Hộp có hình hộp chữ nhật, chiều dài tầm bảy tấc, chiều rộng khoảng bốn tấc, cao chừng ba tấc.

 

Toàn bộ đều được chế tác từ vật liệu gỗ, vật liệu gỗ có vẻ hơi cổ xưa, nhưng được giữ gìn không tồi, thoạt nhìn có chút tinh xảo.

 

Không chờ Vương Thăng dò hỏi, Chương Trạch đã mở miệng nói: “Cái hộp này là ta lấy được trong một lần kỳ ngộ lúc trẻ, lần kỳ ngộ đó giúp ta trở thành một võ giả, đồng thời cũng đạt được thứ này.”

 

 

Ông ta đẩy hộp đến trước mặt Vương Thăng.

 

Vương Thăng không trực tiếp tiếp xúc vào hộp, mà hỏi: “Cho nên sao ngươi lại muốn nhờ ta mở ra?”

 

Nhìn từ bề ngoài hộp, người thường cũng có thể dùng bạo lực phá vỡ.

 

“Khi lấy được cái hộp này, ta còn lấy được thứ khác, một quyển sách và một thứ giúp ta trở thành võ giả, ta đã dùng thứ giúp mình trở thành võ giả kia, nhưng mà trên quyển sách kia giới thiệu rất nhiều thứ, trong đó bao gồm cả phương pháp mở ra cái hộp này.”

 

“Phương pháp mở ra là cái gì?”

 

 

Chương Trạch trả lời: “Khí huyết chi lực của Tông Sư!”

 

 

“Sao ngươi xác nhận ta là Tông Sư?”

 

Nói thật, bản thân Vương Thăng cũng không biết hiện tại mình ở cảnh giới nào trong thế giới này, vậy mà võ giả cấp một như Chương Trạch lại biết?

 

Trên quyển sách ta lấy được có nói, võ giả cấp bảy, khí huyết phóng ra ngoài, Tông Sư chi lực, tùy tâm sở dục, phía trên viết sau khi võ giả tới Tông Sư, có thể tùy tâm lợi dụng khí huyết của mình, Vận Thăng ngươi lúc trước đánh chết Lang Vương, trên cơ bản trăm phần trăm phù hợp với miêu tả về Tông Sư.”

 

“…”

 

Vương Thăng trầm mặc một lát, sau đó nói: “Ngươi có thể cho ta xem quyển sách kia không?”

 

Nghe Chương Trạch nói nhiều như vậy, hắn không có bao hứng thú với cái hộp bí ẩn này, ngược lại vó hứng thú rất lớn với quyển sách kia.

 

 

“Đương nhiên có thể.”

 

Hiển nhiên Chương Trạch đã sớm chuẩn bị, mang sách bên người.

 

Sau khi Vương Thăng nhận sách, đơn giản lật qua một chút.

 

Trang giấy của quyển sách này cứng cỏi, vừa thấy đã biết không phải vật liệu bình thường.

 

Còn nội dung, đây cũng không phải sách chuyên môn ghi lại tin tức, càng giống bút ký của người nào đó, nghĩ cái gì thì nhớ đến cái đó, nội dung rất hỗn độn.

 

Hắn nhanh chóng tìm thấy tin tức về hộp gỗ, ở trang cuối cùng, chữ viết trên trang này còn qua loa hơn, thậm chí còn là dùng máu viết thành.

 

Nội dung không khác những gì Chương Trạch nói lắm, nhưng Chương Trạch chưa nói toàn bộ.

 

Đó chính là thật ra hộp gỗ này cần người lấy được hộ tống đi, giao hộp cho người khác, thù lao chính là thứ giúp Chương Trạch trở thành võ giả.

 

Hơn nữa còn cảnh cáo, không phải Tông Sư thì không thể mở hộp gỗ, đừng có tâm tư không nên có.

 

Sau đó là nói tin tức yêu cầu đưa đến nơi nào và nói đưa đến tất có hậu tạ.

 

Sau khi Vương Thăng xem xong, dùng ánh mắt lộ vẻ kỳ quái liếc mắt nhìn Chương Trạch một cái.

 

Tâm của tên mày rậm mắt to nhà ngươi cũng thật xấu xa, trực tiếp cất giấu thứ này.

 

 

Chương Trạch vừa thấy đã biết Vương Thăng hiểu lầm, lập tức giải

 

 

thích: “Thật ra ta từng đi đưa rồi, dù sao thì phải là Tông Sư mới có thể mở ra, ta cầm cũng không có tác dụng.

 

 

Nhưng chờ khi ta đến đó, nhận được tin tức không biết gia tộc kia đã bị ai diệt môn, nghe nói chính là bởi vì người của gia tộc kia đạt được công pháp lợi hại gì đó…

 

Người nhà kia là gia tộc Tông Sư bản xứ còn bị diệt, lúc ấy ta sợ bị liên lụy, nên trực tiếp rời đi, sau đó bởi vì sợ bị đuổi theo, nên một hai năm sau mới tuôn ra thân phận võ giả, cẩn thận ngẫm lại thì nơi ta đạt được kỳ ngộ hẳn là để cho người thường đạt được”

 

Ông ta cũng rất bất đắc dĩ, còn chưa đưa đồ đến, người nhận đã bị diệt cả nhà, lúc ấy ông ta còn lo lắng hãi hùng thật lâu, thân phận võ giả của mình cũng không dám bại lộ.

 

Mãi đến một hai năm sau, xác nhận không có việc gì, mới nói ra kỳ ngộ trở thành võ giả mà mình đạt được, đương nhiên thật ra ông ta cũng may mắn, sau đó ông ta tưởng tượng, chỉ riêng chuyện thứ này gây ra họa diệt môn, nếu mình đưa lên thì cuối cùng xác định chắc chắn bị diệt khẩu.

 

 

Chương Trạch cảm thấy khi mình còn trẻ vẫn rất linh hoạt, cũng không biết có phải lúc ấy mình trúng tà hay không.

 

 

Còn cái hộp này, ông ta đương nhiên cũng từng thử mở ra, nhưng giống như trên sách nói, dù ông ta làm thế nào cũng không thể mở ra.

 

Sau đó, hộp gỗ này ở trong tay ông ta suốt mười, hai mươi năm, cũng thành chấp niệm suốt mười, hai mươi năm, có đôi khi nửa đêm ngủ cũng cảm thấy như nghẹn ở cổ họng.

 

Tông Sư là nhân vật ông ta không tiếp xúc đến được, vốn dĩ ông ta cũng định truyền thứ đồ này làm đồ gia truyền truyền xuống trước khi chết, kết quả lại gặp Vương Thăng ở trong thôn này.

 

Thấy Vương Thăng không mở miệng, Chương Trạch tiếp tục nói: “Thật ra hiện tại chính là một chấp niệm của ta, cho nên hy vọng Vận Thăng giúp mở ra, dù bên trong có cái gì thì đều thuộc về Vận Thăng ngươi… Đương nhiên, nếu có công pháp tu luyện, thì ta hy vọng được chép một phần.”

 

 

0.17598 sec| 2430.398 kb