Lâm Triết Viễn đưa tay chống cằm, có chút nói không nên lời.
"Bình thường thì chúng tôi quả thực sẽ trợ giúp một chút cho thợ săn mới gia nhập... còn sắp xếp giáo viên hướng dẫn, nhưng bây giờ có cho cậu mấy thứ này thì chỉ lãng phí tài nguyên mà thôi, vì thế cậu không có phúc lợi."
"Quyền hạn chính thức của thợ săn cũng tạm thời chưa thể sử dụng, phải đợi qua thời gian khảo sát mới có thể cấp, hiện giờ cậu là thợ săn tập sự, cùng cấp bậc với Tiêu Tân Lôi.
Ôn Văn trợn trừng mắt nhìn Lâm Triết Viễn ngồi trước bàn, giọng điệu tức tối: "Trước đó còn niềm nở như vậy, sao tôi vừa gia nhập thì ông liền đổi giọng thế hả?"
"Ơ, hợp đồng cũng ký rồi, cậu có giỏi thì phản đi!" Lâm Triết Viễn khinh thường nói.
Ôn Văn: "..."
Sau đó, trong phòng làm việc truyền tới tiếng tranh luận kịch liệt, còn kèm theo chút từ ngữ thô tục, mọi thứ đều thực hài hòa, rất rất hài hòa.
Chỉnh lại áo một chút, Ôn Văn rời khỏi phòng làm việc của Lâm Triết Viễn, không thèm để ý tới thư ký Miêu Hân Di che miệng cười tủm tỉm ngoài cửa, phẫn nộ bỏ đi.
Mặc dù không mò được chỗ tốt nhưng Ôn Văn cũng đã lấy được một phần tài liệu quan trọng.
Đó chính là toàn bộ tin tức về Nhan Bích Thanh mà Hiệp Hội Thợ Săn đang nắm giữ!
Có số tin tức này, Ôn Văn có thể tiến hành hành động, thậm chí có thể giải quyết Nhan Bích Thanh trong vòng năm ngày!
Hiện giờ nhóm Lâm Triết Viễn đã định ra kế hoạch hành động nên không xếp Ôn Văn vào hành động lần này mà bảo Ôn Văn đi điều tra.
Đối với chuyện này, Ôn Văn không có ý kiến, chiến đấu đơn độc mới phát huy tối đa thực lực của anh.
Hơn nữa hiện giờ Ôn Văn có thể chỉ huy một ít nhân viên hỗ trợ, rất nhiều chuyện vặt vãnh không cần anh tự làm nữa, hiệu suất công việc cũng có thể tăng cao rất nhiều.
Không gấp gáp xem tư liệu của Nhan Bích Thanh, Ôn Văn tìm tới Cung Bảo Đinh, nhân viên thu nhận đầu nhiên của Trạm Thu Nhận Tai Ách.
Mặc dù đã từng gặp rất nhiều lần nhưng Ôn Văn vẫn tỏ ra khiếp sợ, nói với Cung Bảo Đinh.
"Chú Cung, trước đó có nghe là chú đã tỉnh lại rồi nhưng không có thời gian tới thăm, hiện giờ tôi đã chính thức gia nhập hiệp hội, cố ý tới thăm lão đồng chí nè."
Phản ứng của Ôn Văn rất phù hợp với hành vi của người bình thường, điều này làm Cung Bảo Đinh giảm bớt nghi hoặc với Ôn Văn.
"Chỉ có thể nói là may mắn, mạng của tôi không tới mức rơi vào đường cùng, ông trời vẫn còn muốn tôi làm việc thêm một thời gian nữa." Cung Bảo Đinh cảm thán nói.
"Là người tốt thì tự nhiên được trời giúp." Ôn Văn phụ họa.
Hai người nói chuyện một hồi, Ôn Văn mới chân chính nói ra ý đồ mình tới.
"Lần này tới tìm chú là vì có chút vấn đề muốn hỏi."
"Biết ngay cậu vô sự bất đăng tam bảo điện mà, có chuyện gì thì cứ nói." Chú Cung hớp một ngụm hồng trà lạnh, cười nói.
"Chú đi săn nhiều năm như vậy, có lẽ đã gặp rất nhiều loại quái vật rồi, tôi muốn biết là nếu có một con quái vật ẩn giấu bản thể ở phía sau rồi điều khiển con rối làm chuyện ác thì chúng ta nên ứng phó thế nào?"
Thứ mà Ôn Văn nói chính là bản thể phía sau Cao Phỏng, nếu không thể đối phó tên này, cho dù thắng được trò chơi mà Cao Phỏng đưa ra thì chẳng có ý nghĩa gì.
Thực lực của Cung Bảo Đinh không phải đặc biệt lớn mạnh nhưng lại là người siêu năng lớn tuổi nhất mà Ôn Văn biết, tri thức biết được có lẽ cũng nhiều hơn người khác.
"Sao cậu lại hỏi vậy?" Cung Bảo Đinh nghi hoặc hỏi.
"Là như vầy, trước đó tôi bắt được một con quái vật điều khiển rối, nếu không phải may mắn thì đã để hắn chạy mất rồi, vì thế tôi muốn biết có phương pháp nào xử lý hắn trong tình thế không tìm được bản thể hay không."
Ôn Văn lấy Từ Hải ra làm bia đỡ đạn để giải thích với Cung Bảo Đinh.
"Ừm, vậy thì rất khó, nếu không tìm được bản thể, muốn tóm kẻ đứng sau thì gần như là không thể, trừ phi..." Cung Bảo Đinh gãi cằm nói.
Ánh mắt Ôn Văn sáng ngời, lẽ nào Cung Bảo Đinh có cách?
"Trừ phi cái gì?"
"Trừ phi cậu có thể men theo con đường điều khiển con rối để định vị bản thể!"
Sau khi nói xong, Cung Bảo Đinh lại lắc đầu.
"Nhưng chuyện này đối với cậu căn bản là không thể, trừ phi cậu là người siêu năng đạt tới cảnh giới Chân Ngã, có được năng lực đặc biệt, bằng không thì căn bản là không có cách lần theo mối liên hệ..."
Ôn Văn híp mắt, cảnh giới Chân Ngã đúng là không có, nhưng cấp Tai Biến thì có!
"Rất cám ơn chú." Ôn Văn hơi khom người, sau đó cùng Cung Bảo Đinh trò chuyện phiếm một chút rồi mới rời khỏi văn phòng của Cung Bảo Đinh.
Cung Bảo Đinh nhìn bóng lưng Ôn Văn mà trầm mặc.
Anh hoải nghi Ôn Văn chính là nhân viên thu nhận gia nhập trước mình, mặc dù Ôn Văn đã che giấu một cách hoàn mỹ nhưng trước đó dù sao Cung Bảo Đinh cũng từng điều tra về Ôn Văn.
Sau khi biết về nhân viên thu nhận thì người có hiềm nghi lớn nhất chính là Ôn Văn.
Đặc biệt là khi nhìn thấy mấy con quái vật bị giam trong phòng giam, so với chiến tích của Ôn Văn thì rất khó để không nghi ngờ.
Chỉ là bây giờ vẫn còn thiếu một vài chứng cứ mang tính mấu chốt, vì thế Cung Bảo Đinh mới không thể xác định.
Nhưng cho dù Cung Bảo Đinh có xác định thân phận của Ôn Văn, anh cũng không trực tiếp hỏi, thậm chí cũng không thử dò xét.
Bởi vì cũng giống như anh không thể xác định thân phận của Ôn Văn, Ôn Văn có lẽ cũng không biết thân phận của anh, tùy tiện hỏi chỉ tự làm bại lộ chính mình mà thôi.
Trước khi hiểu rõ hoàn toàn, không nên hành động tùy tiện thì tốt hơn.
Gia nhập vào tổ chức thần bí như thế này, chuyện phải làm nhất không phải là thăm dò, mà là bảo toàn chính mình.
Sau khi rời khỏi chỗ Cung Bảo Đinh, Ôn Văn tìm một WC trống, gọi điện cho Chu Kỳ Bái, hỏi chút vấn đề.
Hai người nói chuyện khá lâu, sau khi cúp điện thoại thì Ôn Văn bắt đầu suy tư.
"Vậy bây giờ, rốt cuộc cũng biết nên làm thế nào rồi, trước tiên là đối phó Nhan Bích Thanh kia!"
Nhan Bích Thanh, nam giới, bốn mươi sáu tuổi.
Năng lực là lợi dụng thiết bị điện tử để tiến hành dịch chuyển với khoảng cách không quá mười km, hiện giờ có lẽ phạm vi đã lớn hơn!
Có năng lực số liệu hóa cơ thể, có thể cường hóa năng lực cơ bản của mình tăng lên cực đại.
Nửa tháng trước, Nhan Bích Thanh thử thăng cấp nhưng thất bại, bị hiệp hội phát lệnh truy nã, hiện giờ đã chạy tới thành phố Phù Dung Hà.
Sau đó còn có phần giới thiệu về vài thói quen của Nhan Bích Thanh, Ôn Văn chỉ nhìn lướt qua một chút liền ghi nhớ toàn bộ, tốc ký là năng lực cơ bản cần phải luyện tập của một thám tử.
Ghi chú cuối cùng là 'thực lực của mục tiêu là cấp tai nạn, cực kỳ nguy hiểm'.
Khép tài liệu lại, Ôn Văn suy tư.
"Phân tích đơn giản một chút, hiện giờ tư liệu mình nắm được chỉ có tên và diện mạo, có năng lực dịch chuyển bằng thiết bị điện tử."
"Tin tức khác thì không rõ lắm, nhất là số liệu hóa cơ thể, cụ thể là thế nào chứ?"
"Thực lực là cấp tai nạn, nếu thất bại thì sao thực lực lại tăng lên. Với lại, cho dù gia tăng thì không phải là cảnh giới đồng hóa à, sao lại gọi là quái vật cấp tai nạn?"
Bí ẩn về cảnh giới đồng hóa ngày càng nhiều, trước đó Ôn Văn đoán rằng khi thăng cấp lên đồng hóa thất bại thì sẽ bị tâm ma thay thế, nhưng bây giờ anh đoán là có lẽ bên trong đã bị một thứ quỷ dị nào đó ở thế giới trong thay thế!
Nhưng thứ đó là gì thì Ôn Văn không rõ lắm.
"Tư liệu về Nhan Bích Thanh thì mình đã lấy được rồi, nhưng vẫn chưa biết hành động của hắn, mình không thể xác định được trong vòng năm ngày này tên kia có chơi chiêu hay không..."
"Chờ đã, nếu năng lực là số liệu hóa thì con khỉ Đinh Minh Quang kia có lẽ có tác dụng..."
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo