đồng hồ này, tất cả người bị hại đều từng lên mạng chửi nhau với người khác.
Đối tượng mà bọn họ tranh cãi không phải cùng một ID, thoạt nhìn giống như không có liên quan, cùng chính vì thế điểm này mới không bị Hiệp Hội Thợ Săn chú ý.
Nhưng năm người đó đều nói là muốn từ mạng inteet làm gì đó, chuyện này nói không chừng có liên quan.
Càng làm Ôn Văn chắc chắn nó có vấn đề là phong cách của cả năm người này có chút giống!
Vì thế điểm đột phá nhất định chính là ở đây.
Ôn Văn lập tức chuyển thông tin năm ID này sang cho Đinh Minh Quang, mà Đinh Minh Quang cũng không phụ mong đợi của Ôn Văn, không tới một phút đã tìm được mối liên hệ.
Mặc dù không phải là một ID, thậm chí ngay cả địa chỉ IP cũng không ở cùng một nơi nhưng tất cả hoạt động của năm tài khoản này đều tiến hành trên một thiết bị.
Tức là có khả năng lớn là cả năm bình xịt này chính là một người!
Nếu như không nhờ Đinh Minh Quang, cho dù Ôn Văn biết là có vấn đề nhưng với kỹ thuật của anh cũng đừng mong tìm được kẻ này.
"Mà ông bảo tôi tìm người này làm gì, có phải ông có đầu mối gì rồi không?" Sau khi báo kết quả cho Ôn Văn, Đinh Minh Quang hứng thú hỏi.
"Lần sau gặp rồi nói."
Ôn Văn đơn giản nói một câu rồi từ cửa sổ nhảy xuống, để lại Đinh Minh Quang sững sờ.
Đinh Minh Quang đau đầu, nghĩ rằng nên nói vấn đề này cho Lâm Triết Viễn biết, sau đó ngón tay khẽ động một chút, tất cả số liệu thần bí trên màn hình điện tử đều biến mất.
Có một việc, Đinh Minh Quang vẫn không nói cho người khác biết.
Đó chính là số ký hiệu với biểu đồ trông rất trâu bò kia kỳ thực ngoại trừ làm ra vẻ thì không có chút tác dụng nào.
Cho dù là một đứa mù máy tính cũng có thể dùng một phần mềm nhỏ để tạo thành hiệu ứng như vậy.
Đinh Minh Quang làm vậy để mình trông như một ông lớn mà thôi.
...
Tống Liên Thanh thoải mái dựa vào ghế, một tay không ngừng nhét thức ăn vào miệng, tay kia thì vun vút gõ chữ trên bàn phím.
Với kinh nghiệm phun xịt nhiều năm, Tống Liên Thanh chỉ cần dùng một tay cũng đủ nghiền ép tốc độ gõ chữ của người bình thường.
Nếu tham gia cuộc thi gõ phím tốc độ nhanh nhất, cho dù không thể giật hàng top nhưng Tống Liên Thanh nhất định cũng sẽ nằm trên bảng có tiếng tăm.
Hắn điều khiền hơn hai mươi tài khoản khác nhau hoạt động trên các nền tảng lớn, công việc chủ yếu là tìm những tin tức nhạy cảm để phun người, hoặc là phát tán những tin tức giả.
Một bình luận được năm đồng, tạo ra bình luận có ảnh hưởng lớn thì còn được khen thưởng.
Công việc của Tống Liên Thanh không có yêu cầu cụ thể, tất cả đều do chính hắn phát huy.
Cơ bản chính là dội phân vào chỗ trắng, lại tẩy trắng chỗ đen, dẫn dắt hướng gió, khẩu chiến, gây xích mích, túm lại là những chuyện không tốt lành gì.
Hắn cũng không lo lắng vì thế mà bị xử phạt, bởi vì chỉ cần thành công gây ra xích mích thì cho dù hắn không tự mình vận hành cũng sẽ có rất nhiều người nhảy ra làm giúp.
Cho dù là cảnh sát cũng không có cách nào từ trăm ngàn bình luận tiêu cực này lọc ra được người cố ý khiêu khích.
Nếu như hắn bị cảnh sát mạng theo dõi thì hắn sẽ lập tức bỏ nick, dù sao thì với kỹ thuật của hắn, bọn họ không thể nào xác định được vị trí và thân phận của hắn, hắn rất có lòng tin về chuyện này.
Tống Liên Thanh thật ra là người khu Hoa Phủ, là chuyên gia cao cấp về máy tính, khẩu chiến trên mạng chẳng qua chỉ là phần việc làm thêm mà thôi.
Nhận tiền chửi người cũng không phải chỉ có một mình hắn, thêm hắn hay thiếu hắn chẳng ảnh hưởng gì, còn không bằng kiếm thêm chút thu nhập.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo