Đối với một người trùng sinh mà nói, chỉ cần có tiền vốn, kiếm tiền kỳ thực không hề khó.
Ngồi trên ghế, Từ Quân Nhiên đã hạ quyết tâm trong lòng, đợi sau khi sửa xong đường công, nhất định hắn phải chỉ giúp cho Trần Hoành Đạt và Tào Tuấn Vĩ một con đường sáng, giúp bọn họ kiếm được một khoản tiền.
Nếu như Từ Quân Nhiên nhớ không lầm, vào năm 1987, ở nước Mỹ sẽ có một cuộc khủng hoảng tài chính mang tính toàn cầu.
Chỉ cần vào lúc đó gom góp đủ vốn liếng, Từ Quân Nhiên có lòng tin có thể trợ giúp Trần Hoành Đạt cùng Tào Tuấn Vĩ ở trên thị trường chứng khoán kiếm được một số tiền lớn. Dù sao ngoại trừ Từ Quân Nhiên, cũng không ai biết, nền kinh tế toàn cầu phát triển mạnh mẽ như vậy, vào cuối những năm 80, sẽ tiến vào thời kỳ suy thoái.
Mà ý định của Từ Quân Nhiên, chính là đến thị trường chứng khoán nước Mỹ đi làm “rỗng”.
Cái gọi làm “rỗng”, chỉ là dự trù tương lai trị trường giảm giá, cầm cổ phiếu trong tay dựa theo giá cả trước mắt mà bán đi, đợi giá thị trường xuống thấp thì mua vào, thu lấy lợi nhuận chênh lệch. Giao dịch quan trọng ở đặc điểm trước bán sau mua. Nói ngắn gọn, chính là nói ngươi có trong tay bao nhiêu cổ phiếu, nhưng ngươi đoán chừng sau này giá sẽ giảm, ngươi liền bán những gì ngươi nắm giữ, ngươi dự tính sau này giá sẽ tăng thì với giá cả hiện tại mua vào cổ phiếu trong tương lai.
Đời trước Từ Quân Nhiên xem qua một quyển sách về phương diện cổ phiếu, bên trong giới thiệu vào ngày 19 tháng 10 năm 1987, giá của cổ phiếu nơi giao dịch ở New York điên cuồng lao dốc, thị trường chứng khoán nước Mỹ bắt đầu ngã, lại một lần nữa xuất hiện sau năm 1929. Ngày đó, thị trường chứng khoán New York bắt đầu phiên giao dịch vẻn vẹn ba giờ đồng hồ, nói. Chỉ số cổ phiếu công nghiệp bình quân xuống 508.32 điểm, giảm mức độ đạt 22 .62% , hơn 5000 trăm triệu đôla lập tức bốc hơi. Vẻn vẹn cùng ngày, ngay lúc đó nhà giàu nhất thế giới Ốc Nhĩ Đốn liền tổn thất 21 trăm triệu đôla. Mất đi vị trí giàu nhất thế giới. Trăm vạn phú ông biến thành nghèo rớt mùng tơi, tinh thần sụp đổ, tin tức tự sát liên tiếp không ngừng . 《Thời báo New York》gọi là ngày “xấu nhất trong lịch sử phố Wall “. Sau mấy tiếng, thị trường chứng khoán Luân Đôn , Tô-ki-ô , Hongkong, Pa-ri , Frankfurt , Toronto , Sydney , Wellington , Singapore , Manila cũng nhao nhao sụp đổ.
Khởi xướng nguy cơ bộc phát lần này, là lượng lớn tiền được rót vào, năm 1982 bắt đầu, cổ phiếu liên lục lên sàn, đến năm 1987, vốn lưu động bắt đầu ở trên thị trường chứng khoán điên cuồng nâng cao giá cổ phiếu. Theo đà tăng lên, bọt biển cuối cùng cũng vỡ tan.
Đối với người khác mà nói, đây là một lần tai nạn, nhưng là đối với Từ Quân Nhiên mà nói, đây đích thực là một cơ hội kiếm tiền tốt nhất. Hơn nữa còn là tiền lợi nhuận của người ngoại quốc, Từ Quân Nhiên thậm chí đến cảm giác có tội cũng không có, dù sao trong lòng của hắn, không phải dân tộc của mình, kỳ tâm tất dị, đối với mấy chục năm sau trên trường quốc tế ngáng chân Trung Hoa, bạn bè quốc tế sử dụng ám chiêu, Từ Quân Nhiên một chút hảo cảm đều thiếu nợ. Hơn nữa. Từ Quân Nhiên cũng hiểu được, vài tỷ tổn thất, ở trong mắt những nước lớn, không đáng là gì cả.
- Anh Vĩ, các anh ở Bằng Phi, nghe nói qua về cổ phiếu chưa?
Từ Quân Nhiên bỗng nhiên mở miệng hỏi Tào Tuấn Vĩ.
Tào Tuấn Vĩ sững sờ, lắc đầu:
- Không chú ý tới, làm sao thế?
Lâm Vũ Tình cùng Trần Hoành Đạt liếc nhau một cái, nói khẽ:
- Tôi hình như có nghe anh Trần nói qua.
- Ấy?
Từ Quân Nhiên nhìn về phía Trần Hoành Đạt:
- Anh Trần, anh biết?
Trần Hoành Đạt gật gật đầu:
- Có nghe người ta nói qua về thứ này, chính là chuyện của mấy ngày nay. Lúc mà huyện Bảo An vừa mới bắt đầu làm đặc khu vốn là bị triệt tiêu rồi, kết quả là chính phủ ở thành phố Bằng Phi mấy ngày nay vừa mới tuyên bố khôi phục xây dựng huyện Bảo An. Lại phát hiện huyện thành vốn đã không thể dùng rồi. Cấp trên nói, chỉ cấp chính sách không cấp tiền, phó chủ nhiệm của văn phòng huyện ủy bọn họ thành lập một công ty đầu tư liên hợp, cùng ta thảo luận qua về chuyện góp vốn.
Từ Quân Nhiên có điều suy nghĩ gật gật đầu:
- Vậy các anh thảo luận thế nào?
Trần Hoành Đạt cười cười:
- Tên kia lá gan quá nhỏ, không dám mở miệng, nói phải chuẩn bị xin chỉ thị.
Từ Quân Nhiên lúc này mới yên tâm, vào hôm này với cái “họ tư họ xã” biện luận của vấn đề vẫn chưa từng dừng lại ở niên đại. “ Cổ phiếu” cái từ này bị in dấu thật sâu “ Tư bản chủ nghĩa”, “ không làm mà hưởng”, “đầu cơ thu lợi”. Lúc ấy người có can đảm ăn “Đầu đạm súp” chẳng những cần có đủ tầm nhìn lâu dài, mà còn cần gánh chịu những áp lực tương đối lớn.
Nếu như đã có người không dám đi đường này, Từ Quân Nhiên cũng không ngại thử một chút.
Nếu nói thật ra, Từ Quân Nhiên hiểu rất rõ, điều mà bản thân hiện tại thiếu nhất, trên thực tế chính là chiến tích, dù sao sau này là thời đại kinh tế làm chủ, một quan viên muốn được đề bạt, vốn liếng quan trọng nhất chính là phải có thành tích, nói trắng ra cho dù cấp trên muốn dùng ngươi, ngươi cũng phải có thứ gì đó khiến người khác nhìn nhận.
Nói một cách nghiêm túc, hình thức xí nghiệp đầu tư cổ phần của Trung Hoa như nay cũng không có gì là mới, nhưng đại đa số đều xuất hiện ở đặc khu, hơn nữa cũng không có xí nghiệp quốc doanh nào tiến hành cổ phần hóa. Mà Từ Quân Nhiên muốn làm, chính là người đầu tiên làm điều này.
Dù sao mình đắc tội với nhiều người như vậy, nếu như không làm ra được thành tích kinh thiên động địa, làm không tốt thì ắt phải bị người khác nhấn xuống.
Từ Quân Nhiên cũng không cho rằng, Hạ Thu Thực sẽ dễ dàng bị Tôn Chấn An và Chu Đức Lượng lật đổ như vậy, căn cứ những gì mà hắn biết, Hạ Thu Thực có thể nói là tình địch của Tôn Chân An cùng Chu Đức Lượng. chủtỉnh Hạ vẫn luôn không quá coi trọng tiền bạc, hơn nữa cũng chưa từng nghe nói ông ta yêu thích sắc đẹp. Mà ở trong quan trường, vừa không tham tài, lại không tham sắc, trung ương còn quan viên đỡ lưng phía sau, là rất khó bị đạp xuống.
Nếu như mấy tháng trước, Từ Quân Nhiên không chừng còn có khi nghĩ cách từ từ trừng trị Hạ Thu Thực, xem thử xem có biện pháp gì để khơi ra bộ mặt thật đứng sau lưng của vị phó chủ tịch tỉnh đạo mạo an nhàn này, nhưng thời gian bây giờ đã rất khẩn cấp rồi.
Bởi vì sắp bước sang năm 83 rồi, Từ Quân Nhiên không muốn tiếp tục ở lại vùng đất xoáy nước Giang Nam này nữa. Tôn Chân An chủ tịch tỉnh nhảy dù này đến đảm nhiệm. Nói theo một ý nghĩa nào đó, đã thay đổi nghiêm trọng cục diện chính trị ở tỉnh Giang Nam, khiến cho tỉnh Giang Nam vốn phức tạp bởi các thế lực khắp nơi tranh đoạt không ngừng nghỉ, nay càng trở nên phức tạp hơn, mọi người đều hi vọng có thể trong trương lai khi cải cách cởi mở có thể chiếm lấy thế chủ động, mà làm nên công xã thí điểm đầu tiên ở Giang Nam tiến hành cải cách cởi mở, trong lúc không để ý, công xã trấn Lý Gia huyện Võ Đức hiển nhiên trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích.
Một khi tất cả mọi người muốn làm văn trên phương diện phát triển kinh tế, cái huyện Võ Đức hoặc là công xã trấn Lý gia, tất nhiên sẽ trở thành chiến trường tranh đoạt, nhưng bất kể là quân doanh của Lưu Bân hay là Dương Duy Thiên, đều không phải là nơi mà Từ Quân Nhiên muốn gia nhập.
Mấu chốt nhất là, hắn mơ hồ cảm thấy, Tôn Chấn An cùng Chu Đức Lượng, lại có ý đồ hợp tác. Một khi bọn họ kết hợp thành liên minh chính trị tương quan về lợi ích, đối với thường ủy phe của Trần Sở Lâm ở trong tỉnh, sẽ hình thành mối uy hiếp cực lớn.
Tôn Chấn An bối cảnh thâm hậu, Chu Đức Lượng thâm căn cố đế, hai người bọn họ liên hợp, tất nhiên sẽ sản sinh sự uy hiếp to lớn đối với Trần Sở Lâm, từ đó phá vỡ thế lực cục diện một nhà độc tài ở trong tỉnh, hơn nữa còn có một Hô Diên Ngạo Ba bí thư ủy chính pháp có Tào gia sau lưng ủng hộ, cục diện cái tỉnh Giang Nam, sẽ hỗn loạn. Đừng quên, phía sau bọn họ còn có Phó chủ tịch tỉnh thường vụ Hạ Thu Thực một bụng dạ khó lường, đây cũng không phải một nhân vật an phận thủ thường.
Cứ nghĩ là biết, loại tranh đấu này một khi bắt đầu, Từ Quân Nhiên nhất định cũng không thể may mắn mà thoát khỏi, hơn nữa dựa theo xu thế phát triển mà phỏng đoán, Từ Quân Nhiên dám đoán chắc, đến cuối cùng, tất nhiên sẽ cuốn theo những nhân vật lớn khác của Tỉnh ủy, đến lúc đó trung ương nhất định sẽ không ngồi nhìn Giang Nam náo động, nhất định sẽ tiến hành điều chỉnh.
Vì kế hoạch hôm nay, Từ Quân Nhiên muốn làm, chính là trước khi bọn họ bắt đầu tranh đấu, nhanh chóng bứt ra. Ít nhất, bản thân bất luận thế nào cũng phải rời khỏi huyện Võ Đức.
Không phải Từ Quân Nhiên xu cát tị xung, thật sự là hắn quá rõ cách làm của những người lãnh đạo tranh công trong cải cách cởi mở thời kỳ đầu, hắn là sợ chính mình sẽ gặp vạ lây.
Tục ngữ nói, “Quan mới đến đốt ba đống lửa”. Kinh nghiệm cho thấy, bất luận người lãnh đạo mới nào đều hy vọng có thể “Làm quan, tạo phúc một phương” ; bất luận cái gì ban ngành mới cũng không thiếu lớn tiếng doạ người, có tư cách, mau chóng khiến cho dân chúng công nhận xúc động. Cho nên, những địa phương sau khi tổng kết chính đảng ban lãnh đạo hy vọng mau ra chiến tích, ra chiến tích không gì đáng trách, nhiệm kỳ mới xuất hiện những hiện tượng làm lớn làm kinh tế “Liều” cũng bình thường. Tỉnh Giang Nam hôm nay hoàn toàn đang đứng ở trong cục diện này, Tôn Chấn An mới vừa lên đảm nhiệm, Chu Đức Lượng muốn điều chỉnh các ban tỉnh ủy , bọn họ đều cần dựa vào thành tích để nói.
Mà từ những hiểu biết của Từ Quân Nhiên mà nói, không ít quan viên sau khi mất chức, thường thường dựa vào “Cải cách”, “Sáng tạo cái mới”, “Khai thác” các loại cờ hiệu, đối với quy hoạch, quyết sách của tiền nhiệm định ra, không thêm bất cứ phân tích ước định gì liền phủ định toàn bộ, sau đó bắt đầu từ số không, một lần nữa định ra, hơn nữa phải phân rõ giới tuyến “ quan cũ”, phân biệt rõ ràng. Quân không thấy, tiền nhiệm quyết định phát triển mạnh kinh tế du lịch, tạo ra gdp màu xanh, càng muốn chuyển hướng các khu công nghiệp phát triển ” nhanh chóng hiệu suất cao”, ngay cả ô nhiễm tài nguyên du lịch địa phương hủy hoại cạn kiệt, “quan cũ” đưa ra dự án “mỗi làng” là gần như hoàn toàn, nhưng quan mới lại cho rằng là quá nhỏ, “quan cũ” phổ biến “Thôn thôn thông” công trình đã gần đến khâu cuối cùng, quan mới lại cho rằng quy mô quá nhỏ, dứt khoát một lần nữa góp vốn, lại hứng thổ mộc, khiến cho sức dân khổ không thể tả.
Tuy bây giờ mới bắt đầu cải cách cởi mở, nhưng đạo lý lại là giống nhau.
Từ Quân Nhiên thế nhưng đã nghe Lâm Vũ Tình nói, vào mấy ngày nay, chủ tịch huyện mới Lưu Bân đã ở trong hội nghị công tác của chính phủ huyện đưa ra khẩu hiệu, muốn khởi công xây dựng mười tập thể xí nghiệp ở huyện Võ Đức.
Phải biết rằng, trước đây, mục tiêu của Tần Quốc Đồng cũng là chỉ là năm xí nghiệp quốc doanh có giá trị sản lượng hàng triệu mà thôi.
“Nghiêm túc cẩn thận đi qua, oanh oanh liệt liệt giả ngu” cái này đã trở thành là một trong những quy tắc tối trọng yếu trong quan trường. Ai dám can đảm bỏ qua cái quy tắc ngầm này, dám can đảm đùa giỡ trò chơi, nếu như người này ở bên ngoài doanh trại, như vậy hắn chính là kẻ địch chung; nếu như người này ở bên trong doanh trại, như vậy người này chính là phản đồ.
Từ Quân Nhiên rất rõ, sau này tỉnh Giang Nam, sẽ lâm vào trong cục diện hỗn loạn suốt một thời gian tương đối dài, có công xã trấn Lý gia trấn làm bản mẫu, đám người Tôn Chấn An cùng Chu Đức Lượng, tất nhiên sẽ ở trong phạm vi toàn tỉnh đại lực mở rộng tập thể xí nghiệp hương trấn, kết quả như vậy như ong vỡ tổ làm cho người người lo lắng. Nhưng Từ Quân Nhiên cũng hiểu rằng, đây là từng cơn đau mà cải cách cởi mở nhất định phải trải qua, không ai có thể thay đổi kết quả này.
Nhẹ nhàng mở cửa sổ xe, Từ Quân Nhiên hít một hơi thật sâu khí lạnh ùa tới từ điều hòa, trong đầu thanh tỉnh dị thường, thời gian không đợi con người, nhất định phải nắm chặt kế hoạch.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo