Khi Hoa Gian Tập ngày càng phát triển, lương và đãi ngộ của nhân viên cũng tăng lên.
Mức lương hàng tháng của Vương Hồng Niên và những người khác đều tăng từ 4.000 tệ lên 6.000 tệ, Liễu Nghệ và một số nhân viên kỳ cựu, tổng thu nhập ít nhất là 7.000 đến 8.000 tệ, chưa bao gồm các đãi ngộ khác.
Với tư cách là người quản lý, lương hàng tháng của Vương Vân đã tăng lên 15.000 tệ, gần bằng mức lương trước đây của cô ấy.
Mà môi trường ở đây rõ ràng là thoải mái hơn, gần nhà và rất thuận tiện.
Liễu Nghệ vui mừng khôn xiết.
Đây là công việc đầu tiên của cô ấy, chỉ 4 tháng sau khi đến đây, cô ấy đã được tăng lương, không chỉ bao ăn, bao ở mà môi trường cũng rất tốt.
Điều quan trọng nhất là Hoa Gian Tập không giống những công ty khác ép KPI và các lần sát hạch, không khí ở đây rất thoải mái, lúc rảnh rỗi mọi người còn trò chuyện và ăn tối cùng nhau, giống như một đại gia đình vậy.
Khi không có việc gì làm thì đi ngắm hoa, ngắm cây, ngắm cỏ, sờ thiên nga một chút, quả thật là cuộc sống vô cùng tươi đẹp.
Liễu Nghệ thật sự rất thích nơi này.
Liễu Nghệ thật sự rất thích nơi này.
Khi nhân viên có mức độ hài lòng cao, họ sẽ nhiệt tình hơn với công việc và hiệu quả công việc cũng được tăng lên, khi đó thái độ nhiệt tình này sẽ được truyền sang khách du lịch và khách hàng mua đồ uống, mang lại cho họ những trải nghiệm tốt nhất.
Dần dần liền hình thành vòng tuần hoàn tốt đẹp này.
Sau khi Diệp Hàm có đủ tiền trong tài khoản, cô đã có thể bắt tay vào việc xây dựng vườn trà.
Cây trà có thể tốn nhiều chi phí trồng lúc đầu nhưng trung bình mỗi cây có tuổi thọ lên tới 35 năm, sau khi trồng thì có thể hái lá trà ít nhất là 20 năm liên tục.
Như vậy xem ra nguồn lợi nhuận mang lại cũng không hề nhỏ.
Đương nhiên cũng có nhiều yếu tố ảnh hưởng đến chất lượng trà, chẳng hạn như đất đai, khí hậu, cách bón phân, chăm sóc, hái trà, v.v.
Đặc biệt khi hái trà cần phải kiểm soát chặt chẽ thời gian, trong trường hợp khẩn cấp, tất cả các búp trà phải được hái trong vòng hai hoặc ba ngày, nếu không sẽ quá muộn.
Lá trà sau khi hái phải trải qua các công đoạn như phân loại, phơi trà, vò trà, sao khô, lên men, đóng gói thành phẩm trước khi trở thành trà uống hàng ngày.
Ngoài việc đưa cây trà giống vào, chi phí nhân công và chi phí gia công, chăm sóc hàng ngày cũng chiếm một phần không nhỏ.
Có thể nói số tiền đầu tư chắc chắn không hề thấp.
Nhưng so với sản lượng trà sản xuất được trong hơn 20 năm, lợi nhuận đương nhiên cao hơn chi phí bỏ ra rất nhiều, có thể nói đây là một ngành mang lại lợi nhuận kếch xù.
Đến ngày hẹn, Diệp Hàm đã theo ông chủ Phùng đến vườn trà của bạn ông ấy.
Vừa đến nơi, lọt vào mắt là đồi trà nối liền san sát, xung quanh đều là cây trà, trà được trồng thành hai hàng, hết luống này đến luống khác, từ chân đồi nhìn lên chỉ thấy một màu xanh lục, giống như những dải ruy băng màu xanh che phủ cả ngọn đồi, rất ngay ngắn thẳng hàng.
Tuy không phải là mùa thu hoạch trà nhưng vẫn có thể ngửi thấy mùi thơm nhẹ của chúng.
Theo ông chủ Phùng, xung quanh tất cả đều là vườn trà, diện tích lên tới hàng nghìn mẫu.
Người bạn của ông ấy đã nhận thầu hơn 800 mẫu đất, khu vực được chọn đất đai cũng vô cùng màu mỡ và có danh tiếng nhất định trong vùng.
Tất cả những người dân địa phương am hiểu về trà thì đều đến nơi này để mua trà.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo