Chương 338. Đa trí như yêu, phải tránh xa

 

“Ha ha, Chu Thiết cậu động tâm đúng không?” Điền Ba khẽ mỉm cười, lấy tay chỉ một cái bình nguyên trống trải trước mắt nói: “Tương lai mảnh đất rộng lớn này tất cả đều sẽ trở thành lãnh địa của căn cứ Tổ Ưng. Chúng ta sẽ xây dựng một căn cứ siêu cấp lớn hơn cả căn cứ Đế Đô, mà căn cứ trung tâm nhất, phải xây dựng một tòa nội thành có tường cao mấy chục mét, chiếm cứ khoảng một phần ba diện tích căn cứ Tổ Ưng. Khi đó cậu có thể sống ở nội thành nhất định phải trải qua tầng tầng tuyển chọn cùng khảo nghiệm, cuối cùng thành lập lãnh chủ vệ binh. Tất nhiên, sau khi trở thành người hộ tống của chúa tể, gia đình của cậu sẽ được hưởng điều trị tối ưu, và thậm chí trong tương lai, con cái của cậu có thể đi cùng con trai của chúa tể Thượng Nhạc Nhạc đến trường, nhận được giáo dục tốt nhất và đào tạo chiến đấu khoa học nhất!”

 

“Vậy tôi có thể gia nhập lĩnh chủ vệ binh không?” Chu Thiết không chút do dự hỏi ra câu hỏi trong lòng.

 

“Cậu có chắc cậu muốn như vậy không? Thượng Ất từng nói với tôi, phàm là người gia nhập lãnh chủ vệ đội, sức chiến đấu nhất định phải đạt tới mười

 

 

vạn giá trị năng lượng, hơn nữa bất luận là ai cũng phải dùng trùng huyết kích nổ, hoặc là hạt giống quỷ rêu. Nói cho tôi biết đi Chu Thiết, cậu có thể làm được không?”

 

“Cái này...”

 

Lần đầu tiên Chu Thiết lộ ra thần sắc do dự, với tư cách là chiến sĩ Thành Thượng Nhạc, Chu Thiết đã từng chứng kiến uy lực kỹ năng của Thượng Ất bạo phát. Loại năng lượng kịch liệt nổ tung không thua kém thuốc nổ C4, chân chính làm một người thay da đổi thịt, người bị kích nổ ngay cả một chút dư lượng còn lại cũng không còn.

 

Và hạt giống quỷ rêu... Chu Thiết lạnh lùng rùng mình một cái. Chỉ mấy ngày nay, trong căn cứ Tổ Ưng đã xuất hiện hơn mười phiến quân muốn chạy trốn khỏi Tổ Ưng. Nhưng họ dường như quên rằng hạt giống quỷ rêu cần một loại thuốc đặc biệt để ngăn chặn sự tăng trưởng, vì vậy khi những người này được bao phủ bởi một đống màu xanh lá cây khủng khiếp, ngay cả sau khi chết thảm hại đôi mắt của họ cũng đã được lấp đầy với rêu xanh, tất cả những người tìm cách nổi loạn đều đã hoàn toàn yên tĩnh lại.

 

Phải biết rằng khi siêu cấp mưa bão và lũ lụt đến, bọn họ vẫn đang ăn thức ăn được phân phối tại căn cứ Tổ Ưng. Những loại thực phẩm này loại nào chứa hạt giống quỷ rêu và loại nào chứa thực phẩm bình thường, không ai có thể nói chính xác được.

 

Đương nhiên, cũng có vài người sống sót to gan đang bí mật lên kế hoạch tạo phản, mà những người này Điền Ba đều âm thầm phái người quan sát, hành động tình thế luôn nằm trong tay phía người Thành Thượng Nhạc.

 

Mà bây giờ, khi nghe nói chỉ có nuốt trùng huyết kích nổ hoặc hạt giống quỷ rêu mới có tư cách gia nhập Lãnh Chủ Vệ Đội, Chu Thiết cùng mấy chiến sĩ bên cạnh hy vọng tiếp tục trở nên mạnh mẽ lần đầu tiên do dự, nhưng một lát sau, cuối cùng Chu Thiết đã lựa chọn.

 

“Tôi lựa chọn trùng máu kích nổ! Miễn là có thể làm cho tôi mạnh mẽ hơn, tôi có thể trả bất cứ giá nào!”

 

 

“Tôi cũng chọn trùng máu kích nổ, tương lai con trai tôi nhất định sẽ trở thành bạn học với con trai lãnh chủ! Tôi chọn trùng máu kích nổ!” Một người lính khác hét lên. Lập tức người đi bên cạnh cười nói: “Mã Kiêu cậu đừng cố nữa, cậu ngay cả vợ cũng không có, nào có con trai đây, còn trở thành bạn học với con trai lãnh chủ? Muốn nói phải là tôi mới có cơ hội, con gái của tôi mới hai tuổi, đáng yêu xinh đẹp, còn có thể được con trai của lãnh chủ coi trọng rồi sẽ cưới nó làm vợ.”

 

“Hoàng Lượng, cậu đừng trêu chọc người ta nữa. Chính cậu cũng có đẹp hơn ai đâu, con gái cậu có thể xinh đẹp thế nào. Nếu con trai của lãnh chủ có thể nhìn trúng con gái cậu, ông đây gọi cậu là đại ca cả đời.”

 

Ồn ào nói cười, áp lực khi giết người mang lại cũng dần dần biến mất, thay vào đó là khao khát tương lai. Và sự ám ảnh của trùng máu kích nổ và hạt giống quỷ rêu dường như không ảnh hưởng nhiều đến họ. Có lẽ trong ánh nhìn của mấy người Chu Thiết, khả năng xảy ra chuyện như phản bội Thượng Ất gần như bằng không, hơn nữa bọn họ vừa mới sống sót sau một trận lũ lụt diệt thế, biết Thượng Ất có thể tiên đoán được tương lai nên đã kính ngưỡng Thượng Ất như thiên nhân, sùng bái không thôi.

 

“Đội trưởng Điền, tôi còn có nghi vấn thứ hai. Tiểu đội trưởng An Tinh Vũ bị thương cộng thêm lũ lụt tàn phá, quân lực của chúng ta đã không tới một trăm người, mấy ngày nay không ngừng có người lưu lạc mới đi tới Tổ Ưng, chỉ sợ trong vòng một tuần số người sẽ đột phá lên tới một vạn, một trăm người quản lý một vạn người... Anh có chắc là chúng ta có thể kiểm soát được rất nhiều người như vậy không?”

 

“Chu Thiết, cậu đừng lo lắng. Trong tối đa ba ngày, tất cả các vấn đề sẽ không còn là vấn đề chúng ta cần lo lắng nữa. Tôi có dự cảm, trong một hai ngày này Thượng Ất sẽ xuất hiện ở căn cứ Tổ Ưng!”

 

Điền Ba bình tĩnh nói, ánh mắt rơi vào trên một mảnh mây trắng trên chân trời, theo mây trắng dần dần trôi nổi lại càng thêm kiên định.

 

“Nhưng đội trưởng Điền, một khi thủ lĩnh Thượng Ất không tới được, căn cứ Tổ Ưng sẽ xảy ra vấn đề lớn. Tính đến đợt người hôm nay, ba ngày nay đã có hơn mười nhóm người lưu lạc lén lút đến bên hồ Tổ Ưng săn trộm. Hơn nữa mấy ngày nay, gần căn cứ Tổ Ưng đã bắt đầu xuất hiện dấu hiệu

 

 

của dã thú, ngay hôm qua đội tuần tra còn ở đầu đồi nhỏ phát hiện xương cốt của một con hươu hoang dã bị người thoái hóa gặm sạch. Đủ loại dấu hiệu cho thấy bốn phía chúng ta đang có rất nhiều nguy hiểm đang tụ tập đến đây, nhưng hiện tại chúng ta ngay cả gỗ xây dựng bức tường căn cứ cũng không đủ, một khi bộc phát hiện tượng thủy triều quy mô lớn hoặc hiện tượng thú thoái hóa tấn công, chỉ sợ tất cả chúng ta thậm chí còn đều phải bỏ mạng đó!”

 

Chu Thiết vội vàng nói, với tư cách là hộ vệ đầu tiên bên cạnh Điền Ba, Chu Thiết đối với tình huống căn cứ Tổ Ưng vô cùng hiểu rõ. Đừng nhìn Tổ Ưng bây giờ bình tĩnh, kỳ thực là dòng nước ngầm dâng trào, nguy cơ chuyển biến theo thời tiết mỗi ngày đều tăng lên, nhưng đại bộ phận người sống sót trong căn cứ Tổ Ưng đều không biết chuyển hóa này.

 

 

0.13626 sec| 2424.672 kb