Người phụ nữ nở nụ cười, vẻ mặt như đang nhớ lại: “Không phải, tôi đã ăn ở đây hai lần, nhưng đáng tiếc lần này không lấy được vé. Tối nay chúng tôi đã chuẩn bị xong xuôi, mấy phút nữa phát vé sẽ cố gắng thêm lần nữa!”
Người phụ nữ không vội rời đi, còn nói với Vương Ký về rất nhiều những món ăn ngon trong quán, vẻ mặt như vẫn còn đang cảm thấy dư vị.
Vương Ký lại hỏi: “Những thông tin trên mạng mà người ta nói...”
“Toàn mấy lời nói nhảm! Lại còn cái gì mà dựa vào những chuyện gây xôn xao dư luận để nổi tiếng? Mỹ Thực Trình Ký bọn họ từ lâu đã tiếp khách không xuể rồi. Bọn họ chỉ có một đầu bếp, mà đầu bếp cũng là chủ quán luôn. Ngày nào cũng vậy, sẽ chỉ nhận tiếp đón 8 bàn khách mỗi trưa và tối. Chủ quán cũng không muốn khiến bản thân mệt đến chết. Anh nói xem, bọn họ cũng không thiếu khách hàng, lên mạng làm loạn để làm gì?”
“Cũng đúng.” Vương Ký gật đầu: “Vậy tại sao không ai lên mạng để giải thích những điều này?”
Cả hai vợ chồng đều lộ vẻ ngượng ngùng, người phụ nữ ho khan một tiếng: “Chuyện này… thì do là những khách quen như chúng tôi sợ nếu có quá nhiều người biết đến Mỹ Thực Trình Ký, về sau sẽ càng ngày càng khó lấy được chỗ...”
Vương Ký: “...” Không ngờ lại vì cái lý do này?
“Tôi còn chưa được nếm qua xem mùi vị như thế nào...” Vương Ký đảo mắt, giả vờ thở dài nói: “Bạn tôi nói ăn rất ngon, còn có món canh Dưỡng sinh, hình như giá khá cao?”
Người phụ nữ sửng sốt một chút, lập tức hạ giọng: “Tôi nói anh nghe, nếu anh có được vé, nhất định phải gọi một bát canh Dưỡng sinh, làm gì có ai ngốc, nó có đáng với cái giá đó không tất cả mọi người đều hiểu rõ.”
Người đàn ông cũng nói thêm vào một câu: “Nếu anh tiếc tiền, mà lại có được vị trí thì liên hệ với tôi, tôi có thể chi ra 15 nghìn tệ để mua lại!”
Vương Ký đáp lại bằng một nụ cười tự nhiên và nhận danh thiếp của họ.
Sau khi cùng trợ lý biến mất khỏi tầm mắt của cặp vợ chồng, anh ta gấp danh thiếp lại, thản nhiên ném đi: “Tôi không ngốc, tôi nhất định phải tự mình thử.”
“Anh Vương, chúng ta không đi về sao?” Trợ lý có chút khó hiểu: “Không phải chúng ta đã điều tra rõ ràng rồi sao? Sao còn không quay về?”
Ban đầu cậu ta hoài nghi những người này là kẻ lừa đảo, nhưng bây giờ đã có thể xác nhận, bọn họ thật sự là đến đây để ăn cơm. Như vậy Mỹ Thực Trình Ký không phải là quán ăn gian dối như những điều được thổi phồng ở trên mạng.
Tiệm của họ lớn như vậy, nhiều khách đến nỗi không thể phục vụ hết, cần gì phải mở một cửa hàng trực tuyến?
Trợ lý chắc chắn là họ đã hoàn thành xong mục tiêu của cuộc điều tra này, bởi vậy bây giờ nên trở về thôi.
Vương Ký ánh mắt lóe sáng: “Vậy không được, tôi phải ở lại, còn chưa được nếm thử mùi vị món ăn mà đầu bếp kia làm, nếu như cứ như vậy rời đi, thật đáng tiếc!”
Trợ lý: “...”
“Đi thôi, đi đặt phòng để nghỉ ngơi.”
Trợ lý: “...”
Sau khi Weibo chính thức của Mỹ Thực Trình Ký đăng bài lên, dựa trên các bình luận trên Weibo, chiều hướng của dư luận dần trở nên tích cực.
Trong phần bình luận, rất nhiều thực khách trước giờ không thích cãi cọ bây giờ cũng đứng ra để nói sự thật.
Đã lâu như vậy, nhưng họ vẫn còn nhớ rõ mùi vị tuyệt hảo của món ăn.
Bọn họ chính là những bằng chứng tốt nhất.
Tuy nhiên, thủy quân vẫn còn xuất hiện, nhưng không còn hoạt động mạnh như trước.
Lượt thảo luận về sự việc này đã giảm xuống.
Dù sao cũng chỉ là hội nghị nếm thử đồ ăn,chuyện của giới ẩm thực, có thể khiến khán giả quan tâm tại thời điểm này nhưng sẽ không gây tranh cãi lâu về việc lần này.
Lên mạng quảng cáo cửa tiệm của mình sau đó bán các món ăn với giá cao.
Loại hành vi này khiến cư dân mạng cảm thấy rất phản cảm, nhưng dù sao thì sóng gió lần này cũng chả làm ai mất tiền, nhưng lại có những kẻ muốn nhân cơ hội này mà hãm hại người khác.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo