Suy nghĩ một chút đã cảm thấy tuyệt. Ngó sen, đậu, rau xanh, rau diếp, súp lơ, đủ loại nấm cùng với các loại đậu hũ đều có, còn có một ít hải sản họ mua được.

Ngoại trừ thịt để Trình Nguyên Hoa làm viên thì còn có thịt bò, thịt dê, các loại thịt. Chất thịt tốt, Trình Nguyên Hoa có khả năng dùng dao tốt, từng mảnh từng mảnh thịt lớn nhỏ giống nhau như đúc, dọc theo đường vân phiến xuống, bày ra trong mâm. Sư Huyền liếm liếm bờ môi, nhìn trong mâm sứ trắng bên cạnh, Trình Nguyên Hoa bỏ vào từng miếng thịt đều, nuốt nước bọt nói: “Làm nhiều chút.”

Tang Ngu cùng Nhiễm Lệ gật đầu phụ hoạ, Trình Nguyên Hoa liếc nhìn bọn họ một chút, trong miệng nói: “Ăn không hết, nhiều món ăn như vậy, còn có một mâm sủi cảo lớn.”

Bọn họ tổng cộng có tám người, nhưng Trình Nguyên Hoa lại dựa theo sức ăn của mười mấy người để chuẩn bị. Làm sao có thể không đủ ăn chứ? Nhưng mà mặc dù cô nói như vậy, nhưng mà vẫn dùng hết toàn bộ số thịt gà làm thịt viên.

7 giờ 30 phút.

Nồi lẩu mà đám người của tiệm mỹ thực Trình Ký mong đợi, cùng với bếp gas cuối cùng cũng được Trình Nguyên Hoa chỉ huy Nhiễm Lệ mang tới đặt ở giữa của bàn ăn. Trên bàn cơm cũng đã sớm mang lên đủ các kiểu đĩa thức ăn, còn rất nhiều đĩa thức ăn đặt bàn bên cạnh, chồng chất lên nhau nhìn vô cùng phong phú.

Sư Huyền không kịp chờ đợi chụp ảnh đăng lên wechat, thành công thu hoạch được rất nhiều bình luận. Như thế vẫn chưa đủ, anh ta nghĩ nghĩ lại đăng lên trên Weibo, lần nữa thu hoạch được một đống bình luận hâm mộ.

“Chúng ta... Bắt đầu ăn nhé?”

Sư Huyền nuốt nước bọt, tiếng nói mang theo vẻ thăm dò Trình Nguyên Hoa đang gắp một miếng sủi cảo lên đặt từng miếng từng miếng vào trong bát, thời điểm cô ngẩng đầu lên liền gật gật đầu nói: "Có thể, mọi người có thể nhúng đồ ăn rồi.”

Thế là, bọn họ bắt đầu không kịp chờ đợi mà thả đồ ăn vào: “Đổ một đĩa cá viên súp vào đi!” “Không nên cho nhiều như vậy, nấu quá chín thì sẽ không ngon, bỏ vào một nửa thôi.” “Đầu tiên là phải cho ngó sen vào trong đã.”

“Mọi người, chừa chút chỗ cho tôi, tôi muốn thả tôm vào!”

“Không nên cho nhiều đồ ăn như vậy! Đầu tiên thả thịt và chút rau vào đi, đừng có gấp!”...Bọn họ ồn ào, một bữa cơm lập tức náo nhiệt. Đồ ở trong nồi nấu còn chưa thể ăn, bên cạnh đã có một đĩa sủi cảo lớn, sủi cảo tiệm mỹ thực Trình Ký cũng rất ngon. Trong lúc chờ đồ ăn khác trong nồi chín, mọi người trước tiên gắp một miếng sủi cảo vào trong miệng, vừa nhai, vừa ăn thịt cùng rau trong nồi.

Trong TV, tin tức đã bắt đầu chiếu bản tin thời sự tràn đầy khí sắc tết xuân, vừa nhìn đã khiến cho người ta cảm thấy vui vẻ. Bọn họ đã ăn qua không ít nồi lẩu, thậm chí có thể nói là đã ăn qua rất nhiều món ăn, trong thâm tâm luôn nghĩ: “Nồi lẩu nào có mùi vị như vậy sao.”

Nhưng nồi lẩu của tiệm mỹ thực Trình Ký lại không giống, nồi lẩu tiệm mỹ thực Trình Ký thật đúng là không có hương vị như những nồi lẩu bình thường khác! Cay thì chắc chắn là cay, nhưng lại ngon đến mức cả người đầy miệng nước miếng, niềm vui tràn trề.

Mùi nước dùng rất thơm, cay đến đẫm vị nhưng lại không kích thích đến mức không chịu được, cay, nhưng mà ai cũng có thể ăn được! Thịt ở bên trong đã chín, lại chấm với nước chấm mà Trình Nguyên Hoa đã chuẩn bị, vừa ăn vào miệng đã cảm thấy thỏa mãn hạnh phúc.

“Ăn quá ngon!” Sư Huyền kích động lặp đi lặp lại không ngừng. Mấy người Nhiễm Lệ đang vùi đầu ăn, nghe vậy thì chỉ gật đầu phụ hoạ chứ không rảnh nói bất cứ lời nào.

Chờ đến lúc ăn mấy loại thịt viên Trình Nguyên Hoa làm mới thật sự là chấn kinh, ngay cả bản thân Trình Nguyên Hoa cũng cảm thấy ăn rất ngon, những viên thịt này đều tươi non, dù là lúc trước sớm đã nghĩ sẽ ăn rất ngon nhưng lúc chân chính nuốt vào trong miệng vẫn rất kinh diễm.

1.05960 sec| 2383.32 kb