Thế nên bắt buộc phải ký được hợp đồng với khách hàng lớn này.
Vì vậy sau khi giới thiệu và tham quan một lúc, cả ba người đi vào lều trà.
Ông chủ Cung lấy ra lá trà Minh Tiền (chỉ lứa trà đầu tiên được thu hoạch vào vụ xuân trước tiết Thanh Minh) quý báu của mình, đây là loại hảo hạng nhất trong những loại hảo hạng.
Lá trà này được làm từ những búp trà non ngon nhất được hái trước Tết Thanh Minh, ông ta cũng không dám uống mà chỉ dùng để chiêu đãi những khách hàng lớn.
Chẳng bao lâu thì nước sôi, hương trà nồng đậm tỏa ra từ bên trong ấm trà.
Bạch Trà Đông Lĩnh có hình dáng giống như một chiếc lông phượng, mang màu xanh biếc ánh vàng, mượt mà và bóng bẩy.
Nước để pha trà là nước suối đun sôi, lá trà nổi lên giữa ấm trà trông xinh đẹp lạ thường.
Bạch Trà Đông Lĩnh thích hợp để pha trong ấm thủy tinh, khi búp trà được ngâm trong nước nóng, một phần chìm xuống dưới đáy cốc, một phần khác thì vẫn lơ lửng ở phía trên, lá trà màu xanh, gân lá màu trắng, một nụ một lá dần dần nở ra ở trong nước, đầu nụ mơn mởn đồng đều, phần rìa hơi vàng, so với trà Xuân thì có phần tươi mới và dịu nhẹ hơn.
Khi hương trà lan tỏa, nước trà hơi chuyển sang màu xanh tươi, trong veo như một dòng suối xanh, chỉ là màu nhạt hơn và không đậm đà như trà xanh.
Ông chủ Cung đưa tay ra làm động tác mời:
“Mời cô.”
Diệp Hàm bưng chén trà thủy tinh lên, rũ mắt xuống nhấp một ngụm.
Đúng là không giống với loại trà mà bình thường cô hay uống.
Bạch Trà không có vị chát như trà xanh chưa lên men, mà mang hương vị tươi mát sảng khoái, thậm chí còn có vị ngọt nhẹ, hương trà thơm nhẹ nhàng và lâu phai.
Loại cảm giác này giống như đang bước vào một vườn trà được bao quanh bởi sương mù, hái vài búp non xanh tươi dưới cơn mưa phùn.
Búp nằm ở đầu cành, có hình dáng như lông phượng, màu hơi trắng, mập hơn các lá xung quanh, sau khi pha trà với nước suối thì nó lại càng thêm tươi mát, dịu nhẹ, trong trẻo và trang nhã.
Trà ngon như vậy, ngay cả người chưa từng tìm hiểu về trà cũng có thể cảm nhận được chất lượng vượt trội.
Chỉ cần nhìn hình dáng, màu sắc, màu nước trà và ngửi mùi thơm của trà, cũng đủ biết đây là trà ngon.
Diệp Hàm lại nhấp thêm vài ngụm, dưới ánh mắt có chút thấp thỏm của ông chủ Cung, cô lộ ra một nụ cười nhạt, lên tiếng khen ngợi:
“Trà ngon. Nếu tôi đoán không sai, đây hẳn là lứa trà đầu tiên được hái trước tiết Thanh Minh, đầu búp đầy đặn, vô cùng tươi mới.”
“Cô nói không sai, đúng là lứa trà đầu tiên được hái trước tiết Thanh Minh.”
Ông chủ Cung nói với vẻ mặt tươi cười:
“Xem ra quản lý Diệp cũng là người am hiểu về trà.”
Lá trà thường được hái vào mùa xuân, được chia thành trà Minh Tiền hái lần đầu, trà Minh Tiền hái lần hai và trà Xuân, giá cả từ cao đến thấp, chênh lệch thật sự rất lớn.
Đương nhiên, trà có thể hái vào bất kỳ thời điểm nào trong năm, nhưng những lúc khác chỉ hái lá chứ không hái búp nên chất lượng đương nhiên sẽ không cao.
Người xưa cũng đã nói rồi: Trà Minh Tiền, quý như vàng.
Trà Minh Tiền hái lần đầu, chỉ hái những búp tươi non nhất, búp còn dài hơn cả lá, thông thường phải mất tới 50.000-60.000 búp mới chế biến ra được một cân trà hảo hạng, ít ỏi cực kỳ.
Ông chủ Cung đã dùng trà Minh Tiền hái lần đầu để chiêu đãi vị khách hàng lớn là Diệp Hàm.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo