26 tháng7, nhà ga Thủ đô.
Từ Quân Nhiên ngồi trong xe lửa, thò đầu ra nói với Tào Tuấn Minh tới ga tiễn mình:
- Anh cả, mọi chuyện xin nhờ anh.
Tào Tuấn Minh mỉm cười:
- An tâm đi, tất cả đã có anh rồi, cậu cứ chờ tin tốt đi.
Hôm qua, hắn đã ra mặt giúp Từ Quân Nhiên, bộ Công Thương ở thủ đô nhanh chóng thông qua việc đăng kí công ty kiến trúc, chỉ có điều người đại diện là Tào Tuấn Vĩ. Việc này là chủ ý của Từ Quân Nhiên, dù sao Tào Tuấn Vĩ cũng là cổ đông của công ty, hơn nữa tài chính đăng kí cũng do anh ta bỏ ra, để anh ta giữ chức Tổng giám đốc là việc nên làm.
Trần Hoành Đào với tư cách Phó tổng quản lí của công ty cũng đã bỏ ra một vạn tệ.
Lâm Vũ Tình với tư cách là quản lý tài vụ của công ty, phụ trách liên hệ đội xây dựng.
Nói là đội xây dựng nhưng thực tế cũng chẳng có cái cóc khô gì, việc này còn phải do Từ Quân Nhiên trở về trấn Lý gia thuê người.
Chỉ là bất kể như thế nào thì cái khung cũng đã được dựng lên. Tào Tuấn Minh gọi điện cho Tăng Văn Khâm, để Từ Quân Nhiên nói chuyện với đối phương nửa giờ. Tăng Văn Khâm vừa nghe người anh em cùng ký túc xá với mình muốn mở công ty liền tỏ ý ủng hộ, vỗ ngực nói chỉ cần là công trình tại Lĩnh Nam thì tùy ý để Từ Quân Nhiên lựa chọn.
Lời này của anh ta cũng không phải khoác lác, lão gia Tăng gia chiến đấu ở Lĩnh Nam hơn nửa đời người, ngay cả vào thời kì cải cách cũng không bị xung kích làm ngã xuống, đó chính là do ông ta đã cấm rễ sâu ở khu vực Lĩnh Nam, ngay cả phái tạo phản cũng phải đố kỵ. Bây giờ lại là một Bí thư tỉnh ủy, Tăng Văn Khâm mới là thứ thiệt.
Chỉ là Từ Quân Nhiên cũng hiểu nói và làm là hai chuyện khác nhau, nếu như vì chuyện của mình mà khiến cho anh hai bị mất danh dự, ảnh hưởng tới tiền đồ của đối phương thì không tốt. Dù sao Tăng Văn Khâm cũng chỉ là một cán bộ nhỏ của sở xây dựng tỉnh Lĩnh Nam, nếu như muốn giúp mình thầu được một công trình nhất định phải dùng danh nghĩa của lão gia Tăng gia.
Thương lượng đơn giản với nhau một chút, Từ Quân Nhiên nói cho Tăng Văn Khâm biết anh cả sẽ phụ trách công ty, bạn gái của hắn cũng sẽ tham gia.
Tin tức này thậm chí khiến Tăng Văn Khâm khiếp sợ hơn so với tin tức hắn mở công ty.
Với tư cách là một trong hai người tuổi lớn nhất phòng, Anh ta biết rõ vụ việc Hoàng Tử Hiên đã đả kích Từ Quân Nhiên lớn tới mức nào. Khi Tăng Văn Khâm nghe được tin tức này, trong vòng năm phút anh ta không nói nổi một câu, Từ Quân Nhiên gọi lớn mấy câu anh ta mới tỉnh táo lại, không ngừng hỏi những chuyện về Lâm Vũ Tình, bỏ mặc cả vấn đề công ty của Từ Quân Nhiên. Trong suy nghĩ của anh ta, vấn đề nhận thầu công trình không phải là công việc, chỉ cần vài cuộc điện thoại là xong, chuyện bạn gái của tiểu Lục mới là việc lớn!
Đối với suy nghĩ của anh hai, Từ Quân Nhiên chỉ đành bất đắc dĩ vỗ trán, hy vọng khi nhìn thấy Lâm Vũ Tình anh hai không khiến cô ấy sợ.
Trong sáu người của phòng ký túc xá, Tào Tuấn Minh và Tăng Văn Khâm xuất thân gia đình cán bộ, hơn nữa địa vị lão gia của hai nhà cũng không thấp, lại thêm tuổi bọn họ là lớn nhất, cho nên đối với đàn em, hai người họ chăm sóc vô cùng chu đáo, thậm chí có thể nói là vừa làm cha vừa làm mẹ. Cho nên sau khi biết chuyện của Từ Quân Nhiên, hai người vô cùng phẫn nộ. Nếu không phải Tào Tuấn Minh ngăn cản, e là Tăng Văn Khâm đã trực tiếp đi tìm Hoàng Tử Hiên.
Mà trong ba người còn lại, lão tam Sở Văn Thiên giờ là phóng viên nhật báo Trung Quốc, giờ đang ra nước ngoài để phỏng vấn, không thể trở về. Lão Tứ Tưởng Anh Vũ đi du học nước ngoài, trong nhà anh ta có một người thân ở Mỹ, trước khi đi anh ta từng nói nếu có một ngày đạt được thành công thì nhất định sẽ về. Anh ta cũng không nuốt lời, việc này Từ Quân Nhiên biết rõ. Kiếp trước người đầu tiên ra tay trả thù Hoàng Tử Hiên chính là Tưởng Anh Vũ, công ty của anh ta bất kể thế nào cũng quyết chiến đấu với xí nghiệp của Hoàng gia, khiến cho Hoàng Tử Hiên bắt buộc phải vận dụng lực lượng hành chính để can thiệp, lúc này mới khiến mấy người Tào Tuấn Minh và Tăng Văn Khâm có cơ hội ra tay.
Lợi hại nhất phải kể tới lão ngũ Đỗ Tử Đằng, người anh năm có cái tên buồn cười này sau khi tốt nghiệp trở về quê, chỉ dùng thời gian 20 năm đã trở thành một quan lớn cấp Bộ, đã trở thành một vị chủ tịch Tỉnh, tuy rằng khác phe phái với đại ca Tào Tuấn Minh nhưng lại không hề ảnh hưởng tới quan hệ cá nhân của hai người. Hơn nữa là một nhân vật lớn trong phe phái, vào sự kiện cuối cùng đối phó Hoàng Tử Hiên, anh ta đã tác động tới một vị đại lão trong phe phái, khiến Hoàng gia tứ cố vô thân, cuối cùng bị nhổ tận gốc.
Không hề khoa trương chút nào, trong số sáu người ở ký túc xá ngoại trừ Từ Quân Nhiên buồn bực sầu não mà chết thì năm người còn lại đều là những nhân vật lớn oai chấn một phương.
Nhưng chính vì những nguyên nhân này, đời trước đám người Tào Tuấn Minh mới hận Hoàng Tử Hiên thấu xương. Nếu không phải là tên khốn đó phá hủy cuộc sống của Từ Quân Nhiên, đệ nhất tài tử của đại học Kinh Hoa nổi tiếng có tài kia ắt sẽ làm ra những thành tích lớn hơn so với bọn họ.
Mà đời này, Tào Tuấn Minh và Tăng Văn Khâm vui mừng nhìn người em kia đứng lên sau trận đả kích.
- Nếu giờ lão tam thấy được bộ dạng của em lúc này nhất định sẽ cao hứng tới mức chạy mười vòng quanh sân thể thao của trường.
Tào Tuấn Minh nhìn Từ Quân Nhiên vui mừng nói.
Sở Văn Thiên là kiện tướng thể thao, khi trong lòng cao hứng thường chạy vài vòng quanh sân thể thao của trường.
Nghĩ tới các anh em trong ký túc xá, Từ Quân Nhiên cười nói:
- Anh cả, chuyện đó nhất định phải nói cho anh ba.
Tào Tuấn Minh gật gật đầu:
- Cứ an tâm, nếu gặp tôi nhất định sẽ nói cho cậu ta biết.
Dừng một chút, anh ta đưa một tờ báo cho Từ Quân Nhiên, khẽ cười nói:
- Cậu đúng thật lắm mưu nhiều kế.
Từ Quân Nhiên liếc nhìn đầu tiêu đề trang đầu, lập tức nở nụ cười, sâu xa nói:
- Đây gọi là Chu Du đánh Hoàng Cái.
Đầu đề tờ đầu tiên chính là bài báo Hoàng Tử Hiên trộm từ chỗ Từ Quân Nhiên.
Được Từ Quân Nhiên giải thích, Tào Tuấn Minh đã xác định được việc, quyết tâm mở cửa cải cách của thủ trưởng tối cao là khó mà dao động được, bất kể ai đứng ở phe bảo thủ lúc này như đều làm trái lại ý các lão gia, chỉ là bởi vì một vài nguyên nhân không được công bố, thủ trưởng không thể công khai tỏ thái độ. Thế nhưng Tào Tuấn Minh biết rõ, bài báo này của Hoàng Tử Hiên công khai nghi vấn mở cửa cải cách chẳng khác nào là tự mình xin chết với lão thủ trưởng.
Mấu chốt chính là Tào Tuấn Minh biết bài báo mình phát biểu trên hội nghị do Từ Quân Nhiên tự mình viết ra, bài báo mình cùng ký tên có nội dung hoàn toàn phản bác bài báo của Hoàng Tử Hiên.
Nói cách khác, Từ Quân Nhiên đã viết hai bài báo quan điểm hoàn toàn khác nhau, chỉ có điều giữ lại một bản, bản còn lại không rõ dựa vào biện pháp gì để nó rơi vào tay Hoàng Tử Hiên, hơn nữa còn được phát hành trên nhật báo.
Hoàng Tử Hiên bị Từ Quân Nhiên tính kế!
Cho nên anh ta mới nói câu thật nhiều âm mưu quỷ kế. Mà Từ Quân Nhiên trả lời càng có ẩn ý, Chu Du đánh Hoàng Cái, hiển nhiên là một người muốn đánh, một người nguyện ý bị đánh.
Chỉ có điều “Hoàng Cái” Hoàng Tử Hiên giờ vẫn chưa biết mình bị “Chu Du” Từ Quân Nhiên tính kế, giờ vẫn đang đắc chí.
Có đôi khi người thông minh lại dễ dàng bị chính sự thông minh của bản thân mê hoặc.
Hồ đồ hiếm thấy nha!
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo