Mà điều khiến ông ta ngạc nhiên hơn nữa là chỉ một tuần sau khi trồng, trạng thái của những cây trà này đã thay đổi rõ ràng, thậm chí có một số còn mọc thêm cành mới.

Trạng thái của chúng còn tốt hơn những cây trà trong vườn trà của ông ta.

Lá xanh, cành rậm rạp, mang lại cảm giác tràn đầy sức sống.

Khi gió thổi qua, hương trà tươi mát lan tỏa khắp nơi khiến người nghe cảm thấy thư thái, vui vẻ, tâm hồn được thả lỏng.

Ông chủ Cung thoát khỏi tình trạng choáng váng, không khỏi cảm thấy nội tâm bị đả kích.

Ông ta đã quản lý vườn trà hơn 20 năm và trồng cây trà cũng gần 20 năm, nhưng ông ta trồng cây trà không giỏi bằng Diệp Hàm - người chỉ vừa mới mở vườn trà.

Làm sao mà không khiến cho người ta cảm thán được chứ?

Nhưng khi nhìn khu vườn xanh tươi, ông ta mới thực sự yên tâm.

Có vẻ như không cần phải tiếp tục trồng thêm.

Ông chủ Cung bèn nghĩ tới những cành giâm từ cây mẹ kia, ông ta đã tốn rất nhiều tiền mới có thể lấy được chúng, nên tất nhiên là cực kỳ quan tâm:

“5 cây con đó có còn sống không?”

Chắc hẳn là không có vấn đề gì, khi chuyển cùng với luống ươm thì cả 5 cây đều đã ra rễ.

Còn 5 cây còn lại, ông ta cũng không ôm chút hy vọng nào.

Diệp Hàm gật đầu:

"Phát triển rất tốt, cả 10 cây đều còn sống."

“10 cây?”

Ông chủ Cung sửng sốt, giọng điệu mang theo một chút hoài nghi:

“Vậy 5 cây kia cũng đã được cứu sống?”

"Đúng vậy, ông cùng tôi tới đó xem đi."

Ông chủ Cung đi theo Diệp Hàm đến ruộng ươm gần đó, quả nhiên nhìn thấy 10 cây trà với rất nhiều mầm non đang phát triển.

Những cây sống khỏe thì ra lá mới, mềm mềm, hai lá một già một non mọc trên cành nhỏ ở giữa trông rất dễ thương.

Lá của những cây sắp chết trước đó cũng trở nên xanh biếc, rõ ràng đã lấy lại được sự sống.

Ông chủ Cung cảm thấy thật không thể tưởng tượng được.

Rõ ràng là trước đó chúng gần như đã chết——

Than ôi, có thể là ông ta đã không chăm sóc chúng đúng cách.

Tóm lại, việc giao những cành giâm này cho Diệp Hàm quả là một quyết định rất đúng đắn.

Ông chủ Cung vừa cảm thấy hài lòng lại vừa cảm thấy thất bại, cuối cùng rời đi với vẻ mặt phức tạp.

Trong vòng vài ngày Diệp Hàm đã thuê bốn nông dân trồng trà có kinh nghiệm để chăm sóc cho vườn trà.

Họ đều là người dân thành phố W, rất quen thuộc với các vườn trà địa phương, kinh nghiệm và tính chuyên nghiệp đều đáp ứng đủ yêu cầu, giao mấy công việc này cho họ cũng không có vấn đề gì.

Vườn trà rộng 30 mẫu có diện tích lớn nhưng họ không chịu trách nhiệm tưới tiêu hay bón phân, một số nông dân trồng trà chỉ đảm nhiệm các công việc như diệt sâu bệnh và cắt tỉa lá, khối lượng công việc cũng không nhiều.

Đến thời điểm này, việc xây dựng vườn trà cuối cùng đã đi vào quỹ đạo.

*

Tôn Hoành Huy là người vừa mới chuyển tới thành phố W được bảy tám năm, anh ta cũng dự định sẽ định cư ở đây.

Tôn Hoành Huy vẫn nhớ lần đầu đến đây, anh ta đã rất ngạc nhiên vì cảnh đẹp ở nơi này, nhưng dù phong cảnh có đẹp đến đâu thì bảy tám năm sau anh ta cũng sẽ chán.

Chỉ cách đây vài tháng, Tôn Hoành Huy vô tình phát hiện ra kho báu Hoa Gian Tập, kể từ đó anh ta đã đến đây ba bốn lần liên tiếp, dạo qua các khu Sen Vua, Tịnh Đế Liên, hồ sen, nhà ấm trồng hoa thủy tinh với các loài sen đá, thử trải nghiệm rừng trúc chữa bệnh và thấy được tác dụng của nó.

0.03801 sec| 2384.469 kb