Tà Thần cảm nhận được cỗ rung động làm lòng người sợ hãi phát ra từ cơ thể của Ngọc Hoàng Chân Nhân mà sắc mặt kịch biến!

Không ổn!

Nhục thân của Đạo Huyền Chân Nhân vỡ vụn, vậy coi như Ngọc Hoàng Chân Nhân đã tự tay đánh vỡ một chút kẽ hở cuối cùng trong lòng!

Tâm cảnh của hắn đã viên mãn, không một chút kẽ hở nào.

Ngọc Hoàng Chân Nhân mỉm cười, hai mắt hướng nhìn Tà Thần, bên trong tròng mắt trống rỗng im lặng.

Bây giờ Ngọc Hoàng Chân Nhân đã không có sơ hở.

Hiện giờ hắn chính là Thần Linh sống giữa phàm thế!

Vẫn có chênh lệch với Thần Linh chân chính, nhưng chỉ là vì chưa luyện hóa đủ thần tính, nên chưa phi thăng Thần Giới mà thôi!

Ngọc Hoàng Chân Nhân lạnh nhạt nhìn Tà Thần, nhẹ giọng cười: "Tà Thần, ngươi thua."

Tà Thần cắn răng.

Lòng dần dần chìm xuống!

Không sai!

Hắn thua!

Hắn vốn muốn mượn nhờ lực lượng ma thi Đạo Huyền Chân Nhân, thừa dịp tâm cảnh Ngọc Hoàng Chân Nhân còn có sơ hở liền đánh bại hắn, không nghĩ tới biến khéo thành vụng, ngược lại bị Ngọc Hoàng Chân Nhân lợi dụng, đánh nát tâm ma của bản thân!

Nhưng Tà Thần cũng không hối hận, tuy hắn cũng mò thấy biên giới của bước cuối cùng để thành thần, nhưng từ đầu đến cuối không thể chân chính tiến vào một bước này.

Mà Ngọc Hoàng Chân Nhân thì khác, hắn đã chân chân chính chính đi đến bước cuối cùng để thành thần!

Tuy chênh lệch nhìn qua rất nhỏ bé, nhưng lại khác biệt như ngày với đêm!

Chỉ khi dựa vào lực lượng ma thi Đạo Huyền Chân Nhân, hắn mới có mấy phần thắng!

Mà quá trình chiến đấu cũng như hắn dự đoán, Ngọc Hoàng Chân Nhân gần như bị hắn chém giết! Đáng tiếc cũng chỉ là gần như mà thôi, đối với kết quả này, Tà Thần cũng chỉ có thể thở dài thiên mệnh không ủng hộ ta, tài nghệ không bằng người.

Tà Thần lộ vẻ nghiêm nghị, hắn cũng là kẻ có đạo tâm vững chắc, tuy không có phần thắng, nhưng cũng không bao giờ từ bỏ dễ dàng!

Ngọc Hoàng Chân Nhân mỉm cười, bàn tay đóng xuống, lập tức Tà Thần cảm thấy như trời xanh đang sụp đổ!

Tà Thần nổi giận gầm lên một tiếng, hai tay nâng lên một tòa Ma Cung, phóng lên tận trời!

Oanh!

Tà Thần cảm thấy một cỗ lực lượng mạnh mẽ đến mức khó lòng tưởng tượng truyền đến, hai tay bị đánh gãy, xương sườn bị nghiền nát, kêu thảm một tiếng đụng vào hư không, ầm một cái bị đánh bay đi mấy trăm vạn dặm.

Quanh thân đều là máu tươi, thịt nát!

Trong mắt Tà Thần lóe lên vẻ hoảng sợ, quả nhiên!

Trước đó tuy Ngọc Hoàng Chân Nhân cũng có thực lực gần như vô địch, nhưng trong lòng vẫn có một chút kẽ hở, sử dụng thần thông đạo pháp tuy huyền diệu vô cùng, uy lực to lớn, nhưng vẫn mang theo một chút kẽ hở.

Cho nên Tà Thần dựa vào một chút kẽ hở này mà ác chiến với Ngọc Hoàng Chân Nhân đến nay.

Bây giờ tâm cảnh Ngọc Hoàng Chân Nhân hoàn toàn viên mãn, sử dụng thần thông cũng thành hoàn mỹ đến cực điểm, không còn chút sơ hở!

Ngược lại, thần thông của Tà Thần ở trong mắt Ngọc Hoàng Chân Nhân lại thành sơ hở trăm chỗ!

Tà Thần nổi giận gầm lên một tiếng, ma nhãn mi tâm bỗng nhiên trở nên đỏ như máu!

Oanh!

Bên trong mi tâm bỗng nhiên bắn ra một đạo ma quang đỏ như máu, đánh về phía Ngọc Hoàng!

Ma quang quét tới, diệt tuyệt hết thảy!

Một chiêu tuyệt sát hung hãn đánh tới, có khí thế muốn bao phủ trấn áp Ngọc Hoàng.

Uy năng bậc này cho dù là Ngọc Hoàng cũng phải lách mình tránh né, không dám đón đỡ!

Mà đạo ma quang kia lại như là một đạo trường hà, vặn vẹo giữa không trung, bay về phía Ngọc Hoàng Chân Nhân!

Trong nháy mắt đã xé rách nửa người Ngọc Hoàng Chân Nhân, hóa thành tro bụi!

Tà Thần thầm vui mừng, nhưng lại nhìn thấy tòa đài sen dưới chân Ngọc Hoàng Chân Nhân triển khai, vô tận sinh cơ bắn ra vọt tới, huyết nhục của Ngọc Hoàng Chân Nhân cũng nhanh chóng phục hồi.

Cho dù đạo ma quang tuyệt sát ăn mòn như thế nào, cũng vô pháp chém giết hắn, đến cả khiến hắn trọng thương cũng không làm nổi!

Ngọc Hoàng Chân Nhân thần sắc lạnh nhạt, nhẹ giọng cười: "Tà Thần, ngươi còn không hiểu một điều, khi nội tâm của ta không có sơ hở, không chỉ tâm cảnh tăng lên, mà còn đại biểu việc ta đã hoàn toàn đến biên giới thành thần!"

"Ngươi bây giờ chỉ là vùng vẫy giãy chết mà thôi!"

Tà Thần nghiêm nghị, biết rõ Ngọc Hoàng Chân Nhân nói không sai.

Mặc dù Ngọc Hoàng Chân Nhân hiện tại cũng bị thương khá nặng, nhưng hắn hiện tại đã không có một chút kẽ hở nào, tâm cảnh đại viên mãn, thực lực vượt xa Tà Thần!

Nếu muốn thắng Ngọc Hoàng Chân Nhân, hắn cũng cần có tâm cảnh không chút kẽ hở, hoàn toàn viên mãn mới được!

Thế nhưng tâm cảnh viên mãn, không có kẽ hở, nói nghe thì dễ nhưng làm thì muôn vàn khó khăn.

Mặc dù hắn cũng có đạo tâm vững chắc, trải đời vài vạn năm, nhưng tâm cảnh còn lâu mới viên mãn được, ít nhất là tồn tại mấy sơ hở!

Những sơ hở này bình thường không có biểu hiện gì, nhưng hiện tại lộ ra trước mặt Ngọc Hoàng Chân Nhân lại cực kì chí mạng!

Tà Thần có vẻ âm trầm, tâm cảnh không bằng Ngọc Hoàng Chân Nhân, tu vi cũng không bằng Ngọc Hoàng Chân Nhân.

Một trận chiến này, hắn bại!

Nhưng mà, Tà Thần bỗng cười lên: "Ngọc Hoàng, ta thừa nhận ngươi thắng, thế nhưng ta có được nhục thân của Thần Linh, ngươi cũng không giết chết ta nổi!"

Hắn nói không sai, hắn có được nhục thân của Thần Linh, ở thế giới này không ai có thể giết chết hắn!

0.12750 sec| 2423.758 kb