Vốn dĩ bọn họ đều tưởng canh Dưỡng sinh sẽ có mùi thuốc đặc trưng nhưng không ngờ lại thơm như thế, dễ ăn như vậy!

Ngay cả Trình Nguyên Hoa cũng hơi bất ngờ, không ngờ món canh này lại dễ ăn như vậy.

Ăn được một lúc, cơ thể càng khoan khoái, dễ chịu hơn.

“Ngon quá, còn nữa không?” Lưu Toàn Phúc ăn xong rồi, chờ mong nhìn về phía cái niêu.

Trình Nguyên Hoa cũng đặt bát xuống: “Hết rồi, vừa đủ mỗi người một bát, không thể ăn nhiều hơn được. Buổi tối ngày mai bắt đầu bán, nếu có khách hàng gọi món canh này thì nhớ nhắc nhở bọn họ, tối đa chỉ được ăn một bát, ăn không hết mang về, ngày hôm sau ăn tiếp cũng không sao.”

“Ồ, được sư phụ!” Lưu Toàn Phúc đồng ý.

Trình Nguyên Hoa đặt bát xuống rồi lập tức rời đi, mấy người ở lại thì tranh cướp nhau phần thịt ba ba trong niêu, mặc dù nó không ngon bằng nhưng nếm thử cũng tạm được.

Mọi người trong Tiệm Mỹ Thực Trình Ký đều khá bình tĩnh trước món canh Dưỡng sinh của Trình Nguyên Hoa, suy cho cùng thì bọn họ đều biết Trình Nguyên Hoa nấu ăn ngon cỡ nào. Tuy canh Dưỡng sinh ngon nhưng khách quan mà nói thì cũng không xuất sắc quá.

Cũng bởi vậy mà phản ứng của bọn họ đều rất bình tĩnh.

Trình Nguyên Hoa cũng rất bình tĩnh, chẳng qua cô thầm nghĩ, món ăn này thật sự có tác dụng nâng cao sức khỏe cho cơ thể như hệ thống nói à?

Cô thầm nói trong lòng...

[Hệ thống, hệ thống! Canh Dưỡng sinh có hiệu quả cao như vậy thật à? Giá bán cao như vậy, đừng đến nỗi không có hiệu quả gì nhé.]

Trong trường hợp bình thường, hệ thống sẽ không trả lời.

Ấy thế mà hôm nay, hệ thống lại trả lời...

[Tinh... Hệ thống nghiêm cấm tiêu thụ hàng giả và quảng cáo không đúng sự thật!]

Trình Nguyên Hoa: “...”

Đang nói đó hả, hệ thống biết nói thật.

Cô nói tiếp...

[Chẳng lẽ do mới ăn một bát nên chưa có cảm giác gì?]

Nhưng mà chẳng phải hệ thống đã ghi chú là một ngày chỉ được ăn một bát thôi sao?

Hệ thống lại im lặng.

Trình Nguyên Hoa: “...” Thôi vậy, dù sao thì cô cũng đã quen rồi.

Lần trước do chuyện của Sư Huyền nên cô tiêu hết sạch rồi, tuy hiện tại vất vả gom góp được một ít nhưng cách một trăm triệu vẫn còn cực kỳ xa.

Lần trước cô chi tiền cho Sư Huyền cũng là bởi món canh Dưỡng sinh này.

Trước tiên là có thể cải thiện tình hình sức khỏe của ông bà ngoại, thứ hai là có thể... kiếm được tiền.

Có thể đưa ra mức giá cao một chút cho món canh này, tiền lời kiếm được cũng nhiều, có thể rút ngắn thời gian để mua được canh Kéo dài tuổi thọ.

Cũng không biết rốt cuộc canh Dưỡng sinh này có tác dụng hay không?

Trình Nguyên Hoa chìm vào giấc ngủ với nỗi băn khoăn. Nếu canh Dưỡng sinh không có tác dụng rõ rệt, vậy thì chắc chắn không thể ra giá cao như vậy được, nếu không khách hàng sẽ không hài lòng.

Nhưng đến tận bây giờ, cô vẫn chưa cảm thấy canh Dưỡng sinh có tác dụng gì?

Trình Nguyên Hoa dốc sức cho món canh này nhiều như vậy, thế nên trong lòng hơi lo lắng.

Cô còn tưởng mình sẽ không ngủ được, ai ngờ nằm xuống không lâu, cô đã ngủ thiếp đi, nét mặt an nhiên, hiển nhiên là cô ngủ cực kỳ ngon giấc.

Cô ngủ một mạch đến sáng, không mộng mị, hôm sau lúc thức dậy, cả người cô rất thoải mái.

Cô không nói rõ ra được cơ thể mình thoải mái ở chỗ nào, nhưng tinh thần cô rất tốt, tâm trạng cũng vui tươi.

Làm đầu bếp trong ngành ẩm thực, cho dù bây giờ Trình Nguyên Hoa chỉ có dự định làm ngắn hạn nhưng ngày nào cũng phải tiếp đón rất nhiều thực khách, công việc cực kỳ vất vả.

Việc đảo muỗng, thái rau đều phải dùng lực ở cổ tay và cánh tay.

Hơn nữa cô phải thường xuyên đứng nấu nướng trong phòng bếp, eo đau lưng mỏi.

Mọi ngày Trình Nguyên Hoa rất quan tâm đến sức khỏe nên thường không có vấn đề gì lớn. Tuy rằng từ tận đáy lòng, cô thường xuyên muốn làm cá muối vì công việc mệt nhọc, nhưng có củ cải treo lủng lẳng phía trước hấp dẫn cô, cô vẫn cố gắng kiên trì.

Chỉ là đối với một người đã xây dựng ý chí làm cá muối năm nào, với mức độ như bây giờ đã được coi là cực kỳ vất vả.

0.94897 sec| 2384.5 kb