Ngọc Hoàng Chân Nhân lộ vẻ âm trầm, xóa đi vệt máu nơi mi tâm, thở ra một hơi.

Tà Thần chết tuy cũng nằm trong tính toán, nhưng Tà Thần dù sao cũng là cường giả gần thần, nhục thân vẫn có uy hiếp cực lớn tới hắn!

Đặc biệt là một kích cuối cùng, quả nhiên là tình huống nghìn cân treo sợi tóc!

Nếu hắn hơi lơ là một khoảnh khắc, chỉ sợ hiện tại vẫn lạc chính là Ngọc Hoàng Chân Nhân hắn!

Ngọc Hoàng Chân Nhân bỗng nhiên phun ra một ngụm máu tươi, thần sắc trở nên uể oải, nhưng nhãn thần lại bắn ra tinh quang!

Một trận chiến này, hắn cũng bị thương nặng!

Tà Thần có trực giác chiến đấu cực kì xuất sắc, mỗi một lựa chọn có thể nói đều là chính xác nhất, mà cỗ ma thi của Đạo Huyền Chân Nhân, thì là có được thực lực vượt xa Hóa Thần Cảnh, có thể xưng là cường giả gần thần!

Bị hai cao thủ mạnh nhất đương thời vây công, dù là Ngọc Hoàng Chân Nhân, cũng bị rơi vào tình thế nguy hiểm, bị thương nặng!

Bất quá. . . Ngọc Hoàng Chân Nhân chợt cười to!

Hết thảy đều đáng giá!

Một trận chiến này, hắn không chỉ chém giết Tà Thần, sau trận chiến này, tất cả chỉ trích về hắn ở Trung Châu đều sẽ biến mất!

Hắn vẫn là chúa cứu thế của Trung Châu, thậm chí còn có danh vọng cao hơn trước!

Mà một chuyện càng tốt hơn đó là hắn đã tự tay đánh nát nhục thân của Đạo Huyền Chân Nhân, cũng là tự tay đánh nát tâm ma của mình, làm tâm cảnh bước vào cảnh giới đại viên mãn, không còn một chút kẽ hở nào!

Sau khi rút ra thần tính từ cơ thể Tà Thần, hắn liền có thể đạp phá gông xiềng, lại tu luyện thêm mấy năm, luyện hóa thần tính xong, hắn là có thể thuận lợi phi thăng thành thần!

Hơn nữa, bây giờ tâm cảnh hắn đã đại viên mãn, theo hắn biết, ở Thần Giới cái này cũng được coi là thành tựu không thấp, ngày sau phi thăng lên Thần Giới cũng có tiền đồ vô hạn, có thể phấn đấu một phen nghiệp lớn!

Hết thảy đều thuận lợi, tiền đồ bằng phẳng, dù là tâm cảnh trầm ổn như Ngọc Hoàng Chân Nhân, bây giờ cũng hớn hở ra mặt, cất tiếng cười to.

Vì một ngày này, hắn không tiếc ẩn nhẫn vạn năm, không tiếc hại chết bạn tri kỉ, không tiếc ngầm trợ giúp đẩy Trung Châu vào loạn thế, ngồi nhìn ức vạn sinh linh vô tội chết thảm.

Bất quá, hết thảy đều đáng giá, hắn là người cười đến cuối cùng!

Hắn mới là người thắng thật sự!

Ngọc Hoàng Chân Nhân mỉm cười, đưa tay bắt lấy nhục thân của Tà Thần, nhìn ánh mắt trống rỗng của Tà Thần, thầm hài lòng. Một bước cuối cùng, chính là rút thần tính ra khỏi thân thể Tà Thần. . .

Nhục thân Tà Thần đã thông thần, nếu dùng nhục thân Tà Thần làm tài liệu, chỉ sợ có thể chế tạo ra một cái chí bảo vượt xa Thánh khí!

Thậm chí có thể đạt tới Thần Linh chi bảo cũng không chừng!

Ngọc Hoàng Chân Nhân đang muốn động thủ, bỗng nhiên thần sắc khẽ động, sắc mặt dần dần âm trầm.

Trong hư không, bỗng nhiên truyền đến một tiếng cười khẽ: "Không hổ là Ngọc Hoàng Chân Nhân, có thể chém giết Tà Thần có nhục thân bất tử, loại thủ đoạn này thật làm cho người ta bội phục."

Ngọc Hoàng Chân Nhân có vẻ nhàn nhạt, trầm giọng nói: "Đã đến thì sao không hiện thân gặp mặt ?"

Bỗng nhiên hư không phun trào, một người trẻ tuổi mặc áo trắng chậm rãi xuất hiện.

Chính là Tần Đình!

Tần Đình từ từ đi tới, đến trước mặt Ngọc Hoàng Chân Nhân, đối diện nhìn nhau, vẻ mặt mỉm cười, trong thân thể lại tản ra khí tức cực kì nguy hiểm!

Ngọc Hoàng Chân Nhân mặt trầm như nước, trong mắt lóe lên một tia sát khí.

Hắn không thể nào nghĩ tới, người thần bí giấu trong hư không, vị cao thủ tuyệt thế thậm chí đến hắn cũng không phát hiện ra được, thế mà lại là Huyền Thiên Thánh Tử!

Tần Đình than thở nhìn nhục thân Tà Thần, vỗ tay khen: "Giết chết thần hồn, xem ra vẫn là thủ đoạn của Ngọc Hoàng ngươi cao hơn một bậc."

Ngọc Hoàng Chân Nhân lộ vẻ ngưng trọng, thản nhiên nói: "Không biết Huyền Thiên Thánh Tử luôn giấu kín trong hư không để làm chuyện gì ?"

Trong cơ thể lại âm thầm hội tụ pháp lực, chuẩn bị một kích lôi đình!

Huyền Thiên Thánh Tử giấu kín trong hư không từ đầu tới giờ, tất nhiên không có ý tốt!

Tuy Huyền Thiên Thánh Tử có bối cảnh cực kỳ thần bí, nhưng hiện tại Ngọc Hoàng Chân Nhân cũng không quản được nhiều như vậy!

Nghĩ tới đây, Ngọc Hoàng Chân Nhân nhìn về phía Tần Đình, sát cơ ngày càng đậm.

Tần Đình đứng chắp tay, mặt mỉm cười, không để ý sát khí dày đặc trong mắt Ngọc Hoàng Chân Nhân, chỉ cười nói: "Tà Thần vừa chết, cơ thể hắn liền giống như một cái kho thần tính to lớn, hôm nay thiên địa gông xiềng đã biến mất, chỉ cần luyện hóa những luồng thần tính này là có thể phi thăng thành thần. ."

Tần Đình nhìn thần sắc Ngọc Hoàng Chân Nhân dần trở nên có chút hoảng sợ, thản nhiên nói: "Cho nên hôm nay ta đến đây, tự nhiên là muốn tiễn ngươi lên đường."

Thần sắc Ngọc Hoàng Chân Nhân chấn động vô cùng, chuyện về thiên địa gông xiềng, tới tận khi hắn bước vào một bước cuối cùng để thành thần mới hiểu, xưa nay vốn là bí mật lớn nhất của hắn.

Thế nhưng sao Huyền Thiên Thánh Tử này cũng biết?

Chẳng lẽ. . . Con ngươi Ngọc Hoàng Chân Nhân bỗng nhiên co rụt lại, nghĩ đến một khả năng!

0.12473 sec| 2425.773 kb