Sau này hắn mới biết, nhưng không muốn thừa nhận bản thân sai nên vẫn dây dưa với Trình Kiều Vân.
Khoảnh khắc vừa rồi khi Trình Kiều Vân lao ra, hắn đã nắm lấy tay cô ta, nhưng cô ta lại thẳng tay hất hắn ra.
Hạ Gia Thịnh lập tức biết rằng, hắn đã sai thật rồi.
Dù hắn có thừa nhận hay không, có chia tay với Trình Kiều Vân hay không, hắn đều sai cả rồi.
Hạ Gia Thịnh khẽ nhắm mắt lại, mà Trình Kiều Vân đang lao vào giữa đám đông, thậm chí không thèm nhìn Hạ Gia Thịnh, hét lên…
"Trình Nguyên Hoa! Đi ra đây!"
Hai mươi người ngồi ở bàn ăn ngơ ngác nhìn nhau, không biết chuyện gì đang xảy ra, cũng không biết có nên kéo nhau đi không? Hay vẫn tiếp tục ăn dưa?
Những người khác cũng không biết phải làm sao, không nói thêm lời nào nữa, tất cả đều rơi vào im lặng, cũng không có người lấy di động ra chụp ảnh, dù sao bọn họ đều là nhân vật quan trọng mà đầu bếp dẫn tới, đều biết là không nên chụp ảnh, rất có tố chất.
Ngay cả những người được Tiệm Mỹ Thực Trình Ký mời đến cũng rất có tố chất.
Đúng lúc này, một người ra khỏi phòng bếp, đi về phía ba người Đoàn Giai, nói hai ba câu, ba người lập tức hạ camera xuống, điều chỉnh vị trí, nhưng không hề tắt đi.
Cư dân mạng cũng đã nghe thấy, tắt camera lúc này chính là có tật giật mình, khoan nhượng cho những suy đoán lung tung.
Điều chỉnh vị trí để không chụp trúng những người có liên quan, nhưng họ vẫn có thể nghe thấy giọng nói và biết diễn biến của vấn đề.
Phòng livestream rất sôi nổi, mọi người đều đang đoán xem chuyện gì đã xảy ra.
Nhiều người nhìn thấy Trình Kiều Vân đứng lên chất vấn, lập tức đứng về phía cô ta trong vô thức, cho rằng Tiệm Mỹ Thực Trình Ký chắc chắn cũng giống tiệm gia đình Đỉnh Ngự, đã làm ra chuyện tồi tệ khiến người người oán trách.
Trình Nguyên Hoa chậm rãi đi ra khỏi phòng bếp, lấy một chiếc khăn trắng và lau tay.
Trình Kiều Vân nhìn thấy cô, trong mắt như có lửa: "Trình Nguyên Hoa! Cô đang cầm truyền thừa của Trình gia đúng không? !"
Trình Nguyên Hoa rất hờ hững, phong thái ung dung, ánh mắt cũng yên ả, ánh mắt ấy nhìn Trình Kiều Vân, tựa như nhìn một con hề đang nhảy nhót.
Cô không nhìn Trình Kiều Vân quá lâu, mà đi đến chiếc bàn tròn lớn, cười nói: "Các vị đại sư, thật xin lỗi, đại hội Thưởng Thức Ẩm Thực sẽ tạm dừng một thời gian, tôi có một số việc phải giải quyết."
"Không sao, không sao! Cô cứ làm đi!" Đám người Lưu Cẩm Vinh vội vàng tỏ ý.
Bọn họ không nhìn được mà liếc Trình Kiều Vân và Trình Nguyên Hoa, trong ánh mắt lóe lên tia sáng muốn ăn dưa.
Về cơ bản, những người khác cũng có vẻ mặt giống vậy, không che giấu sự tò mò nhìn sang hai người bọn cô.
Mà Trình Nguyên Hoa cuối cùng cũng nhìn sang Trình Kiều Vân, hai người cứ thế nhìn nhau.
Ánh mắt Trình Nguyên Hoa rất yên ả, còn ánh mắt Trình Kiều Vân như chuẩn bị phun ra lửa.
"Trình Nguyên Hoa! Bí kíp của cô là của Trình gia sao? Có phải cô đã vi phạm quy tắc của Trình gia, trộm truyền thừa Trình gia, nấu món ăn Trình gia bên ngoài không!!" Trình Kiều Vân lớn tiếng hỏi.
Vẻ mặt của cô ta có hơi dữ tợn, nhưng ánh mắt lại rất phức tạp, có sự tức giận đối với khoảng thời gian tồi tệ này của cô ta, cũng có sự kích động khi phát hiện bí mật của Trình Nguyên Hoa...
Sự hợp nhất của hai cảm xúc tột độ khiến cô ta trông khá điên rồ.
Trình Nguyên Hoa lại trái ngược với cô ta, vẫn rất bình tĩnh, cô nói nhỏ nhẹ nhưng lại mang một giọng nói trong trẻo, rõ ràng mọi người đều có thể nghe rõ: "Cô lấy cái gì để kết luận tôi làm món ăn Trình gia? Món ăn của Trình là do ông nội tôi, cha tôi, cũng như ông bà tổ tiên đã nghiên cứu, những món ăn đó là món ăn của Trình gia, và tôi chưa từng nấu một món nào hết. Còn món gà cắt lát xào thập cẩm của ngày hôm nay, có phải là món ăn của Trình gia không?”
Ông cụ Trình nấu món gà cắt lát xào thập cẩm rất ngon, nhưng món ăn này là món ăn khá nổi tiếng của Sơn Đông, hoàn toàn không phải món ăn của Trình gia!
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo