Từ Quân Nhiên không ngốc, kiếp trước chìm nổi quan trường mấy chục năm, đã sớm khiến cho hắn cởi bỏ sự nông nổi tuổi trẻ mới ra đời trông thấy chuyện bất bình lập tức nổi giận gầm lên, hắn biết rõ, lúc này Uyển Đức Tuấn để mình xem những thứ này, là hi vọng mình có hiềm nghi ra mặt. Dù nói thế nào, Từ Quân Nhiên luôn căm thù tới tận xương tủy chuyện tống tiền này.
- Đúng rồi, trong huyện lúc nào sẽ gửi văn kiện xuống?
Uyển Đức Tuấn thấy sắc mặt Từ Quân Nhiên không tốt, suy nghĩ một chút mở miệng nói.
Gã nói gửi văn kiện đương nhiên chỉ văn bản huyện chính thức phê chuẩn xuống, đồng ý giao nhà máy rượu bia huyện cho công xã trấn Lý gia nhận thầu.
Đúng, nhận thầu!
Trước đó Từ Quân Nhiên vẫn còn xoắn xuýt, cần phải lấy danh nghĩa gì để nhận được quyền kinh doanh nhà máy rượu bia huyện, nhưng điều lệ mới ra sân khấu gần đây của quốc gia đã giúp hắn một ân huệ lớn, khi trông thấy văn bản tài liệu về quy định trách nhiệm nhận thầu, Từ Quân Nhiên gọi điện cho Tào Tuấn Minh. Mặc dù hiện giờ đã xuống dưới làm Phó Bí thư Huyện ủy, nhưng Tào Tuấn Minh nhạy cảm hơn Từ Quân Nhiên rất nhiều đối với tin tức ở thủ đô. Khi biết Từ Quân Nhiên nghi hoặc vì sao quy định trách nhiệm nhận thầu lại được đề xuất nhanh như vậy, Tào Tuấn Minh đưa ra một đáp án khiến Từ Quân Nhiên cực kỳ bất ngờ.
Bên trên cảm thấy, cán bộ cơ sở đã ý thức được chỗ tốt của cải cách, thậm chí còn dám dũng cảm làm kinh tế tập thể, vậy nên đẩy nhanh bước chân cải cách.
Đáp án này khiến Từ Quân Nhiên nghẹn họng, ồn ào cả buổi vẫn là con bướm mình thúc đẩy.
Dù nói thế nào đây cũng là một chuyện tốt, nhất là đối với Từ Quân Nhiên, hắn càng có thêm lý do nguyên vẹn xin Huyện ủy giao nhà máy rượu bia cho công xã trấn Lý gia xử lý. Dù sao hắn không phải yêu cầu nhận thầu với danh nghĩa cá nhân, mà dùng danh nghĩa tập thể. Đối với những lãnh đạo UBND huyện và Huyện ủy còn chưa hiểu rõ lắm về quy định trách nhiệm nhận thầu thậm chí còn hơi mâu thuẫn mà nói, đây là một lý do có thể khiến họ tiếp nhận. Dù nói thế nào, tóm lại danh nghĩa tập thể tốt hơn rất nhiều so với danh nghĩa cá nhân.
Hiện giờ trong huyện đang thảo luận chuyện này, đoán chứng mấy ngày nữa sẽ có đáp án.
Kỳ thực Uyển Đức Tuấn hỏi như vậy cũng có nguyên nhân, vào tuần trước gã đã nhận được tin tức, trước cuối năm trong huyện sẽ thành lập một tổ lãnh đạo triển khai công tác cải cách.
Bí thư Huyện ủy Dương Duy Thiên đảm nhiệm Tổ trưởng, Chủ tịch huyện Tần Quốc Đồng là Thường vụ Phó Tổ trưởng, sau đó tất cả các ban ngành liên quan đều điều nhân viên đảm nhiệm tổ viên. Văn phòng do ban lãnh đạo thiết lập, Chủ nhiệm văn phòng do Chủ nhiệm văn phòng Huyện ủy Ngô Lương Tân đảm nhiệm, mà Phó Chủ nhiệm văn phòng do Từ Quân Nhiên đảm nhiệm cũng trực tiếp được Dương Duy Thiên và Tần Quốc Đồng lãnh đạo.
Việc thành lập tiểu tổ này cho thấy khoảng thời gian ngắn trong tương lai, trọng tâm công việc của huyện Võ Đức sẽ chuyển biến từ đấu tranh giai cấp sang xây dựng kinh tế, hơn nữa dốc sức phát triển xây dựng kinh tế. Quan trọng nhất là, địa vị của Từ Quân Nhiên sẽ ngày càng quan trọng.
Rất rõ ràng, dù là Dương Duy Thiên hay Tần Quốc Đồng, hai người một người là Bí thư Huyện ủy một người là Chủ tịch huyện, ai cũng không thể đặt toàn bộ tâm tư ở vị trí tổ lãnh đạo này, dù sao họ quản lý mấy trăm ngàn người trong huyện, phải quan tâm rất nhiều chuyện.
Về phần Ngô Lương Tân càng không phải nói, thân là đại quản gia của Huyện ủy, gã bận rộn không kém hơn ai cả, cho nên Phó Chủ nhiệm Thường vụ Từ Quân Nhiên lại trở thành người phụ trách ban lãnh đạo công tác mở rộng cải cách.
Quan trọng hơn là, người sáng suốt cũng nhìn ra được, Dương Duy Thiên không đưa thư ký của mình tới văn phòng này, trái lại để Từ Quân Nhiên làm Phó Chủ nhiệm, rõ ràng có tính toán của mình.
Sở dĩ Dương Duy Thiên để Từ Quân Nhiên mà ai trong huyện cũng biết hắn thuộc phe cải cách đặt ở văn phòng ban lãnh đạo, là thuận tiện sau này có vấn đề gì trong việc xây dựng kinh tế cũng có thể để Từ Quân Nhiên trực tiếp báo cáo Dương Duy Thiên. Nói rõ một chút, Từ Quân Nhiên chính là ánh mắt và người phát ngôn của Dương Duy Thiên trong tổ công tác.
Hơn nữa Dương Duy Thiên sắp xếp như vậy cũng có dụng tâm của gã. Tuy rằng Từ Quân Nhiên có lý luận tri thức, cũng làm việc ở không ít xí nghiệp, nhưng dù sao còn chưa có kinh nghiệm công tác thực tế, nhất là đối mặt với cảnh tượng hoành tráng phía trên, trong mắt Dương Duy Thiên, Từ Quân Nhiên thiếu một hoàn cảnh rèn luyện hắn. Tuy nói ban lãnh đạo cải cách chỉ là cơ cấu tạm thời, Phó Chủ nhiệm văn phòng của Từ Quân Nhiên cũng không có bất kỳ cấp bậc hành chính nào, nhưng một khi huyện Võ Đức phát triển kinh tế, Từ Quân Nhiên có tư lịch Phó Chủ nhiệm văn phòng tổ lãnh đạo này, con đường làm quan sau này vô hình trung sẽ tăng thêm một thẻ đánh bạc quan trọng.
Từ Quân Nhiên hiểu được sắp xếp của Dương Duy Thiên, dù nói thế nào mặc dù kiếp trước hắn có kinh nghiệm, nhưng trong mắt đám cán bộ lão luyện này, hắn hiện giờ vẫn chỉ là một thanh niên trẻ tuổi mà thôi.
Lúc này Uyển Đức Tuấn nhắc tới chuyện này, Từ Quân Nhiên suy nghĩ vẫn quyết định để gã hiểu rõ ngọn nguồn, dù sao Uyển Đức Tuấn có thể coi là người lựa chọn tốt nhất theo cách nhìn của hắn, nhà máy rượu và nhà máy đồ uống tương lai đều phải dựa vào gã chèo chống, hơn nữa gã là cha của Uyển Tiêu Nguyệt, vô hình trung lại khiến Từ Quân Nhiên có chút tín nhiệm đối với gã.
- Trong vài ngày tới đây, hôm nay tôi tới đây là muốn nói cho ngài biết, chuẩn bị thêm một chút.
Từ Quân Nhiên trầm ngâm một chút, nói với Uyển Đức Tuấn.
Uyển Đức Tuấn nghe vậy sắc mắt cao hứng hơn nhiều, gật đầu nói:
- Yên tâm đi, tôi đã sắp xếp xong xuôi.
Gã dừng một chút, tiếp tục nói:
- Đúng rồi, cậu nói chuyện nhà máy đồ uống kia thực sự có tác dụng?
Từ Quân Nhiên cười:
- Việc này ngài không cần quan tâm, ngài chỉ cần chịu trách nhiệm chuẩn bị tốt người và nhà xưởng, chờ đến lúc chính thức thấy hiệu quả là được rồi.
Uyển Đức Tuấn nghĩ cũng đúng, mình vẫn còn hơi coi thường cán bộ trẻ tuổi này, không nói gì khác, người ta kéo máy móc từ tỉnh trở về đã là thành tích thực sự.
Trò chuyện về nhà máy rượu với Uyển Đức Tuấn một lát, Từ Quân Nhiên mới đứng dậy cáo từ. Hiện giờ hắn mơ hồ dần giao những chuyện này cho công xã trấn Lý gia phụ trách. Dù nói thế nào hắn cũng không có khả năng cả đời đảm nhiệm nhiều việc, rất nhiều chuyện vẫn cần tập thể hợp tác mới được. Từ Quân Nhiên không muốn bị người khác nghị luận nói mình là người thấy chỗ tốt không chịu buông tay.
Chờ đến lúc xe Jeep của Từ Quân Nhiên lái vào tòa nhà Huyện ủy, hắn đã suy nghĩ phải nói chuyện sửa đường với Dương Duy Thiên thế nào rồi.
Tòa nhà Huyện ủy vẫn rất náo nhiệt, bởi vì mắt thấy sắp tới đại tuyển cử, các lãnh đạo đương nhiên làm việc của mình, cán bộ phía dưới cũng rất rõ ràng, huyện Võ Đức hiện giờ đang ở thời điểm nhạy cảm, mọi người cảm thấy rất hứng thú với bất cứ gió thổi cỏ lay nào, giống chuyện Từ Quân Nhiên tới nhanh chóng truyền khắp tòa nhà Huyện ủy trong thời gian ngắn. Rất nhiều người đều suy đoán, Từ Quân Nhiên được mọi người xưng là thư ký nhiều mưu trí, lúc này lại muốn làm con thiêu thân gì.
Xe Jeep dừng lại trước cửa tòa nhà Huyện ủy, Từ Quân Nhiên xuống xe, ngẩng đầu nhìn tòa nhà Huyện ủy, nhịn không được cười khổ một hồi.
Nếu hắn nhớ không lầm, hơn mười năm sau tòa nhà này xảy ra một sự cố, bởi vì lâu năm thiếu sửa chữa, kết quả trong đêm tòa nhà sụp xuống, may mắn là ban đêm tết âm lịch, trong văn phòng chỉ có vài người, điều kỳ diệu nhất chính là lúc tòa nhà sụp xuống tổng cộng chỉ hai người trong phòng làm việc, tuy bị thương nhưng không ai chết.
Rút thời gian vẫn phải nói với Dương Duy Thiên, chờ tình hình tài chính trong huyện tốt một chút, sớm thay đổi tòa nhà làm việc.
Hiện giờ Từ Quân Nhiên tới gặp Dương Duy Thiên đương nhiên có chuyện cần thương lượng. Trước đó Dương Duy Thiên tới thành phố tham gia hội nghị Thành ủy, trong hội nghị bị Bí thư Thành ủy Trương Kính Mẫn chỉ tên biểu dương, cho rằng phương diện phát triển chủ nghĩa kinh tế tập thể của huyện Võ Đức hiện giờ làm rất tốt, trọng điểm đương nhiên là công xã trấn Lý gia, Dương Duy Thiên trở về tâm tình rất tốt, gọi Từ Quân Nhiên tới đương nhiên muốn khen ngợi.
Hiện giờ, UBND huyện và Huyện ủy Võ Đức ở chung một khu nhà, tuy rằng phòng làm việc là hai tòa nhà khác nhau, nhưng mọi người cũng đều quen rồi.
Từ Quân Nhiên nhớ mang máng, về sau lúc mình học đại học ở kiếp trước, bởi vì nhân viên công tác của huyện Võ Đức ngày càng nhiều, văn phòng dần không đủ dùng liền xây một văn phòng mới, chuẩn bị tách văn phòng Huyện ủy và văn phòng UBND ra. Vì chuyện này, Huyện ủy và UBND thiếu chút nữa đánh nhau. Mọi người đều muốn tới văn phòng mới, ai cũng không muốn làm người phát triển phong cách kia.
Lý do của UBND huyện rất rõ ràng, UBND huyện phụ trách phát triển kinh tế, là mặt tiền cửa hàng của huyện Võ Đức, đương nhiên phải dùng văn phòng mới.
Mà lý do Huyện ủy càng rõ ràng, Đảng ủy lãnh đạo UBND, văn phòng tốt nhất đương nhiên phải do Đảng ủy dùng, sao có thể tặng cho UBND chứ?
Cuối cùng biện pháp giải quyết chuyện này khiến cho người ta dở khóc dở cười, lúc ấy huyện Võ Đức vẫn là huyện nghèo, lại xây thêm một tòa nhà văn phòng mới. Bởi vì thứ tốt ai cũng có phần, đương nhiên ai cũng vui vẻ. Còn tiền do nơi nào bỏ ra, không ai hỏi tới cũng không ai quan tâm.
Vẫn câu nói kia, cán bộ lãnh đạo là công bộc của nhân dân, chúng ta không thể để đám công bộc phục vụ nhân dân trong hoàn cảnh gian khổ!
Chẳng qua hiện giờ, tòa nhà văn phòng Huyện ủy vẫn là loại nhà kiểu cũ sàn bằng gỗ, chân giẫm lên sẽ phát ra tiếng động, giống như đang nhắc nhở người khác vậy.
Văn phòng làm việc của Dương Duy Thiên vẫn là gian phòng trông nghiêm trang kia, cá nhân gã không có yêu cầu gì. Lúc trước Ngô Lương Tân đã từng nói tới muốn thay một gian phòng làm việc mới giúp gã, lại bị Dương Duy Thiên cự tuyệt. Theo cách nói của Dương Duy Thiên, làm quan là làm việc vì nhân dân, văn phòng chẳng qua là nơi làm việc, không cần chú ý nhiều như vậy. Nếu thực sự chú ý, còn không thành quan lại xã hội phong kiến thời xưa.
Ngay cả Từ Quân Nhiên cũng phải thừa nhận, Dương Duy Thiên chưa chắc là một quan viên hợp cách trong chính trị, nhưng ít nhất gã là một người tốt.
Bước vào cửa phòng làm việc, Từ Quân Nhiên nhìn xem Tiêu Hồng Hoa đang cúi đầu tập trung viết, hắn nở nụ cười.
- Chủ nhiệm Tiêu, bận gì vậy?
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo