- Tiểu Từ, ý kiến của cậu, tôi đã cân nhắc rồi, trên nguyên tắc tôi đồng ý suy nghĩ của cậu. Vào thời cơ thích hợp, chúng ta có thể tiến hành giám sát, kiểm soát đối với những đồng chí lập trường không vững.

Trước mặt Tằng Kiến Nhân, Hô Diên Ngạo Ba nhiệt tình nói về Từ Quân Nhiên.

Từ Quân Nhiên mỉm cười khóe miệng hơi cong, gật đầu một chút:

- Tôi chỉ là đề nghị thôi, đợi lãnh đạo đồng ý mới được.

Tằng Kiến Nhân đứng một bên sắc mặt rất nghiêm túc, chậm rãi nói:

- Nếu nội bộ cục thành phố chúng ta có nội gián trong tập đoàn buôn lậu, như vậy thì nhất định phải tìm ra kẻ đó, nếu không đây sẽ là một vấn đề nghiêm trọng, nói không dễ nghe thì sau lưng nhất thời có thể bị người ta đâm một đao, sẽ không dễ chịu.

Xem ra, Hô Diên Ngạo Ba cũng đem toàn bộ câu chuyện nói lại cho gã, nếu không thì Tằng Kiến Nhân sẽ không nói như vậy.

Quả nhiên, Hô Diên Ngạo Ba thấy ánh mắt hoài nghi của Kim Thái Nghiên, cười cười nói:

- Cha và lão Tằng trò chuyện, lão mặc dù tính tình hơi nóng nhưng rất biết giữ miệng. Nếu nói đến trong cục thành phố ai là người đáng tin nhất, người đầu tiên cha chọn là lão.

Nghe nói vậy, Tằng Kiến Nhân không tự chủ được liền ưỡn ngực, trước mặt con gái lãnh đạo và Từ Quân Nhiên được thủ trưởng khen ngợi như vậy, đổi lại là bất cứ ai cũng đều nở mày nở mặt, những lời ca ngợi này đương nhiên ai chẳng thích nghe, trong đó cũng có lãnh đạo cấp tỉnh ủy thường ủy, lời khen ngợi của Hô Diên Ngạo Ba không phải ai cũng được hưởng thụ.

Từ Quân Nhiên cười cười liền gật đầu đồng ý, hắn rất rõ, trên quan trường có một nguyên tắc chính là mọi việc đều không thể quá tham lam. Bạn phải để lại cho người ta một chút gì đó, để người ta đạt được một ít gì đó. Bạn phải cùng lúc làm thỏa mãn lòng tự trọng và nhu cầu lợi ích. Hô Diên Ngạo Ba tán thưởng Tằng Kiến Nhân, cho dù là thật lòng hay giả dối thì tối thiểu lúc này sẽ làm bầu không khí hòa hợp hơn. Bất kể là Tằng Kiến Nhân được tán thưởng hay chính bản thân gã cũng đều rất vui vẻ.

Đây là phẩm chất mà chính trị gia thành thục phải có, lãnh đạo mặc dù có lúc phải nghiêm khắc giữ sự cao cao tại thượng trước mặt cấp dưới. cái gọi là thành thục trong chính trị chính là quá trình tập luyện tuân thủ, nắm chắc, vận dụng những quy tắc ngầm. Nếu không bạn sẽ mãi mãi không thể trở thành một viên chức thành thục mặt chính trị, Cho dù các quy tắc ngầm trên thực tế là di sản lí luận văn hóa quan trường phong kiến, dầu bôi trơn của chính trị mục nát.

Trên thực tế, Từ Quân Nhiên biết rõ lý do Hô Diên Ngạo Ba bảo Tằng Kiến Nhân giám sát điều khiển hành động. Dù sao gã cũng là cục trưởng cục công an thành phố. Nếu không nói cho gã chuyện này đến cuối cùng khi sự việc kết thúc khó tránh khỏi Tằng Kiến Nhân sẽ khó chịu trong lòng. Nếu gã không phải người của Hô Diên Ngạo Ba thì bỏ đi không thèm để ý đến chuyện nhỏ này, nhưng dần dần gã lại trở thành tâm phúc của Hô Diên Ngạo Ba nên nhất định phải cân nhắc kĩ chuyện này. Dù sao bất cứ ai cũng không hi vọng bản thân mình không được cấp trên tín nhiệm, đặc biệt vẫn là để chính mình trở thành tâm phúc của cấp trên.

Suy bụng ta ra bụng người, nếu chuyện này xảy ra trên bản thân mình, Từ Quân Nhiên cũng sẽ lựa chọn như vậy, dẫu sao hắn cũng là người am hiểu đạo lý

- Thái Nghiên, tôi quản không nghiêm, quản không nghiêm, suýt chút nữa hại cô rồi.

Quay đầu nhìn về phía Kim Thái Nghiên, Tằng Kiến Nhân vẻ mặt áy náy mở miệng nói biểu tình trên mặt không tốt lắm, dường như vô cùng đau lòng.

Mặc kệ là gã thật lòng hay giả dối, ít nhất lời nói này của gã không hề sai.

Bình tĩnh xem xét, Tằng Kiến Nhân sau chuyện này, sau lưng đổ mồ hôi lạnh, trong lòng vô cùng cảm kích Từ Quân Nhiên. Dù sao nếu không có Từ Quân Nhân nhìn ra vấn đề nội gián hơn nữa ngăn cản Kim Thái Nghiên đi nằm vùng, sau này xảy ra chuyện gì rất khó tưởng tượng. Hô Diên Ngạo Ba sẽ áp dụng những phương pháp báo thù thô bạo sẽ làm nổi lên sóng gió ở tỉnh Giang Nam, đến lúc đó chính mình rất có thể bị lôi vào rất xui xẻo.

Hô Diên Ngạo Ba khoát khoát tay:

- Sự việc đã qua đừng nhắc lại nữa. Điều chúng ta phải suy nghĩ bây giờ là làm sao để giải quyết triệt để chuyện này.

Nói xong, hắn nhìn Tằng Kiến Nhân:

- Vốn dĩ tôi định để Thái Nghiên phụ trách lắp đặt máy giám sát, nhưng bây giờ xem ra chuyện này ông sắp xếp phù hợp hơn.

Bất kể nói sao, Tằng Kiến Nhân đã là tâm phúc của mình lại là cục trưởng cục thành phố, việc này gã làm là thích hợp nhất.

Tằng Kiến Nhân gật gật đầu:

- Bí thư yên, chuyện này tôi sẽ đích thân sắp xếp.

Từ Quân Nhân đợi đến khi tình thế nóng mới chậm rãi nói:

- Hai vị lãnh đạo, tôi thấy người giám sát điều khiển tạm thời không cần suy xét là phó cục trưởng Hồng.

Hô Diên Ngạo Ba sững sờ, Tằng Kiến Nhân cũng hơi ngạc nhiên, hai người mới trao đổi qua ý kiến, bọn họ đều cho rằng giống như trước kia nội gian đó có thể nhiều lần phá hỏng hành động của cục thành Giang Châu, vậy nhất định vị trí của người đó ở trong nội bộ cục thành phố rất cao. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, rất có thể là một trong mấy người có thể tiếp xúc hành động cơ mật trong cục thành phố. Mà trong những người đó phó cục trưởng Hồng phân công quản lý hình sự và đội trưởng đại đội cảnh sát hình sự Hà Kiến Bình là đối tượng bị nghi ngờ nhiều nhất.

Hiện tại Từ Quân Nhân đưa ra cục trưởng Hồng tạm thời không xem xét, chẳng lẽ nói lão ta có bằng chứng gì sao.

Từ Quân Nhiên mỉm cười nói:

- Hôm nay tôi và Thái Nghiên ra ngoài ăn cơm, đúng lúc đụng phải ba người, ngài đoán xem là ai?

Hô Diên Ngạo Ba ngây ngẩn, nhíu mày suy nghĩ một chút hỏi dò:

- Lẽ nào trong đó có Hà Kiến Bình sao?

Lão cũng chỉ là suy đoán mà thôi. Nếu Từ Quân Nhiên đã nói Lão Hồng tạm thời không nghi ngờ, người hoài nghi còn lại là Hà Kiến Bình chính là người bi nghi ngờ nhiều nhất

Từ Quân Nhiên nhẹ nhàng gật đầu:

- Đúng vậy, chính là đội trưởng đội cảnh sát hình sự Hà Kiến Bình, điểm này Thái Nghiên đã tận mắt xác định là chính lão rồi.

- Hai kẻ khác là ai? Tằng Kiến Nhân sau đó lập tức hỏi ra nghi ngờ trong lòng của Hô Diên Ngạo Ba, đã có thể xác định người bị hoài nghi, như vậy cho thấy, hai người kia đã gặp mặt Hà Kiến Bình, khẳng định có liên quan đến vụ án buôn lậu, nếu không sẽ không khiến Từ Quân Nhiên và Kim Thái Nghiên cùng khẳng định Hà Kiến Bình có vấn đề.

Từ Quân Nhiên chậm rãi nói:

- Một trong số đó chính là Tần Cảng Sinh vốn dĩ chiều nay chúng tôi phải gặp. Căn cứ theo bằng chứng mà Thái Nghiên nắm bắt Tần Cảng Sinh cũng là người tổng phụ trách của tập đoàn buôn lậu tỉnh Giang Châu.

Câu nói vừa ra khỏi miệng, sắc mặt của Hô Diên Ngạo Ba và Tằng Kiến Nhân thoáng chút đều rất khó coi, hô hấp của Tằng Kiến Nhân càng có chút gấp gáp, gã sao có thể ngờ tới người phụ trách đội cảnh sát hình sự tín nhiệm dưới tay mình vậy mà lại cùng con buôn lậu gặp mặt. Phải biết, tên của Tần Cảnh Sinh Tằng Kiến Nhân đã từng nghe, cục thành phố để bắt gã mà hao tâm tổn sức hết lần này đến lần khác đều thất bại. Bây giờ nghĩ lại hành động mỗi lần bắt Tần Cảng Sinh căn bản đều do Hà Kiến Bình chỉ đạo. Nếu gã là nội gián, đừng nói bắt người, e rằng mỗi lần bọn chúng đều trốn ở một gốc nào đó xem bọn ngốc cục thành Giang Châu đi vây bắt người.

Cái Hô Diên Ngạo Ba muốn lại càng nhiều, nhìn sắc mặt con gái dường như kẻ còn lại gặp mặt Tần Cảng Sinh và Hà Kiến Bình càng khiến cô tức giận, vì Từ Quân Nhiên lúc nhắc đến kẻ còn lại, sắc mặt Kim Thái nghiên trở nên rất khó coi.

Ho khan một tiếng, Hô Diên Ngạo Ba nhìn về phía Từ Quân Nhiên:

- Tiểu Từ, kẻ thứ ba là ai?

Không biết vì cái gì, lão có dự cảm dường như kẻ thứ ba này mới là nguyên nhân Từ Quân Nhiên không dẫn Kim Thái Nghiên đến hiện trường theo dõi đối phương hoặc bắt người mà trở lại tỉnh ủy đại viện.

Từ Quân Nhiên gật gật đầu, không thể không nói Hô Diên Ngạo Ba có thể làm đến vị trí hiện nay thật sự là có chỗ hơn người, Kim Thái Nghiên lúc đó phải nhắc nhở chính mình mới có thể phản ứng lại, mà Tằng Kiến Nhân bây giờ còn đắm chìm trong phiền muộn bị hạ thủ đắc lực của mình chơi khăm, chỉ có Hồ Diên Ngạo Ba ý thức được kẻ thứ ba mới là đối tượng đáng chú ý nhất.

- Bí thư, kẻ thứ 3 chính là Nhâm Thâm.

Từ Quân Nhiên hít sâu một hơi, nói từng câu từng chữ với Hô Diên Ngạo Ba và Tằng Kiến Nhân.

Tằng Kiến Nhân không kịp phản ứng, ồ lên một tiếng gật gật đầu, nhưng Hô Diên Ngạo Ba sắc mặt đột nhiên biến đổi, ánh mắt trở nên sắc bén nhìn Từ Quân Nhiên và Kim Thái Nghiên trầm giọng hỏi:

- Các người có nhìn nhầm không?

Lập tức Tằng KIến Nhân phản ứng lại thốt lên:

- Đứa con trai đó của gia đình bí thư Nhâm.

Kim Thái Nghiên hừ lạnh một tiếng:

- Có thể không phải gã sao? Nếu không phải Từ Quân Nhiên ngăn lại, con đã lôi mấy tên đó về cục rồi.

Tằng Kiến Nhân và Hô Diên Ngạo Ba đều không nói gì, hai người không hẹn mà cùng hít vào một ngụm khí lạnh, ánh mắt nhìn Từ Quân Nhiên có chút khác nhau lại không hẹn mà cả hai gật gật đầu nói với Từ Quân nhiên:

- Tiểu Từ làm không sai, việc này thật sự phải thận trọng.

Lời vừa ra khỏi miệng, hai người không kìm được liếc nhau một cái cười khổ.

Đối với biểu hiện kì lạ của bọn họ, Kim thái Nghiên càng thêm buồn phiền, giống với Từ Quân Nhiên, âm mưu quỷ kế đầy mình, nghĩ đến đây cô dứt khoát đứng dậy không hài lòng nói:

- Nói với mọi người không hiểu gì cả, tôi lên lầu nghỉ ngơi.

Cô cũng biết bản thân ở lại đây cũng không có tác dụng gì, trong ba người này Hô Diên Ngạo Ba và Tằng Kiến Nhân là công an lâu năm, kinh nghiệm dầy dạn, Từ Quân Nhiên thì càng không cần nói, có nhiều khi Thái Kim Nghiên thậm chí còn nghi ngờ người này là người sao? Tuổi quá trẻ, còn nhỏ hơn cô mấy tuổi, nhưng giống hệt lão hồ ly đã sống bốn năm chục năm, nói một bước mười kế thì hơi quá nhưng bất kể chuyện gì vào tay Từ Quân Nhiên làm ra ngô ra khoai đạt một mức cao thủ nhất định.

Chờ đến sau khi Kim Thái Nghiên rời khỏi, sắc mặt Hô Diên Ngạo Ba nghiêm túc nhìn chằm chằm Từ Quân Nhiên thấp giọng nói:

- Tiểu Từ, Cậu nói thật đi, chuyện này rốt cuộc là sao?

Từ Quân Nhiên cười thầm trong bụng nhưng vẻ mặt lại bất đắc dĩ nói:

- Bí thư, tôi cũng đang do dự, vụ án này dường như càng ngày càng lớn.

0.17248 sec| 2430.313 kb