Tà Thần thản nhiên nói: "Ngọc Hoàng, ta cam nguyện bị ngươi trấn áp vạn năm, chính là để lợi dụng một vạn năm này để luyện hóa thần tính ta cướp đoạt được, bây giờ tu vi của ta đã ngang ngươi!"

Quần áo Tà Thần phần phật, như là Ma Thần viễn cổ giáng lâm, làm cho người ta không nghĩ tới hắn thế mà ẩn tàng lâu như vậy!

Thậm chí cam nguyện bị Ngọc Hoàng Chân Nhân trấn áp một vạn năm!

Muốn luyện hóa những thần tính này, cần ít nhất mấy ngàn năm, mà lúc đó Tà Thần ở Trung Châu vô pháp vô thiên, sớm đã là địch nhân chung của Trung Châu!

Tại loại tình huống này, Tà Thần muốn an ổn luyện hóa những tia thần tính này là chuyện không thể nào.

Cho nên hắn cam nguyện bị Ngọc Hoàng Chân Nhân trấn áp, bị phong ấn vào Mê Linh Uyên một vạn năm, mà trong một vạn năm đó, kỳ thật hắn vẫn luôn âm thầm luyện hóa thần tính.

Năm đó Ngọc Hoàng Chân Nhân muốn lợi dụng cây đao Tà Thần này, cho nên chỉ trấn áp hắn, mà Tà Thần lại lợi dụng chuyện bị trấn áp để thầm luyện hóa thần tính!

Tuyệt thế cao thủ bậc này kẻ nào cũng mưu lược cực sâu, mỗi hành động đều có thâm ý, thậm chí phải chờ nhiều năm sau mới có khả năng nhìn ra thâm ý này!

Ngọc Hoàng Chân Nhân bị vây trong Thiên Ma đại trận mà sắc mặt vẫn không đổi, nhưng nghe được lời nói của Tà Thần, trên khuôn mặt rốt cục có mấy phần thay đổi.

Ngọc Hoàng Chân Nhân nhìn Tà Thần một cái thật sâu, nói khẽ: "Xem ra ngươi xác thực có mấy phần bản sự, xác thực có mấy phần vượt quá dự liệu của ta."

"Nhưng…" Ngọc Hoàng Chân Nhân thản nhiên nói: "Vậy thì như thế nào? Ngươi thu giữ luyện hóa nhiều thần tính như vậy, ngược lại càng thuận tiện cho ta, thu lấy thần tính của ngươi, trong vòng mười năm ta liền có thể phi thăng thành thần!"

"Vạn Cực Ma Đế Kinh của ngươi có thể thu lấy thần tính, Vô Thượng Ngọc Điển của ta cũng có thể thu lấy thần tính!"

Tà Thần nghe vậy, con ngươi bỗng nhiên co rụt lại!

Khuôn mặt hắn bỗng nhiên trầm xuống, sau đó cười nói: "Tốt, tốt, không hổ là Ngọc Hoàng, ngươi chiếm giữ vị trí đệ nhất nhân thiên hạ lâu như vậy, để cho ta nhìn xem ngươi đến cùng là mạnh cỡ nào đi!"

Hai người đột nhiên động thủ, tại hoàn cảnh băng thiên tuyết địa sông băng mọc như rừng này, hai cỗ khí thế mạnh đến cùng cực đã bộc phát!

Từ xưa đến nay, rất nhiều đại chiến từng phát sinh, có trận đánh lưu danh vạn cổ, có trận im lặng không nghe thấy tiếng.

Mà đây chính là một trận không có tiếng tăm gì, tại nơi không có người nào tới này, không ai biết được ở đây lại phát sinh chiến đấu giữa hai đại cường giả tuyệt đỉnh!

Khí tức của bọn hắn truyền ra ngàn vạn dặm, dư ba xung kích, đánh cho vô số băng sơn sông băng bị nổ tung, hóa thành bột mịn.

Oanh!

Mau thụ sau lưng Tà Thần bỗng nhiên ma quang đại thịnh, vốn cây đã cao mấy vạn trượng cao, giờ lại liên tục tăng lên, thậm chí che khuất chân trời, như là một gốc Thế Giới Chi Thụ!

Gốc ma thụ bỗng mở ra ức vạn cành lá, hóa thành từng hư ảnh ma thần đánh tới Ngọc Hoàng Chân Nhân!

Ngọc Hoàng Chân Nhân thần sắc không đổi, đột nhiên vung tay.

Một đạo tinh hà ầm vang đánh vỡ hư không, trùng trùng điệp điệp, phóng tới ức vạn hư ảnh ma thần, rất có khí thế quét sạch thiên hạ!

Từng hư ảnh ma thần bị tinh hà quét sạch, căn bản không chịu nổi một kích, Ma Thần vừa ngã vào trong tinh hà, nháy mắt liền bị hòa tan!

Tà Thần bị thua một kích, nhưng không ngạc nhiên chút nào, thân hình khẽ động, sau một khắc đã tới trước mặt Ngọc Hoàng.

Hắn đấm ra một quyền, khí thế cuồn cuộn, thần thông đã luyện vào nhục thân bên trong, nắm đấm làm cả thời không chấn động, thần thông cũng bạo phát ra!

Một hư ảnh Ma Đế đỉnh thiên lập địa xuất hiện sau lưng hắn, một quyền đánh đến, bá đạo tuyệt luân, đây chính là chỗ mạnh mẽ của Tà Thần, cường giả có nhục thân không khác gì Thần Linh!

Nhục thể của hắn đã đạt tới độ cao không kẻ nào có thể với tới!

Luyện thần thông vào nhục thân, nhất cử nhất động cũng có thần thông bộc phát, trong lúc vô hình thực lực tăng lên không biết bao nhiêu lần, tương đương với việc mỗi một kích đều là thần thông nhục thân cao cấp nhất kết hợp cùng thần thông pháp lực bộc phát chồng chất!

Nhục thân luyện đến trình độ này, dù là Ngọc Hoàng Chân Nhân cũng không bằng!

Ngọc Hoàng Chân Nhân thần sắc không đổi, dưới chân có đài sen dâng lên, thân thể đứng giữa đài sen, quanh thân có cánh sen chồng chất, bao vây Ngọc Hoàng Chân Nhân lại!

Tà Thần đánh tới một quyền, nắm đấm tạo ra chấn động vô số lần, mỗi lần chấn động, liền có một loại thần thông bộc phát, nháy mắt đã có vô số đạo thần thông đánh vào đài sen.

Một khắc sau, nắm đấm của hắn xuyên thủng đài sen, đánh vào bên trong!

Mà Ngọc Hoàng Chân Nhân thì triển khai pháp lực thần thông, một tay nâng lên, phảng phất như nâng lên toàn bộ trời xanh, cả bầu trời khổng lồ đều nằm trong tay Ngọc Hoàng, lật tay úp xuống một cái, toàn bộ trời xanh sụp đổ, trấn áp xuống Tà Thần!

Nếu một quyền của Tà Thần vẫn tiếp tục, thì chắc chắn phải tiếp nhận một kích lôi đình này!

Trong mắt Tà Thần lóe lên một tia âm trầm, một quyền chuyển hướng đánh lên trời, làm cho trời xanh bị lủng ra một cái lỗ có phương viên mấy vạn dặm!

Từ đầu tới giừ, vậy mà hai người ngang sức cân tài!

0.10528 sec| 2447.609 kb