Loại trà được sản xuất ở thành phố W được gọi là ‘Bạch Trà Đông Lĩnh’.
Tuy không nổi tiếng bằng top 10 loại trà nổi tiếng nhưng khí hậu ở thành phố W rất thích hợp cho loại trà này phát triển.
Vườn trà mọc lên rất nhiều, chất lượng của lá trà cũng cao, hơn phân nửa người dân địa phương đều uống loại trà này.
Các loại trà có cùng mức giá, chẳng hạn như 500 tệ/ kg, như Long Tỉnh Tây Hồ, Bích Loa Xuân Động Đình, Vũ Di Sơn và các loại trà nổi tiếng khác chỉ có thể mua được loại một hoặc loại hai, nhưng lại có thể mua "Bạch Trà Đông Lĩnh’ loại đặc biệt, thậm chí là trà xuân đặc biệt.
Không chỉ tiết kiệm chi phí mà còn khá phù hợp với công chúng.
Bạch Trà Đông Lĩnh tuy gọi là ‘bạch trà’ nhưng thực chất lại là một loại trà xanh, được chế biến theo nguyên lý chế biến trà xanh và dựa trên đặc tính chất lượng của chính Bạch Trà Đông Lĩnh.
Bạch Trà Đông Lĩnh rất giàu chất dinh dưỡng, có 18 loại axit amin cần thiết cho cơ thể con người, hàm lượng axit amin khoảng 5-10,6%, cao gấp 3 đến 4 lần so với trà xanh thông thường và có ít polyphenol hơn các loại trà xanh khác cho nên hương vị đặc biệt tươi mát, không có vị đắng.
Lúc uống vào sẽ cảm thấy ngọt hơn trà xanh bình thường một chút, hương vị tuyệt hảo.
Lúc uống vào sẽ cảm thấy ngọt hơn trà xanh bình thường một chút, hương vị tuyệt hảo.
Hiện nay tất cả các vườn trà đều trồng Bạch Trà Đông Lĩnh.
Tất nhiên Diệp Hàm cũng định nhập loại trà này, đến lúc đó sẽ kết hợp với đồ uống để tạo nên bản sắc địa phương.
Chủ vườn trà họ Cung, hôm nay ông ta đã đến đây từ sớm để chờ vị khách hàng lớn này.
Lần đầu tiên nhìn thấy Diệp Hàm, ông ta rất ngạc nhiên về tuổi tác và dung mạo của cô, may mắn là ông chủ Phùng đã nhắc tới chuyện này nên trên mặt ông chủ Cung cũng không có biểu hiện gì khác thường.
Ông ta chỉ nghĩ thầm: Giới trẻ ngày nay đúng là giỏi thật.
Rất có khả năng người này sẽ ký vào bản hợp đồng trị giá hàng triệu tệ, chẳng qua không ngờ cô lại còn trẻ như vậy.
“Quản lý Diệp, chúng ta đi dạo một vòng vườn trà trước đã, từ đây đến đó đều là vườn trà của tôi. Không phải tôi khoe mẽ hay gì, nhưng thật sự thì trong số tất cả những vườn trà ở đây, lá trà của tôi quả thật có chất lượng tốt nhất, lát nữa cô nếm thử là sẽ biết."
"Được. Cứ gọi tôi là Diệp Hàm là được."
Ông chủ Cung rất nhiệt tình:
“Cô muốn mua cây trà 8 tuổi đúng không?”
“Thật ra cây trà có thể thu hoạch từ năm thứ 3, lúc mới đầu không nên thu hoạch quá nhiều, nếu không sẽ ảnh hưởng đến quá trình phát triển. Một mẫu trà cho ra sản lượng khoảng 120 kg trà khô, sau 4-5 năm thì sẽ cho sản lượng nhiều hơn. Sau 8 đến 10 năm là thời kỳ phát triển tốt nhất, sản lượng lên tới 200-300 kg, tất nhiên còn tùy vào cách hái.”
“Lá trà loại đặc biệt một nụ một lá sản lượng chỉ khoảng 10 kg một mẫu, còn lá trà loại một nụ hai lá thì sản lượng khoảng 20-30 kg. Các loại trà khác thì chất lượng không được tốt như vậy.”
Ông chủ Cung nghĩ thực tế đa số các đại lý và các nhãn hiệu mới là người có phần lãi nhiều nhất trong việc kinh doanh lá trà, mà bọn họ chỉ là người sản xuất, lợi nhuận cũng không nhiều đến mức đó.
Lúc trước thấy việc kinh doanh trà đem lại lợi nhuận khá cao, ông ta lập tức mua hàng trăm mẫu vườn trà với chi phí rất lớn.
Mấy năm nay, cây trà đang trong thời kỳ sinh trưởng nên không thể thu hoạch, đến bây giờ vẫn nợ ngân hàng hàng triệu tệ, đúng là mấy việc kinh doanh chẳng hề dễ làm một chút nào.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo