Từ Quân Nhiên nhìn Tào Tuấn Minh, nói thật:
- Ý của em là để cho một nhóm người giàu lên trước!
- Để cho một nhóm người giàu lên trước?
Nhìn thoáng qua Từ Quân Nhiên, Tào Tuấn Minh thì thầm trong miệng một lần, trầm ngâm không nói.
Lời này, Tào Tuấn Minh từng nghe qua, chẳng qua chỉ lưu truyền trong mấy vị lão gia mà thôi, trong lúc vô tình đã nhắc tới tại một lần hội nghị giữa mấy vị thủ trưởng đứng đầu.
Hiện tại Từ Quân Nhiên lại nói ra, chẳng lẽ nói, Từ Quân Nhiên đã có thể lần mò ra mạch lạc của tầng cao nhất hay sao?
Từ Quân Nhiên nhìn Tào Tuấn Minh không nói lời nào, suy nghĩ một chút nói:
- Anh cả, anh cảm thấy trọng điểm công tác sang năm sẽ là cái gì?
Tào Tuấn Minh khẽ giật mình, đáp:
- Xây dựng kinh tế sao, đây là chuyện rõ ràng, thủ trường tối cao cùng mấy vị tướng già đã công khai tỏ vẻ không chỉ một lần, trước mắt trọng điểm công tác của chúng ta chính là phải tiến thêm một bước đi sâu vào cải cách cởi mở, phát triển kinh tế.
Từ Quân Nhiên gật đầu nói:
- Tôi suy đoán, văn bản tài liệu số một sang năm, mười phần là về kinh tế nông thôn.
Sắc mặc Tào Tuấn Minh thoáng thay đổi, bỗng nhiên đứng lên nói:
- Chuyện này là thật sao?
Gã không thể không khiếp sợ, văn bản tài liệu số một hàng năm của trung ương, trên cơ bản chẳng khác nào là một tín hiệu quốc gia ban bố ra ngoài, trọng tâm cùng trọng điểm công tác năm nay là cái gì, quả thực đều xuất hiện trong văn bản tài liệu này, nói trắng ra đây là một bản đề cương. Nếu thật sự như lời Từ Quân Nhiên nói, vậy có phải có nghĩa cải cách nông thôn Trung Hoa sẽ tiến vào một giai đoạn hoàn toàn mới hay không?
Từ Quân Nhiên mỉm cười, nhẹ nhàng gật gật đầu:
- Chắc chắn mười phần, tôi nghiên cứu văn kiện và báo chí gần nhất của trung ương, còn nhìn xem vài bản nội sam, nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, văn bản tài liệu số một sang năm sẽ chính thức đưa quy định trách nhiệm nhận thầu liên hợp sản xuất ra cả nước.
Không phải hắn nói đùa, cũng không phải hắn tùy tiện đoán mò, tháng 12 năm 1983, trung ương in và phát hành ‘Một số vấn đề của chính sách kinh tế nông thôn trước mắt’, văn bản tài liệu này được xưng là văn bản tài liệu số một của trung ương năm 1983, văn bản tài liệu chỉ ra: từ hội nghị toàn Đảng lần thứ 11 tới nay, nông thôn quốc gia của ta đã xảy ra rất nhiều thay đổi lớn, trong đó, ảnh hưởng sâu xa nhất đúng là phổ biến thực hành quy định trách nhiệm nhiều loại hình thức sản xuất nông nghiệp, mà quy định nhận thầu liên hợp sản xuất lại càng ngày càng trở thành hình thức chủ yếu. Quy định nhận thầu liên hợp sản xuất là do Đảng dưới sự lãnh đạo của nông dân đất nước ta sáng tạo, là phát triển mới của lý luận hợp tác hoá nông nghiệp của chủ nghĩa Mác trong thực tiễn đất nước chúng ta. Hiện tại, phương hướng đã rõ ràng, con đường đã mở ra. Văn bản tài liệu còn trình bày về việc cần dựa theo tình hình trong nước của chúng ta. Từng bước thực hiện cải cách kết cấu kinh tế nông nghiệp, cải cách thể chế cùng cải cách kỹ thuật, cho ra mười bốn vấn đề con đường phát triển nông nghiệp chủ nghĩa xã hội khoa học đặc sắc của Trung Hoa.
Ngày 12 tháng 1, thủ trường tối cao nói chuyện với các đồng chí phụ trách Ủy ban kế hoạch quốc gia, Ủy ban kinh tế quốc gia cùng Bộ nông nghiệp. Thủ trường tối cao tán thưởng nói: Văn bản tài liệu số một rất tốt, giải quyết vấn đề chính sách rồi. Hắn chỉ ra: Nông thôn, thành thị đều phải cho phép một nhóm người giàu có trước, cần cù làm giàu là chính đáng. Một nhóm người giàu có trước, một số khu vực giàu có trước là biện pháp mới tất cả mọi người ủng hộ, biện pháp mới tốt hơn biện pháp cũ. Tóm lại, các công tác cần phải trợ giúp xây dựng chủ nghĩa xã hội khoa học đặc sắc Trung Hoa. Đều phải dùng có trợ giúp nhân dân giàu có hạnh phúc hay không, có trợ giúp quốc gia phát triển thịnh vượng hay không, với tư cách làm tiêu chuẩn cân nhắc đúng hoặc không đúng.
Cần phải nói, sau hai chuyện này. Quy định trách nhiệm nhận thầu liên hợp sản xuất gia đình bỗng trở thành chủ đề nóng khắp cả nước, nhiệt huyết bị đè nén mấy chục năm của nông dân lập tức bộc phát ra giống như núi thở biển gầm.
Đối với Từ Quân Nhiên mà nói. Sở dĩ hắn đưa ra đề nghị này với Tào Tuấn Minh, mục đích đúng là hi vọng Tào Tuấn Minh có thể mượn gió đông này, trở thành cán bộ kiểu mẫu mở ra cải cách Trung Hoa.
Tào Tuấn Minh đi càng xa. Đối với Từ Quân Nhiên mà nói, lại càng là một chuyện tốt.
Cổ nhân nói: Trong triều có người làm quan. Bây giờ muốn lăn lộn trong quan trường, sợ rằng còn phải trăm phương ngàn kế luồn cúi tiến vào một vòng tròn, tìm kiếm một chiếc ô dù. Người trong quan trường tiến vào một vòng tròn, trở thành người của ai đó, là biểu hiện có bản lĩnh, có năng lực, được thưởng thức, tiền đồ như gấm. Chuỗi thực vật sinh tồn trong tự nhiên ở quan trường không chỉ làm cho quan viên đoàn kết, dẫn đến chuyển vận lợi ích và tác dụng ô dù, hơn nữa ăn mòn nghiêm trọng quan trường, nếu như không tiến vào cái vòng này, không chuyển vận lợi ích cho cái vòng này, vậy thì sẽ vĩnh viễn bị bài xích bên ngoài con đường làm quan, khiến cho một số người không thể không buông tha cho nguyên tắc mà gia nhập cái vòng này. Cái vòng này giống như quả cầu tuyết, truyền nhiễm thói hư tật xấu trong quan trường đến nơi sạch sẽ.
Đây là sự thật Từ Quân Nhiên trải qua kiếp trước, mặc dù trong lòng của hắn khinh bỉ không thôi, cũng nhất định phải, ngoài vòng tròn thanh liêm, trong vòng tham lam đã trở thành một loại hiện tượng đặc trưng trong quan trường. Trong cái vòng nhỏ hẹp này, tuy ít người ngoài, nhưng nhân vật đều đủ, bình thường đều là một số quan viên chính đảng hoặc là tổng giám đốc xí nghiệp nhà nước nắm giữ thực quyền tọa trấn, bạn quan sở thích hợp nhau; người giàu có, thương nghiệp lớn chiếm cứ mặt ngoài vòng tròn; các loại nhân viên thư ký, lái xe, tài vụ đảm nhiệm mưu sĩ bên ngoài vòng tròn. Vòng tròn lớn làm dáng, vòng tròn nhỏ làm bậy. Loại bệnh vòng tròn trong quan trường đáng sợ hơn còn có tính ẩn nấp cùng lừa gạt. Vòng tròn càng nhỏ càng không dễ bị người khác nhìn thấu, tăng độ khó bị phát hiện.
Vòng tròn hấp dẫn ở chỗ: Một khi tiến vào trong vòng, thì không hẹn mà cùng hình thành ăn ý, dồn tâm trí đối với chuyện của người trong vòng, cầu được ước thấy, tư nhân hóa cuộc sống chính trị, làm việc tốt với anh em trong vòng. Hóa tư làm công là trò hay quen việc lúc giành tư lợi trong vòng với nhau. Hết thẩy người nào tiến vào trong vòng cần làm cái gì, thường thường một đường đèn xanh thông suốt. Trong xã hội, phần lớn mọi người chú định là cần người khác nói chuyện thay bọn họ, cho dù do công tác sinh hoạt mà hình thành vòng tròn quan hệ, mỗi người đều có cơ hội lên tiếng, nhưng sự thực là chắc chắn sẽ có một số người thao túng một số người khác, xã hội cũng chia ra làm bình dân, quý tộc. Bọn họ dựa vào điều kiện kinh tế, trình độ văn hóa, nhu cầu chính trị, tự thành lập một bộ hành vi chuẩn tắc, dưới chuẩn tắc này, vòng tròn cũng trở thành một xã hội đơn vị, mặc dù vô hình không tiếng động, nhưng nó hạn chế hành động của mỗi người, đồng thời cũng va chạm lẫn nhau.
Mà Từ Quân Nhiên phải làm, chính là thành lập một vòng xoay quanh Tào Tuấn Minh, trói buộc chặt chẽ lợi ích của mình cùng Tào Tuấn Minh ở chung một chỗ.
Là lợi ích của Tào Tuấn Minh mà không phải lợi ích của Tào gia.
Cách nói vòng tròn, trong phạm vi sinh hoạt của dân chúng mà nói chỉ là khái niệm, nhưng trong hệ thống chính trị đó là tiền vốn để một quan viên sống yên phận. Trong ngôn ngữ chính trị, còn có rất nhiều cách nói tương tự vòng tròn: Tông phái, bang phái, phe phái, vây cánh, thế lực, tập đoàn vân vân. Nói tóm lại, một quan viên dấn thân vào hệ thống này, hoặc chủ động tự giác gia nhập, hoặc vô ý thức cuốn vào một phe phái, hoặc thuần túy là bị người khác coi như người của ai đó, ít nhiều đều sẽ bị phân loại hoặc dán nhãn. Một vòng tròn chính là một cỗ thế lực chánh trị, muốn hoàn toàn không đếm xỉa đến, kết quả rất có thể sẽ bị đẩy ra rìa: Bên trên không có người chiếu cố, phía dưới cũng không có ai đi theo, một người cô đơn, đã không thành tài được, cũng khó mà thi triển khát vọng bản thân. “Trong triều có người làm quan” được thưởng thức cùng đề bạt, anh vẫn nên đứng trong đội ngũ của người này, nếu như đung đưa trái phải, chẳng những sẽ bị vòng tròn này vứt bỏ, cũng rất dễ bị cái đoàn thể khác khinh thường, vậy sẽ rất khó lăn lộn tiếp nữa rồi.
Kỳ thật trong chính trị vòng tròn cũng chia mấy loại, có người thì cùng chung chí hướng, vì cùng chung lý tưởng chính trị mà đoàn kết với nhau. Tại cổ đại, loại người này trên cơ bản là một số người đọc sách rất say mê, ôm lý tưởng ‘Tu thân tề gia trì quốc bình thiên hạ’, học vấn tốt là sĩ, phải phân ưu vì quân chủ, mưu cầu phúc lợi vì thiên hạ. Tại đây có một vòng tròn đặc thù: phái thanh nghị hoặc xưng là Thanh Lưu. Trổ hết tài năng trong thi cử trở thành quan viên phụ mẫu, là một chuyển biến từ người đọc sách đến nhân tài chính trị. Có người tố chất tổng hợp vốn là cao, trải qua thực tập đơn giản liền có khả năng đảm nhiệm, về sau vừa làm vừa học; nhưng có rất nhiều thư sinh rất khí phách, là cao thủ lý luận suông, một khi đảm nhiệm thực tế, thì nói như rồng leo, làm như mèo mửa rồi. Hơn nữa chế độ ngôn quan đặc hữu trong chính trị cổ đại, có một Ngự Sử chuyên môn giám sát quan viên, có thể ‘Nghe phong phanh thượng tấu’, chuyện không có căn cứ cũng có thể phê bình quan viên, cáo trạng hoàng đế. Trong lịch sử chính trị Trung Hoa, ‘nhà bình luận Chính trị’ như vậy là nhìn mãi quen mắt, bọn họ thường xem xét dư luận, có lực ảnh hưởng nhất định đối với chính đàn, có tốt cũng có xấu. Tổng thể mà nói, vòng tròn Thanh Lưu này trên cơ bản có thể đưa về một chỗ. Nhưng bởi vì bọn họ chỉ là quân tử ‘Dùng tài hùng biện không động thủ’, cho dù bọn họ nắm giữ quyền lực, thường cũng khó có công tích thực tế.
Nhóm thứ hai có thể định nghĩa đơn giản là vì tập đoàn lợi ích. Nhóm người này so với nhóm người trước, sẽ thấp hơn một chút: tài cán cùng khát vọng của họ nhỏ hơn một ít, địa vị cũng thấp một chút, thuộc về nhân vật nhị lưu trong vòng tròn, nhưng nhân số của họ đông, là bộ phận tiếp nối trong hệ thống chính trị. Vòng tròn bọn họ kết là một tập đoàn xây dựng trên cơ sở lợi ích. Công bằng mà nói, những người này cũng không phải ngay từ đầu đã không ôm chí lớn cam chịu bình thường. Lúc mới xuất đạo, bọn họ cũng có lý tưởng truy cầu, muốn làm sự nghiệp. Nhưng lý tưởng thường bị đánh nát trước sự thật, sau khi vấp phải trắc trở, bọn họ vô lực thay đổi hiện trạng, sợ khó mà. Quan trường chìm nổi, chơi với vua như chơi với cọp, bọn họ bắt đầu bo bo giữ mình, hơn nữa trải qua kiếp sống làm quan nhiều năm, bọn họ muốn giữ được hết thảy những lợi ích mà mình đạt được, bọn họ không khỏi phải nịnh bợ, mọi việc đều thuận lợi, thấy khó quay đầu. Nhóm người này cũng không phải đại ác, không có làm xằng làm bậy, hại nước hại dân. Bọn họ chỉ là người bình thường trong hệ thống quan liêu có khá nhiều tư tâm, người như vậy ở bất kỳ đâu cũng đều là đa số. Vốn, trên thế giới khó mà nói có người tốt cùng người xấu tuyệt đối, trên người bất luận kẻ nào đều có thành phần tốt cùng thành phần xấu, đại anh hùng hay đại gian thần đều ở số ít, phần lớn mọi người là thành phần ổn định của một hệ thống.
Đây là vòng tròn, nói trắng ra là, Từ Quân Nhiên muốn dùng Tào Tuấn Minh làm trung tâm, xây dựng một vòng tròn, một vòng tròn đủ để thay đổi bố cục.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo