"Tôi nói, tôi muốn gia nhập Hiệp Hội Thợ Săn." Ôn Văn lặp lại.

Khóe miệng cụp xuống của Lâm Triết Viễn thoáng cái đã điên cuồng cong quắt lên, anh chờ ngày Ôn Văn chịu gia nhập lâu lắm rồi.

"Mau, tới phòng làm việc của tôi, chúng ta ký hợp đồng." Lâm Triết Viễn vội vàng nói.

Ôn Văn mỉm cười với Tiêu Tân Lôi, sau đó năm người trong số họ liền theo Lâm Triết Viễn đi tới văn phòng của anh ta.

Lâm Triết Viễn sớm đã muốn Ôn Văn gia nhập hiệp hội, dù sao cũng đang gặp tình trạng thiếu hụt nhân sự.

Một thành phố giao cho vài nhân viên siêu năng trông coi, mười mấy năm trước, thậm chí là mấy năm trước thì vẫn còn rất dư dả.

Nhưng mấy năm gần đây, liên hệ của thế giới trong và thế giới hiện thật ngày càng chặt chẽ, thực lực của các tổ chức bí ẩn cũng vững chắc hơn, vì thế áp lực của hiệp hội dạo gần đây rất lớn.

Trong tình huống như vậy, nhân tài thật sự rất hiếm thấy.

Mà Ôn Văn chính là nhân tài mà Lâm Triết Viễn muốn, anh không quản hôm nay mặt trời mọc đằng tây hay sao, dù sao thì Ôn Văn chính là người nói ra, anh nhất định sẽ kéo Ôn Văn lên chiến xa của Hiệp Hội Thợ Săn.

Anh cũng dùng phương thức này với Tiêu Tân Lôi, chỉ cần ký hợp đồng rồi, cho dù có hối hận thì cũng không còn kịp rồi.

"Sao cậu lại đột nhiên quyết định muốn gia nhập hiệp hội?"

Trước khi chính thức kết nạp, Lâm Triết Viễn tò mò hỏi, bởi vì thái độ của Ôn Văn trước đó hoàn toàn không có chút dao động nào cả.

Ôn Văn liếm mép một cái, vẻ mặt có chút biến thái nói: "Bởi vì chán, làm thợ săn tự to thật sự không thú vị chút nào, chẳng có con mồi nào vui, nếu trong Hiệp Hội Thợ Săn không có loại con mồi này, nói không chừng tôi sẽ không tham gia."

Ánh mắt Lâm Triết Viễn sáng rực, trong tay anh quả thực có một con mồi rất ngon, bởi vì Ôn Văn vẫn luôn tích cực săn giết quái vật nên Lâm Triết Viễn cũng không hề nghi ngờ.

"Hiện giờ bọn tôi có một đối thủ rất thú vị, nhưng cậu phải gia nhập hiệp hội thì tôi mới có thể nói cho cậu biết tin tức cụ thể."

Muốn đối phó Nhan Bích Thanh, sức mạnh trong tay Lâm Triết Viễn có chút thiếu hụt, vì thế anh muốn dụ dỗ Ôn Văn tham gia cùng vây bắt Nhan Bích Thanh.

Đừng thấy Ôn Văn vừa mới trở thành người siêu năng không bao lâu, theo Lâm Triết Viễn quan sát thì thực lực của Ôn Văn đã không hề thua kém người siêu năng cảnh giới nắm giữ, vì thế chắc chắn sẽ có trợ giúp rất lớn cho hành động lần này.

Ôn Văn thầm vui vẻ, anh đương nhiên biết đối tượng mà Lâm Triết Viễn nói là ai, chỉ có thể là Nhan Bích Thanh.

Xem tình huống thì chỉ cần Ôn Văn tham gia Hiệp Hội Thợ Săn thì sẽ được tham gia hoạt động vây bắt Nhan Bích Thanh, đây là một tin tức tốt.

Nhưng Ôn Văn vẫn làm như tự suy xét một hồi mới quyết định tham gia Hiệp Hội Thợ Săn.

Lâm Triết Viễn mỉm cười, cứ hệt như con cáo nhỏ vừa trộm được gà.

"Vậy chúng ta ký hợp đồng đi."

"Hợp đồng? Còn phải ký hợp đồng à?" Ôn Văn khó hiểu hỏi.

"Đúng vậy, phải ký hợp đồng, thợ săn chính thức khác với thợ săn tự do, cần phải ký hợp đồng thì mới có hiệu lực, phần hợp đồng này do vật thu nhận cấp tai biến đặt ra, nếu vi phạm hợp đồng thì sẽ bị nghiêm phạt."

Lâm Triết Viễn lấy ra một phần hợp đồng in trên giấy A4, giọng điệu nghiêm nghị nói với Ôn Văn.

"Đây không phải chỉ là một tờ giấy bình thường à?"

Ôn Văn cầm lấy tờ giấy, sau đó có chút sửng sốt, mặc dù tờ giấy này nhìn rất bình thường nhưng khi dùng linh cảm để cảm nhận thì có thể phát hiện nó không hề đơn giản.

Thứ này có lẽ có tác dụng như lời Lâm Triết Viễn đã nói.

Ôn Văn tùy ý lật xem vài cái, phát hiện sự tình không đơn giản liền nhíu mày hỏi.

"Chờ đã... sao anh đã sớm điền hết mọi thứ rồi vậy, chỉ cần tôi tự ký tên vào là xong?"

"He he, chỉ cần là người tôi coi trọng thì đều chuẩn bị sẵn một phần hợp đồng, chỉ cần cậu ký tên một cái thì sẽ chính thức trở thành thợ săn." Lâm Triết Viễn mở một ngăn tủ ra, bên trong đều là hợp đồng...

Ôn Văn không nói gì, trầm mặc một hồi mới tiếp tục hỏi: "...sao có cảm giác anh đang treo thòng lọng vào cổ tôi thế nhỉ, tôi có thể hỏi là nếu tôi vi phạm hợp đồng thì sẽ xảy ra chuyện gì không?"

"Tác dụng đối với người bình thường thì chắc là bị chó cắn một phát thì sẽ dính bệnh chó dại, đi bộ thì sẽ bị xe tông vậy, kiểu sẽ làm vận may của cậu bị giảm tới mức thấp nhất."

"Đối với người siêu năng thì cũng giống vậy, có điều những chuyện phải gặp có lẽ không giống vậy, có lần nọ có một tên xui xẻo đã bước vào trong tầng sương mù, ngay từ ánh mắt đầu tiên đã nhìn thấy một thứ có cấp bậc trên tai biến, trực tiếp phát điên..." Lâm Triết Viễn cười híp mắt nói.

Ôn Văn trầm mặc một hồi, đột nhiên cảm thấy mình không nên ký vào bản hợp đồng này.

Nếu có nghiêm phạt cụ thể thì còn có thể nghĩ cách mà tránh, nhưng bị biến thành một kẻ xúi quẩy thì không dễ đề phòng cho lắm.

Ai biết được là xui về phương diện nào chứ, đột nhiên lên cơn tắc nghẽn cơ tim cũng không phải là không thể.

Ôn Văn cầm hợp đồng quan sát cẩn thận một phen, sau đó mới thở dài một hơi.

Trừng phạt nghiêm khắc nhất chỉ có vài điều cấm kỵ mà thôi, ví dụ như dẫn dắt một lượng lớn quái vật tới thế giới hiện thực, tiết lộ tình báo làm hiệp hội chịu tổn thất nặng nề.

Về phần vi phạm những điều khác thì chẳng qua chỉ làm anh xui xẻo hai ngày mà thôi.

Nhưng có một điều làm Ôn Văn cảm thấy có chút không ổn.

Đó chính là một điều cực kỳ đơn giản, không được có ác ý với Hiệp Hội Thợ Săn.

"Muốn đục quyền lực hiệp hội từ bên trong thì có tính là ác ý không? Nếu cũng coi là ác ý thì chẳng phải ngày ngày mình đều phải chịu xúi quẩy à?"

"Thôi quên đi, không cần phải nghĩ nhiều như vậy... ký cái là xong, mình mới không tin một vật thu nhận cấp tai biến có thể qua được Trạm Thu Nhận Tai Ách."

Vừa định ký tên mình vào thì Ôn Văn đột nhiên sửng sốt, khóe mắt lóe ra ý cười, chuyện thế này không cò kè mặc cả một phen thì sao được chứ.

"Chờ đã, nếu như muốn tôi gia nhập thì phải có thêm điều kiện khác!"

"Sao chuyện của cậu lại nhiều như vậy chứ!" Lâm Triết Viễn cầm lấy cây bút trên màn ném về phía Ôn Văn nhưng bị Ôn Văn nhẹ nhàng chụp lấy.

Ôn Văn dùng hai tay trả bút lại, cười làm lành nói: "Cái đó, trước đó xe của tôi bị một đám côn đồ phá hỏng, vì không muốn gây chuyện cho hiệp hội nên tôi đã không làm gì bọn chúng."

"Hiện giờ tôi đã gia nhập rồi, với tư cách phúc lợi của nhân viên, anh có thể phái người tới thuyết phục bọn họ đền cho tôi một chiếc xe mới không?"

Lâm Triết Viễn xoa xoa trán nói: "Sau khi cậu vào hiệp hội rồi, tôi sẽ phát cho cậu một chiếc, đừng có gây chuyện với người bình thường."

Ôn Văn rên khẽ một câu: "Ơ, phát xe thì có gì thú vị nữa, tôi muốn bọn họ mua cho tôi một chiếc xe mới!"

Trước đó vì sợ mình sẽ mất khống chế nên Ôn Văn mới thả đám người đó đi, bây giờ có cơ hội, chuyện xe của anh không thể cứ bỏ qua như vậy.

"Rồi rồi rồi, nói thời gian và địa điểm cho tôi biết, tôi sẽ bảo nhân viên hỗ trợ xử lý chuyện này."

Lâm Triết Viễn thở dài một tiếng, nếu không phải Ôn Văn nhất quyết muốn như vậy, anh thật sự không muốn để nhân viên hỗ trợ quản lý mấy chuyện vặt vãnh không đáng kể này.

Sau đó, Ôn Văn liền ký tên vào bản hợp đồng, sau khi ký thì cũng không cảm thấy có gì biến hóa, may mắn cũng không có xu thế suy giảm.

Thực tế thì chỉ cần không phải loại ác ý mãnh liệt với Hiệp Hội Thợ Săn thì cơ bản sẽ không bị phần hợp đồng này trừng phạt.

Kỳ thực Hiệp Hội Thợ Săn cũng không đặt hợp đồng quá nghiêm ngặt, bởi vì vật thu nhận dù sao cũng không thể khống chế được, chỉ có thể đặt ra một hợp đồng khá là hợp lý, đảm bảo không xuất hiện rủi ro mà thôi.

Lúc đầu khi phát hiện vật thu nhận này, Hiệp Hội Thợ Săn cảm thấy giống như nhặt được bảo bối, nghĩ rằng có thể dựa vào nó để tăng cường cách thức quản lý hiệp hội.

Vì thế bọn họ dùng vật thu nhận này định ra quy định rất nghiêm khắc, nhưng vì thế mà tạo thành tai nạn rất lớn, gần trăm vị thợ săn ký tên vào hợp đồng tử vong.

Vì thế cuối cùng để có thể phát huy tác dụng lớn nhất của vật thu nhận này chính là định ra những bản hợp đồng lập lờ nước đôi như vậy.

"Trước đó tôi đòi xe là phúc lợi trước khi nhận chức, bây giờ tôi đã chính thức trở thành người của Hiệp Hội Thợ Săn rồi, có phải cũng nên có phúc lợi sau khi nhận chức không?"

Ký hợp đồng xong Ôn Văn xoa xoa tay, cười ngây ngô nhìn Lâm Triết Viễn, hoàn mĩ giải thích cho câu nói được nước lấn tới...

0.12856 sec| 2418.82 kb