“Thực ra, cả hai bọn ta biết cũng không nhiều.”

Hàn Thạch trưởng lão vừa nói vừa nhìn Thanh Tùng trưởng lão ở bên cạnh.

Thanh Tùng trưởng lão đắc ý gật đầu, nói: “Nhưng chắc chắn là biết nhiều hơn những người khác.”

Phương Thốn lắng nghe rồi cắt ngang cuộc trò chuyện giữa hai người họ, hai tay xoa nhẹ vào nhau rồi nói: “Chỉ cần nói những điểm chính.”

“Được rồi…”

Thanh Tùng trưởng lão thở dài và nói: “Năm đó, thực ra bọn ta chỉ là chấp sự của Thủ Sơn Tông, nhưng vì làm việc rất chăm chỉ nên cả hai được giao trọng trách rất lớn. Khi đó, Hàn Thạch thì phụ trách vùng đất ngũ cốc luân hồi của toàn tông, còn ta chịu trách nhiệm sửa chữa đại trận…”

“Ngũ cốc luân hồi...”

Phương Thốn liền liếc nhìn Hàn Thạch trưởng lão, trong lòng nghĩ rằng chẳng trách năm đó khi vào núi, Hàn Thạch trưởng lão lại tự tin với công việc sửa chữa nhà xí như thế.

“Cái gì mà sửa chữa đại trận chứ...”

Khuyết điểm của Hàn Thạch trưởng lão bị bại lộ, trong lòng cảm thấy có chút không vui, nhìn Thanh Tùng trưởng lão: “Không phải chỉ là quét lá khô dưới mặt trận sao?”

“...”

Phương Thốn hiểu ra: “Thì ra đây chính là sửa chữa đại trận...”

“Khụ…”

Thanh Tùng trưởng lão trừng mắt nhìn Hàn Thạch trưởng lão, như thể ra ám hiệu rồi nói:

“Tóm lại, dưới trướng trưởng lão, địa vị cao quý nhất cũng là chấp sự có triển vọng nhất...”

“Về sau, Yêu Đình xâm lược phương Bắc, ta có nghĩa vụ bảo vệ tất cả mọi người trong Thủ Sơn Tông, không thể chối từ, ta quyết định tập hợp tất cả người trong môn phái có khả năng chiến đấu để chống lại yêu ma nhập cảnh... Cũng không phải là tất cả mọi người có khả năng chiến đấu, kể cả trưởng lão và tông chủ hoặc là đệ tử chân truyền đều đến tuyến đầu của trận chiến, trong núi cũng không còn một bóng người, vì thế cần phải có người ở lại canh giữ, hai bọn ta đã được chọn ở lại canh giữ.”

“Trong trận chiến đó, máu chảy thành sông, xác chết rải khắp cánh đồng. Không chỉ có yêu ma hung ác ngang ngược, mà khắp nơi trong chiến trường còn có một vài Vu tộc Nam Cương, thậm chí cả đệ tử của Ma Tông cũng xuất hiện trên chiến trường, khiến cho những luyện khí sĩ trong Nguyên Thành bị chịu thiệt rất lớn…”

“...”

Nghe bọn họ kể lại, Phương Thốn khẽ gật đầu.

Thực ra hắn đã biết kết quả của trận chiến đó, cuối cùng thì Yêu Đình cũng bị đánh cho rút lui, nhưng trong trận chiến đó thì Yêu Đình đã có lợi đủ rồi, còn Thủ Sơn Tông cũng vì thanh thế của đối thủ lớn, lại bị đồng đạo bày mưu tính kế đến nỗi đội quân chủ lực cũng chết gần hết, suýt chút nữa còn bị xóa tên khỏi các tông trong quận Thanh Giang, mà những điều này đã có ảnh hưởng rất lớn đối với Tiểu Từ Tông chủ còn nhỏ tuổi...

... Vì vậy, sau khi quỷ quan xuất hiện thì đã khiến cho Thanh Giang hỗn loạn một thời gian.

Đối với Thủ Sơn Tông thì đây chính là một câu chuyện bi hùng.

Có điều, bây giờ Phương Thốn, cân nhắc nhiều hơn lại là một vấn đề khác.

...

...

“Đệ tử của Ma Tông đã xuất hiện trên chiến trường lúc đó là ai?”

Phương Thốn cau mày và nói: “Mục đích của bọn họ là gì?”

Hai vị trưởng lão nghe vậy đều giật mình, Thanh Tùng trưởng lão tò mò hỏi: “Mục đích gì là sao?”

Phương Thốn suy nghĩ một chút, nói: “Lần này ở Triều Ca ta đã gặp phải Lão Quỷ, cũng coi như là hai bên có chút xích mích đánh nhau. Ta phát hiện rằng dựa vào tu vi của Lão Quỷ kia, sợ rằng sẽ không để Yêu Đình vào mắt, càng sẽ không để Yêu Đình xâm phạm phương bắc. Vì thế ta lại có chút tò mò, tại sao hắn lại hợp tác với Yêu Đình, nếu như không có lợi ích thì hắn cũng chẳng đáng để hắn phải tham gia vào như thế, đúng không? “

“Cái này…”

Hai vị trưởng lão nghe vậy có chút kinh ngạc, sau đó cười nói.

“Ngươi hiểu lầm rồi, lúc đó không phải là nhất mạch Lão Quỷ.”

“Hả?”

Phương Thốn có chút tò mò, hắn thật đúng là không hiểu rõ lắm Ma Tông này còn có nhiều điều như vậy.

Trên khắp Đại Hạ, có thể tra được trong kinh điển, các mô tả về Ma Tông rất ít ít đến mức gần như đã biến mất.

Hơn nữa, trước đây hắn cũng từng đọc Kinh Nghị, hầu hết đều lấy việc tu hành làm chủ, còn về phương diện này thì gần như chỉ là một tờ giấy trắng.

“Haha, Phương trưởng lão, dù sao thì ngươi cũng trẻ hơn bọn ta một chút ...”

Hai vị trưởng lão Thanh Tùng và Hàn Thạch nhìn thấy bộ dạng của Phương Thốn, thì vô thức có chút đắc ý rồi bật cười, sau đó Thanh Tùng trưởng lão nói: “Bí mật này của Ma Tông có rất ít người biết, về những tư liệu được lưu truyền trong thế gian cũng không có nhiều, nếu như có thì nội dung cũng đã bị thay đổi lung tung rồi. Vì vậy, nếu như muốn hiểu sâu hơn về Ma Tông bí ẩn, thì ngươi vẫn phải học hỏi từ những trưởng lão này... “

“Đúng vậy!”

Hàn Thạch trưởng lão tỏ vẻ nghiêm túc và nói: “Chúng ta lúc trước là chính tai nghe thấy được.”

Vẻ mặt của Phương Thốn tỏ vẻ rất bất lực, hắn đưa tay ôm quyền, rồi làm động tác ám chỉ mời họ tiếp tục nói.

“Thế nhân bây giờ chỉ biết rằng trên thế gian có Ma Tông, nhưng họ không biết rằng Ma Tông không phải là một thể.”

Thanh Tùng trưởng lão tỏ vẻ tự hào, và nói: “Ma Tông, gồm có hai mạch là Lão Quỷ và Thiếu Quỷ.”

“Lão Quỷ và Thiếu Quỷ?”

Phương Thốn ngấm ngầm suy nghĩ, trong lòng nghĩ rằng giải thích ở một mức độ nào đó, thì tên của Lão Quỷ bắt nguồn từ đâu.

“Nếu như muốn lý giải hai mạch của Lão Quỷ và Thiểu Quỷ thì phải biết nguồn gốc của Ma Tông...”

Vẻ mặt Thanh Tùng trưởng lão nghiêm túc,nói với Phương Thốn: “Phương trưởng lão, ngươi có biết nguồn gốc của họ không?”

Phương Thốn gật đầu và nói: “Tiền triều ...”

“Ơ?”

Hai vị trưởng lão thấy hắn biết, lập tức có chút giật mình, vội vàng giành nói coi như Phương Thốn không biết rồi nghiêm túc giải thích: “Ma Tông này thật ra là hoàng tộc của vương triều trước, bây giờ được mọi người gọi là dư mạch Đế vương của Hắc Ám hoàng triều... “

Phương Thốn từ bỏ tranh luận, để hai bọn họ ngồi đây nói.

“Mà bây giờ, nhất mạch Lão Quỷ như ngày nay chúng ta thường nhắc đến chính là Hoàng đế của Hắc Ám Hoàng Triều cầm đầu một mạch, còn mạch Thiếu Quỷ thì lại đi theo Thái tử năm đó. Cả hai mạch này được gọi chung là Ma Tông. Nhưng trên thực tế thì đây lại là hai phe không đội trời chung.”

 

3.82368 sec| 2400.125 kb