Phần thứ nhất: Cái gì là kiếm pháp...
Phần thứ hai: Ý nghĩa học tập kiếm pháp là gì...
Phần thứ ba: Làm sao để chọn một thanh kiếm thích hợp cho bản thân sử dụng...
Có điều cho dù tất cả đều là những chuyện cơ bản nhưng nội dung rất đầy đủ, bên trong đều có thể cho Ôn Văn chút gợi ý.
Quả nhiên tiền nào thì đồ nấy, có thể treo quyển Cơ Sở Kiếm Pháp của anh mua lên mà đánh.
Ngay cả mớ nội dung cơ bản trong này cũng rất thâm sâu, đối với Ôn Văn rất có lợi ích.
Xong phần cơ bản thì chính là phần chiêu thức, mỗi chiêu đều ngang cấp bậc với bốn chiêu kiếm mà anh đã thuần thục của kiếm pháp Vô Danh.
Thậm chí có vài chiêu kiếm đặc biệt khác có uy lực làm Ôn Văn cảm thấy giật mình.
Nếu có thể hoàn toàn hiểu được quyển Kiếm Pháp Tuân Thức này, như vậy thực lực của Ôn Văn khẳng định có thể một lần nữa nâng cao.
Thậm chí siêu năng lực 'Hắc Thể' thuộc về Ôn Văn không đột phá tới cấp Tai Nạn thì anh cũng có thể dựa vào kiếm pháp này để đột phá sức mạnh của bức tường ngăn cản, có thể vuột lên thực lực cấp Tai Nạn trung tự!
Có điều nói thì dễ làm thì khó, hiểu rõ một quyển bí tịch kiếm pháp dễ dàng như thế sao?
Nói ra thì nếu lúc ban đầu trạm thu nhận không cưỡng chế nhét trái tim màu đen cho Ôn Văn thì có khả năng hiện giờ anh vẫn chưa nhập môn.
Hơn nữa Ôn Văn có thực lực mạnh mẽ phối hợp với cảnh giới kiếm pháp nên mới đạt được cấp bậc hiện giờ, nếu như đổi lại là người bình thường, cho dù nghiên cứu kiếm pháp này cỡ nào thì có lẽ vẫn bị một phát quật ngã.
Ngay cả Ôn Văn, muốn nắm giữ chiêu kiếm mới cũng cần phải luyện tập không ngừng, số chiêu kiếm này đủ cho anh luyện tập rất lâu.
Lật lật một hồi thì con ngươi Ôn Văn hơi nheo lại, anh nhìn thấy một chiêu kiếm quen thuộc, rất nhanh sau đó anh đã tìm được chiêu xuyên tim, chiêu chém sắt và chiêu sấm sét!
Tuy tên chiêu kiếm khác nhau nhưng từ động tác bắt đầu, từ kiểu vận chuyển kiếm khí và một vài điểm quan trọng khác có thể thấy bốn chiêu trong Kiếm Pháp Tuân Thức căn bản chính là biến đổi từ bốn chiêu của Kiếm Pháp Vô Danh!
"Vị thế hệ trước đã để lại Kiếm Pháp Vô Danh này lẽ nào có liên quan tới gia tộc họ Tuân?"
Ôn Văn suy tư một hồi, sau đó liền từ bỏ suy nghĩ, anh có thể xác định là hai bên có quan hệ nhưng thời gian đã trôi qua quá lâu rồi, nhân quả đã tiêu tan như sương khói, anh cũng không cần phải tìm hiểu.
Có điều chính vì hai loại kiếm pháp này có phần quan hệ này, Ôn Văn sẽ nhanh chóng tiếp thu được phần nhập môn của Kiếm Pháp Tuân Thức, lựa chọn mua Kiếm Thức Tuân Pháp đúng là lựa chọn chính xác.
Sau đó Ôn Văn cầm lấy quyển Phân Tích Ký Hiệu Cao Cấp, quyển sách này có cảm giác khá nặng, giống như một quyển từ điển thật dày vậy, vừa mở ra thì bên trong chi chít chằng chịt ký hiệu và phân tích, Ôn Văn chỉ nhìn thoáng qua một chút thì đầu đã phình to hơn rồi.
Muốn hiểu rõ được quyển sách này, chỉ sợ là còn khó hơn cả từ điển Hoa Phủ.
Có điều cho dù khó cũng phải học, nếu không học thì không thể nào gia tăng trình độ chế tạo ký tự của mình.
Trước tiên để Kiếm Pháp Tuân Thức và Phân Tích Ký Hiệu Cao Cấp sang một bên, hai quyển sách này cần phải tích lũy nhiều ngày tháng mới có thể thấy được thành quả.
Vì thế Ôn Văn nhìn sang quyển Sách Hướng Dẫn Ném Vũ Khí.
Quyển sách này chỉ có vài tờ, bên trong liệt kê vài món vũ khí thường dùng để ném, đồng thời tiến hành chỉ dẫn đơn giản.
Về phần hướng dẫn ném thương, Ôn Văn liếc nhìn một cái, nội dung không quá phong phú nhưng cũng làm Ôn Văn được lợi không nhỏ.
Ít nhất thì anh cũng biết nên làm sao để ném cây thương dài ra ngoài mà dùng sức ít nhất, cũng chuẩn xác nhất.
Sau khi nhớ hết tất cả điểm quan trọng thì Ôn Văn rời khỏi trạm thu nhận, đi ra ngoài thành phố, tìm một khoảng đất trống trải bắt đầu luyện tập.
Ném cây thương dài của mình ra ngoài, cũng không cần kỹ thuật cao siêu gì, muốn cây thương có đủ uy lực thì cần phải lặp đi lặp lại luyện tập.
Ôn Văn luyện tập suốt buổi chiều, làm một mặt núi đá gồ ghề lồi lõm đầy ổ gà mới dừng lại.
Hiện giờ anh có thể dùng thương phóng trúng bất cứ mục tiêu lớn nhỏ nào trong vòng hai trăm mét, nhưng độ chính xác và tốc độ thì vẫn chưa đủ, điều anh cần chính là không cần nghĩ ngợi cũng có thể ném thương trúng mục tiêu.
Với thực lực cấp Tai Nạn trung tự của anh, uy lực của cú ném thương còn khủng khiếp hơn ống phóng rốc két rất nhiều, nếu bàn về lực sát thương đơn độc thì ngay cả đạn vân bạo có thúc ngựa cũng không thể nào đuổi kịp.
Đặc biệt là chất liệu của cây thương dài này có thể để sức mạnh của Ôn Văn bám vào một cách hoàn mỹ, có thể đâm xuyên một mục tiêu, không giống như các loại vũ khí hỏa dược chỉ có thể phát huy ra uy lực cố định.
Điều này làm Ôn Văn mỗi lần thử sẽ phải moi đá để rút thương ra...
"Mấy thứ này hẳn là nên nấu ra chế lại, tăng thêm công năng tự động quay trở về, bằng không đánh nhau được hai phút thì phải đi lượm vũ khí hết một tiếng..."
Ôn Văn vẫn còn tiếp tục huấn luyện, thiết bị đầu cuối của siêu thợ săn chợt rung lên, anh cầm lên xem thử thì mày nhíu lại.
"Lại là nhiệm vụ chỉ định...? Địa điểm nhiệm vụ là núi Tề Linh, bây giờ mình cách núi Tề Linh xa như vậy, sao lại chọn mình chứ?"
Điều kiện làm việc của siêu thợ săn khá thoải mái, có người cả một năm nửa năm cũng không nhận được nhiệm vụ có tính cưỡng chế, mà Ôn Văn thì đã liên tiếp gặp hai lần rồi, lần thứ hai lại còn là nơi ở cách mình rất xa, điều này làm Ôn Văn cảm thấy có chút nghi ngờ.
Nhưng nghi ngờ thì nghi ngờ, nhiệm vụ thì vẫn phải làm, vì thế Ôn Văn lập tức chạy tới sân bay, chuẩn bị lên máy bay đi tới núi Tề Linh ở tỉnh Hải Bắc.
Tam Tể Nhi rầu rĩ không vui dựa vào trên cánh tay Ôn Văn, lần này không được lái xe, nó không vui chút nào.
Lúc ban đầu là nó bị ép lái xe, thế nhưng bây giờ thì nó đã thích cảm giác lái xe rồi.
Không biết bắt đầu từ khi nào, ghế massage đã trở thành tiêu chuẩn cho sân bay và trạm xe lửa, sân bay của thành phố này cũng đặt từng dãy ghế mới tinh.
Lúc Ôn Văn tới thì không còn chỗ ngồi cho mình.
Một bà thím có hơi béo liếc nhìn Ôn Văn, sau đó nhét vài đồng xu vào ghế, chiếc ghế bắt đầu hoạt động làm bà ta thoải mái nheo mắt lại.
Điều này làm Ôn Văn có chút ước ao, anh cũng muốn trải nghiệm cảm giác được massage.
Vì thế Ôn Văn lấy thiết bị đầu cuối của siêu thợ săn ra, mở chọn kiểu rung, chỉnh mức độ tăng lên cao nhất rồi bỏ vào trong túi áo.
Thiết bị đầu cuối của siêu thợ săn có thể cùng siêu thợ săn chiến đấu nên công năng rất mạnh mẽ, ngay cả độ rung cũng không ngoài ý muốn.
Cho nên khi Ôn Văn bắt đầu rung thì da mặt cũng bắt xuất hiện tàn ảnh, tóc cũng tung bay phấp phới, nghiễm nhiên trở thành nhân vật bệnh thần kinh nhất sân bay...
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo