Nghĩ liền làm, chuyện truy bắt Nhan Bích Thanh này cần phải nắm chặt thời gian, vì thế Ôn Văn liền đi thẳng tới phòng làm việc của Đinh Minh Quang.

Gõ cửa một cái liền mở ra, thấy cảnh tượng trong phòng thì Ôn Văn có chút sửng sốt.

Đinh Minh Quang không xem anime, cũng không uống nước cẩu kỷ mà đang nhắm mắt ngồi trên ghế, tất cả thiết bị điện tử trong phòng đều đang điên cuồng hoạt động.

Màn hình lóe lên ký tự chi chít chằng chịt, tốc độ xuất hiện rất nhanh, căn bản không phải tốc độ mà não người có thể ghi nhớ được.

Tuy Ôn Văn xem không hiểu những thứ kia, nhưng cũng không khỏi cảm thấy Đinh Minh Quang hiện giờ có chút bí hiểm.

"Ừm.... tôi có chuyện muốn hỏi cậu, bây giờ cậu có rảnh không?" Ôn Văn có chút không xác định hỏi.

"Có gì nói đi, tôi nghe đây." Đinh Minh Quang không mở mắt ra, đám thiết bị vẫn còn hoạt động.

'Có thể vừa nói chuyện với mình vừa khống chế được thứ phức tạp như vậy, đầu óc người này cấu tạo kiểu gì vậy, khó trách tuổi còn trẻ mà đã hói đầu rồi...'

Ôn Văn vừa oán thầm vừa đưa ra nghi hoặc của mình, tất cả đều là về Nhan Bích Thanh.

"Ông muốn tui giúp ông tra Nhan Bích Thanh?" Nghe Ôn Văn nói xong, Đinh Minh Quang mở mắt ra, kinh ngạc hỏi.

"Không sai, tôi muốn đánh một trận với hắn, nhất định sẽ rất kích thích." Ôn Văn bịa lý do để ứng phó Lâm Triết Viễn.

Đinh Minh Quang hơi nghiêng người tới trước, trừng to mắt nghiêm túc nói với Ôn Văn: "Ông đánh không lại đâu, không cần tự tìm đường chết thì tốt hơn."

"Hử?" Ôn Văn nhướng mày, sao tên này lại khẳng định như vậy chứ.

"Đầu tiên, ông không tìm được hắn, trừ phi hắn gây ra chuyện gì đó, bằng không ngay cả tôi cũng không có cách nào truy lùng được tung tích của hắn, hơn nữa tôi cũng không đề nghị ông chiến đấu với hắn."

"Vì sao?" Ôn Văn nghi hoặc.

Đinh Minh Quang hồi tưởng lại một chút, sau đó nói với Ôn Văn: "Ông đã có tư liệu về hắn, trên đó có ghi năng lực của hắn là số liệu hóa cơ thể, chỉ xem năm chữ này thì ông không thể nào hiểu được hắn mạnh tới mức nào đâu."

"Có thể nói cho tôi nghe một chút không?" Ánh mắt Ôn Văn lóe sáng, làm bộ có vẻ rất hứng thú tiến tới trước mặt Đinh Minh Quang hỏi.

"Đầu tiên, hắn có thể tiến vào không gian ảo chỉ trong một thời gian ngắn, nó sẽ giúp hắn không dính phần lớn loại công kích, đương nhiên ở trạng thái này thì hắn cũng không thể tấn công người khác."

"Chờ đã." Ôn Văn đưa tay hỏi: "Không gian ảo là gì vậy?"

"Nếu không gian mà chúng ta sinh hoạt được gọi là không gian thực, như vậy cũng có một không gian được xây dựng bằng dữ liệu ảo, lấy một điểm ở không gian thực, trong không gian ảo sẽ..."

Nói được phân nửa, Đinh Minh Quang liền vỗ đầu trọc lóc của mình, lắc đầu nói với Ôn Văn: "Tôi nói cái này với ông làm chi chứ, ông cũng nghe không hiểu... nói chung là, hắn có thể trong một thời gian ngắn trốn vào một không gian khác, phương thức bình thường sẽ không thể can thiệp được."

Ôn Văn thở dài một tiếng, anh vẫn luôn tự xưng là có IQ hơn người, nhưng ở chỗ của Đinh Minh Quang tựa hồ lại bị khinh bỉ IQ.

Đinh Minh Quang nói tiếp: "Sau đó phải nói tới năng lực chiến đấu của hắn.

"Tôi biết ông chủ yếu dựa vào cơ thể để chiến đấu, giả sử sức mạnh, tốc độ, năng lực phản ứng, năng lực cảm nhận, sức chịu đòn, mỗi hạng mục này của ông đều là hai mươi điểm, cộng lại hết thì chính là một trăm điểm."

"Mà chỉ số cộng lại của Nhan Bích Thanh chỉ có năm mươi mà thôi!"

Ôn Văn gãi cằm: "Như vậy thì tôi phải mạnh hơn mới đúng chứ?"

"Nhìn bề ngoài thì đúng là như vậy, nhưng hắn lại có thể biến thuộc tính của mình thành số, tùy ý cộng thêm điểm, loại chuyển đổi này rất nhanh, thậm chí so với suy nghĩ của ông còn nhanh hơn."

"Tôi nói cụ thể hơn nhé, nghĩa là lúc hắn vung nắm tay thì lực sát thương của nắm đấm có thể là năm mươi, lúc né tránh đòn thì năng lực phản ứng cũng sẽ là năm mươi..."

Suy tư một chút, Ôn Văn phát hiện nếu giống như Đinh Minh Quang nói thì Nhan Bích Thanh kia quả thực không dễ đối phó.

Nhưng cùng lúc đó, năng lực của Nhan Bích Thanh cũng làm Ôn Văn thèm thuồng!

Nếu Ôn Văn có được năng lực đó thì có thể sử dụng những năng lực mà mình có tốt hơn, nhất định sẽ càng mạnh mẽ hơn!

Thấy Ôn Văn im lặng, Đinh Minh Quang không bỏ qua, tiếp tục bổ sung: "Hơn nữa ông đừng quên là Nhan Bích Thanh đã hoàn thành thăng cấp, thực lực không giống như những gì tôi biết nữa, có lẽ trong phân bộ Phù Dung Hà chúng ta, ngoại trừ đội trưởng Lâm Triết Viễn thì không có ai là địch thủ của hắn."

Ôn Văn thực kinh ngạc hỏi: "Thăng cấp, không phải hắn thăng cấp thất bại mới..."

"Thăng cấp thì tất nhiên là thành công, bất cứ người siêu năng nào, chỉ cần tích lũy đủ thì sẽ có thể thăng lên cảnh giới đồng hóa, không hề có ngưỡng cửa khó khăn nào."

"Chỉ là tiêu chuẩn phán xét thành công và thất bại của hiệp hội không phải là sức mạnh biến đổi, mà là sau khi thăng cấp ý thức của người đó do ai nắm giữ."

...

Sau khi rời khỏi phòng làm việc của Đinh Minh Quang, Ôn Văn không ngừng tổng kết lại các vấn đề.

"Tuy IQ rất cao nhưng tính cách không nghiêm như những người khác, hiểu biết về cảnh giới đồng hóa của mình ngày càng nhiều hơn."

"Theo lời Đinh Minh Quang thì Nhan Bích Thanh là một người siêu năng rất mạnh, vì thế thăng cấp thành công hay thất bại thì không hề ảnh hưởng tới thực lực."

"Thất bại tức là ý thức bị thay thế..."

"Cái này khá là gần với suy đoán của mình, theo phản ứng của Cung Bảo Đinh thì người siêu năng nào cũng biết về nguy cơ tiềm ẩn khi thăng cấp lên cảnh giới đồng hóa, nó giải thích rõ vấn đề tới từ bản thân người siêu năng... nhưng mình thì tựa hồ không có vấn đề này."

"Như vậy, thứ thay thế ý thức bản thể từ đâu mà tới, nhân cách thứ hai?"

...

Lục Giang nhíu mày liếc nhìn bình luận trên bản tin.

Hắn có một người bạn là nhân viên cứu hỏa, trước đó có một tòa cao ốc bị cháy, người bạn kia xông vào trong chữa cháy, sau đó căn hộ kia nổ tung, người bạn kia cũng hi sinh.

Chuyện này được báo chí đưa tin khắp Phù Dung Hà, thậm chí là ở tỉnh Bắc Hải, bình luận trên mạng phần lớn đều là tưởng nhớ và thương tiếc, nhưng có một bình luận rất chói mắt.

Đó là bình luận của một kẻ nặc danh, lời lẽ rất khó nghe, nó làm trái tim Lục Giang đóng băng.

'Thương tiếc? Hắn đáng thương cái quái gì chứ, đám nhân viên cứu hỏa bọn tôi lấy tiền một người mà làm thì như hai người, chuyện gì mà không làm được, hắn chết chỉ chứng tỏ nghiệp vụ của hắn không thuần thục, trước đó cũng không biết đã ẵm bao nhiêu quỹ đen rồi, có chết cũng đáng.'

Bình luận này rốt cuộc đã làm rất nhiều người tức giận, bị dân mạng phản đối kịch liệt, nhưng sức chiến đấu của người này cũng rất mạnh.

Liên tiếp kể ra những tin liên quan, gì mà nhân viên cứu hỏa lười biếng, gì mà nhân viên cứu hỏa thu giá thù lao trên trời này nọ kia.

Không biết từ đâu mà hắn lôi ra cả đống tin tức tiêu cực về nhân viên cứu hỏa, cũng sử dụng những tin tức đó làm bằng chứng và vũ khí chiến đấu.

Lục Giang thực khó hiểu, kẻ này rốt cuộc có suy nghĩ như thế nào vậy, trong tin tức một người lính cứu hỏa hi sinh vậy mà hắn lại dùng những tin tức tiêu cực kia để bôi xấu hình tượng nhân viên cứu hỏa.

Lục Giang càng xem lại càng tức giận, rõ ràng biết mình không nên so đo với loại người như vậy, rõ ràng dưới bình luận đều là người đang mắng chửi, hắn không cần phải tham gia.

Thế nhưng Lục Giang vẫn không nhịn được.

Vì thế, hắn cũng tham dự vào cuộc chiến chửi rủa kia...

0.04858 sec| 2410 kb