Mỗi một vị đệ tử Huyền Thiên Tông đều mang vẻ cuồng nhiệt nhìn Thái Vũ Phi Lâu, ở nơi đó, có Thánh Tử điện hạ để bọn hắn vì đó mà kiêu ngạo điên cuồng.
Mặc dù Tần Đình rời Đông Hoang đã gần trăm năm, nhưng truyền thuyết liên quan tới Tần Đình tại Đông Hoang lại vẫn luôn lưu truyền.
Bọn hắn tại Đông Hoang cũng vẫn nghe nói đến sự tích Tần Đình ở Trung Châu.
Năm đó thời điểm Tần Đình lấy lực áp hai đại thiên tài Trung Châu, đoạt được danh hào đệ nhất nhân thế hệ trẻ trong thiên hạ, bọn hắn những đệ tử này liền cực kì kích động.
Nhìn xem, Thánh Tử sư huynh không chỉ mạnh nhất ở Đông Hoang, tại Trung Châu cũng là mạnh nhất!
Về sau, lại còn truyền đến từng sự tích của Tần Đình.
Lấy Thần Cung Cảnh liền nghiền ép tứ đại Hư Thần Trung Châu, không đến trăm năm liền bước vào Hư Thần Cảnh, bây giờ càng trở thành đại tu sĩ Hóa Thần Cảnh trẻ tuổi nhất thiên hạ!
Từng sự tích như vậy, đều khiến cho tâm trí những đệ tử Huyền Thiên Tông đặt mục tiêu hướng tới.
Bây giờ, Tần Đình ở trong lòng đệ tử Huyền Thiên Tông, tồn tại giống như Thần Linh vậy, hóa thân không gì không làm được!
Thái Vũ Phi Lâu dừng lại, Tần Đình từ trên Thái Vũ Phi Lâu bay đến sơn môn.
Nhìn Tần Đế cùng Hoàng lão tổ trước mặt, có chút thi lễ, nói khẽ: "Phụ thân, lão tổ, ta trở về."
Tuy nói bây giờ Tần Đình cũng là đạu tu sĩ Hóa Thần Cảnh, theo lý thuyết địa vị cũng ngang hàng với Tần Đế cùng Ứng Hoàng lão tổ, không cần thi lễ.
Nhưng Tần Đế chính là phụ thân Tần Đình, mà Ứng Hoàng lão tổ càng thêm chức cao vọng trọng, lại là Thần thủ hộ Huyền Thiên Tông hơn mấy vạn năm, Tần Đình tự nhiên phải gìn giữ tôn kính nhất định.
Mà tâm cảnh Tần Đế xưa nay vẫn luôn trầm ổn, bây giờ cũng có chút kích động, luôn miệng nói: "Tốt, tốt, trở về là tốt ."
Nhìn thấy nhi tử trăm năm không thấy, bây giờ lại thấy được nhi tử mình có thành tựu lớn như thế.
Trăm năm bước vào Hóa Thần Cảnh, trở thành đại tu sĩ đứng đầu thiên hạ.
Nghĩ tới đây, trong lòng Tần Đế liền tràn ngập kiêu ngạo cùng tự hào!
Đây là con của ta, dòng dõi của ta, Kỳ Lân Tử của Tần gia ta!
Mà Ứng Hoàng lão tổ cũng cười nhìn Tần Đình, trong lòng hơi có chút cảm thán.
Năm đó ở Đông Hoang bộc lộ tài năng, bây giờ đã trưởng thành thành một vị cường giả tuyệt thế đỉnh phong.
Mà Ứng Hoàng lão bước vào Hóa Thần Cảnh đã mấy vạn năm, cảm nhận được trong thân thể Tần Đình ẩn ẩn tán phát Thần uy, trong lòng có mấy phần cảm thán.
Xem ra vị Kỳ Lân Tử của Tần gia, hẳn là đã đi đến một bước kia đi. . .
A a, không hổ là huyết mạch Tần gia, một người càng yêu nghiệt hơn một người, Ứng Hoàng lão tổ nhìn thật sâu Tần Đình một chút, trong mắt lóe lên một tia không hiểu.
Mà trong lòng chưởng giáo Huyền Thiên Tông Lăng Tiêu Chân Nhân lại cực kì phức tạp, hơi có chút đứng ngồi bất an.
Hắn là chưởng giáo vẫn còn ở Hư Thần Cảnh, thế nhưng mà Tần Đình chỉ là Thánh Tử cũng đã lên tới Hóa Thần Cảnh!
Chuyện này nói thì dễ mà nghe thì khó a!
Bỗng nhiên, Lăng Tiêu Chân Nhân nhỏ giọng nói với tâm phúc bên cạnh: "Ngươi nói hiện tại ta tặng chức vị trưởng giáo cho Thánh Tử, như thế nào..."
Vị tâm phúc im lặng nhìn Lăng Tiêu Chân Nhân một chút, nhất thời nghẹn lời.
Tuy nói chưởng giáo Lăng Tiêu Chân Nhân này gọi là hữu danh vô thực, thực quyền trong tông đều đã nằm trong đại bộ phận trưởng lão âm thầm đầu nhập vào Tần thị nhất tộc, nhưng vẫn có một ít trưởng lão tâm hướng về Lăng Tiêu Chân Nhân.
Còn nữa nói, vị trí chưởng giáo tôn quý cỡ nào, có biết bao nhiêu người bên ngoài mộng tưởng.
Thế nhưng Lăng Tiêu Chân Nhân lại muốn thoái vị.
Vị tâm phúc này âm thầm thở dài một hơi, nói: "Chưởng giáo chân nhân, việc này còn cần bàn bạc kỹ hơn." Lăng Tiêu Chân Nhân cũng gật đầu, nói: "Điều này cũng đúng, Thánh Tử vừa mới hồi tông, ngựa xe vất vả, hiện tại liền nói quả thật có chút gấp."
Nhìn Lăng Tiêu Chân Nhân "khéo hiểu lòng người" như thế, vị tâm phúc này âm thầm trợn mắt trừng một cái.
Mà trong lòng Lăng Tiêu Chân Nhân cũng có chút phức tạp, những năm gần đây hắn luôn bỏ mặc Tần thị làm lớn, ngoại giới có ít người vẫn cho rằng hắn đang đợi thời cơ nào đó, nhất cử thu nạp quyền hành trong tay.
Thậm chí trong tông môn một chút trưởng lão cũng nghĩ như vậy, luôn hi vọng hắn có thể làm lên việc lớn gì.
Nhưng sự thật lại không phải như thế —— —— hắn là thật không muốn ngồi trên chức chưởng giáo này.
Thật sự là khó chịu a!
Hắn là chưởng giáo, hoàn toàn là một con rối, đại sự tông môn, tất cả đại trưởng lão đều xin chỉ thị của Tần Đế, chỉ là sau khi có kết quả sẽ thông tri cho hắn một tiếng mà thôi.
Mà Lăng Tiêu Chân Nhân biết rõ sự đáng sợ của Tần thị nhất tộc, cũng hoàn toàn không có ý nghĩ phản kháng.
Hắn cũng không muốn thời điểm đang bế quan, tẩu hỏa nhập ma mà vẫn lạc ở bên trong một xó xỉnh nào đó không biết.
Lão chưởng giáo chết như thế nào.
Đến bây giờ ở trong nội bộ Huyền Thiên Tông vẫn là một cái đề tài bị cấm kỵ.
Mà Tần Đình cũng hướng về phía Lăng Tiêu Chân Nhân có chút gật gật đầu, nhưng không thi lễ.
Đối với con rối để Tần gia giật dây, Tần Đình tự nhiên không có chút tôn kính nào, mà Lăng Tiêu Chân Nhân cũng không có chút bất mãn nào.
Dù sao vị Huyền Thiên Thánh Tử hiện tại không chỉ đơn giản là Tần thị thiếu chủ, còn là đại tu sĩ Hóa Thần Cảnh a...
Sau khi hàn huyên với mọi người nửa ngày, Tần Đình liền dẫn tùy tùng đi về Thái Hư Phong. Nơi đó, có nữ nhân hắn có chút nhớ. .
Mà Tần Đế nói cho Tần Đình ba ngày sau đến Thái Hư Động Thiên một lần, có chuyện muốn nói hắn biết.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo