Lúc ra đến bên ngoài, Từ Quân Nhiên thấy Trịnh Vũ Thành đang nói gì đó với Tôn Vũ Hiên, đi đến trước mặt hỏi mới biết, Tôn Vũ Hiên muốn vào dạy cho Dương Triều Khoa một bài học, Trịnh Vũ Thành chặn lại không cho đi, Từ Quân nhiên chỉ cần ra chậm chút nữa là cậu ta xông vào trong rồi.

- Không sao rồi.

Từ Quân Nhiên nhìn hai người Trịnh Vũ Thành cười.

- Thật sao?

Tôn Vũ Hiên nhìn Từ Quân Nhiên và Tôn Tĩnh Vân, nghi ngờ.

Tôn Tĩnh Vân trừng mắt với cậu ta, cất giọng lạnh lùng

- Sao, cháu vẫn chưa tin cô ư?...

Tôn đại thiếu gia vừa nãy ra oai thế mà bây giờ co rúm như con mèo, ngoan ngoãn cúi đầu, không dám có ý kiến gì nữa.

Từ Quân Nhiên không thừa hơi để ý chuyện cô cháu nhà họ, cậu nói nhỏ vài câu với Trịnh Vũ Thành, ý là lát nữa nếu Dương Triều Khoa có hỏi về lai lịch của mình hay những người ở đây, dặn Trịnh Vũ Thành không được nói, chỉ nói là khách từ Thủ đô đến là được. Chuyện này liên quan đến nhiều thứ, Từ Quân Nhiên không muốn Trịnh Vũ Thành rước phiền phức vào thân.

Trịnh Vũ Thành gật đầu đồng ý, cuối cùng bảo Từ Quân Nhiên là buổi tối bọn họ về nhà của Bạch Sa, mấy người gặp nhau ở đấy.

Từ Quân Nhiên tạm biệt Tôn Tĩnh Vân và Tôn Vũ Hiên rồi mới ngồi lên xe kéo vừa đúng lúc đó đi tới để về nhà khách của xí nghiệp cơ giới.

Loại xe kéo lúc này chắc hẳn rất nhiều người trẻ tuổi chưa thấy bao giờ, vào những năm 70 80, nhất là đầu những năm 80, trên phố đâu đâu cũng bắt gặp xe kéo, vào thời gian đó xe kéo dùng sức người để kéo được xem như trào lưu, lúc đó còn có cả vè “ Xe kéo nhỏ, đi cửu châu”. Cùng với cải cách mở cửa, sự phát triển của xã hội, xe kéo dần được thay thế bởi xe máy kéo, xe chở hàng nhỏ, lúc Từ Quân Nhiên học đại học ở kiếp trước, trên đường phố của tỉnh giang nam đã không còn nhìn thấy kiểu xe kéo như này nữa rồi.

Từ lúc trọng sinh đến giờ. Hắn hầu hết là đi tàu điện, hôm nay tình cờ lại ngồi xe kéo, cảm giác thấy khang khác.

Về đến nhà khách, Từ Quân Nhiên ngồi trên giường suy nghĩ về chuyện hôm nay, cuối cùng chỉ có thể bất đắc dĩ lắc đầu. Mặc dù là giúp Vương Vĩ Đạt, giải quyết chuyện tên lừa đảo ở Hồng Kong, nhưng không ngờ gặp Tôn Tĩnh Vân, còn gây thù oán với con trai Dương Đăng Cao, chuyện này giải quyết không tốt chỉ có một kết cục là phải chết. Bây giờ giả mạo được Hoàng Tử Hiên rồi, chỉ cần sau này ít lộ mặt ở tỉnh, Dương Triều Khoa cũng chẳng có cách nào bắt được.

Nằm trên giường chợp mắt được một lúc, đến lúc hắn tỉnh dậy, cái đồng hồ treo tường đã kêu được bảy tiếng, bên ngoài tối đen. Từ Quân Nhiên lúc này mới biết, thì ra đã hơn bảy giờ tối, chắc là Trịnh Vũ Thành đã ở nhà Bạch Sa rồi, Từ Quân Nhiên lúc này mới ngồi dậy, thu dọn lại một chút, rồi đi tới cửa nhà Bạch Sa.

Quả nhiên, Bạch Sa, Vương Vĩ Đạt cả Trịnh Vũ Thành, ba người bọn họ đã bắt đầu uống rượu rồi, theo như lời bọn họ, biết trước là Từ Quân Nhiên tối mới đến, nên không đợi nữa. Còn Lâm Lệ đưa Lâm Duẫn Nhi đến nhà đồng nghiệp rồi. Xem ra là biết mấy người đàn ông cần nói chuyện nên để cho bọn họ không gian riêng.

- Quân Nhiên, hôm nay vất vả cho cậu rồi

Vường Vĩ Đạt nâng ly rượu, chân thành cảm ơn Từ Quân Nhiên:

- Lúc anh ta mang bảo vệ nhà máy đến, tên khốn đó đang chuẩn bị chạy trốn. Bị chúng ta chặn ở trong khách sạn, doạ vài cái liền nhận tội ngay, tên khốn này là tên lừa đảo, lần này nếu không phải chú nhắc nhở, thì anh xong đời rồi.

Anh ta nói chẳng phóng đại tí nào, chuyện hôm nay. Từ Quân Nhiên đã nhắc anh ta rồi, cũng coi như là đã cứu mạng Vương Vĩ Đạt, nếu không để tên lừa đảo đó lừa mất hơn 100 cái máy, thì Vương Vĩ Đạt chắc chắn không cần làm gì nữa, chuẩn bị vào tù là vừa, làm tổn hại của nền kinh tế quốc gia hơn một triệu, anh ta dù có đến chín cái mạng cũng không đủ mà đền.

Từ Quân nhiên lắc đầu

- Anh Vương, chuyện lần này tôi cũng chỉ là đoán thôi, rượu là giả, còn người đó là thật hay giả tôi cũng không biết. Nói thật, sau khi anh đi tôi vẫn thấy hối hận, nhỡ chẳng may người đó là thật, thì chẳng phải em đã làm lỡ mất chuyện làm ăn lớn của nhà máy rồi sao.

Lời này của hắn lại là nửa thật nửa giả, kì thực Từ Quân Nhiên đã thầm đoán được tên Tần Cảng Sinh kia là lừa đảo, nhưng kiếp trước chưa từng nghe chuyện này, Vương Vĩ Đạt cũng không vì chuyện này mà sụp đổ, cho nên hắn mới có chút do dự chần chừ.

Trịnh Vũ Thành cười nói

- Thế có nghĩa cậu là phúc tướng rồi, lão Vương mấy ngày trước vốn dĩ phải đi Minh Châu công tác, kết quả là vì đợi cậu đến để nói xong chuyện máy móc, vừa đúng lúc gặp tên họ Tần này đến lừa người, nếu không tên khốn đó nhân lúc trong xưởng không có trưởng ban, tiêu thụ số hàng không đạt tiêu chuẩn phải tiêu huỷ toàn bộ. Kết quả tên tiểu tử đó chẳng những ko phải chịu trách nhiệm gì, thậm chí còn lập công lớn.

Từ Quân Nhiên lúc này mới chợt nhận ra, kiếp trước Vương Vĩ Đạt có lẽ là đã đi thành phố Minh Châu rồi, cho nên chuyện này không có trách nhiệm của anh ta, hơn nữa anh ta còn có chỗ dựa vững chắc, thế nên mới may mắn thoát nạn.

Vương Vĩ Đạt vui vẻ nói:

- Nhà máy đó rất quan trọng trong chuyện này, theo điều tra ban đầu, tên Tần Cảng Sinh kia cũng đã lừa không ít người ở tỉnh khác, chỉ có Giang Nam chúng ta là biết rõ động cơ của y, nhà máy chúng ta đã báo án rồi, có khi chuyện này anh nhờ công lao của người anh em lại có thể tiến thêm một bước.

- Ờ?

Từ Quân Nhiên ngây cả người, nhìn Bạch Sa, làm ở bộ phận quản lý cấp cao ở xưởng máy móc, một trưởng phòng như Bạch Sa cũng có quyền phát ngôn chứ.

Bạch Sa cười nói:

- Ê kíp ở xưởng máy gần đây có biến động một chút, biểu hiện của lão Vương rất tốt, nếu cứ phát huy thì có thể lên chức phó quản đốc.

Từ Quân Nhiên mắt sáng lên, nếu Vương Vĩ Đạt có thể ngồi vào cái ghế phó quản đốc, vậy bản thân cũng coi như là đã có một con đường quan trọng rồi. Vào những năm 80, máy móc không phải thứ mà người bình thường có thể mua được, không chỉ cần có tiền, còn cần có cửa, dưới cơ chế kinh tế theo kế hoạch này, thì được coi là mặt hàng cung không đủ cầu.

Một khi Vương Vĩ Đạt trở thành phó quản đốc của nhà máy chế tạo cơ khí của tỉnh, bản thân ít nhất cũng có thể được quản lí vài phân xưởng nhỏ của công xã trấn Lý gia, làm những công việc như luyện kim, bây giờ đang là nền kinh tế nguyên thuỷ, là lúc dễ tích luỹ vốn nhất, đến khi mọi người đều đã ý thức được ích lợi của kinh tế công nghiệp, thì lúc đấy sẽ khó hơn.

Nghĩ đến đây, Từ Quân Nhiên nhìn Vương Vĩ Đạt nói:

- Anh Vương, cơ hội này đừng để tuột mất.

Vương Vĩ Đạt cười hì hì, nói:

- Yên tâm đi, chỉ cần anh đây làm được chức quan này, chắc chắn anh em ai cũng có lợi.

Bạch Sa nói với Từ Quân Nhiên:

- Máy móc, công nhân và thị trường tiêu thụ đều có rồi, cậu lúc nào cũng có thể gọi người tới đến lấy hàng, càng nhanh càng tốt.

Từ Quân Nhiên vẫn còn hơi do dự, gật đầu:

- Ngày mai tôi sẽ gọi điện bảo người đến.

Trong lòng cậu đã hạ quyết tâm, phải nhanh chóng nắm được khu công nghiệp nhỏ của công xã trấn Lý gia.

Nói cho cùng thì hôm này cũng là cơ hội ngàn năm có 1, nếu như không nắm bắt thì có lỗi với ông trời quá

Mấy người còn nói thêm vài chuyện nữa, Từ Quân Nhiên giới thiệu với Trịnh Vũ Thành về chuyện nhà máy bia của huyện, sắp tới sẽ bị hắn đổi thành xưởng chế biến rượu trắng, cuối cùng thì cười nói:

- Tới lúc đó, anh Trịnh có thể giúp một tay, rượu của chúng tôi là rượu ngon, nhất định sẽ tiêu thụ tốt.

Trịnh Vũ Thành cười khoát khoát tay:

- Anh không dám đảm bảo, nhưng chỉ cần chú có lời, lúc đó đưa qua đây là được.

Ngừng một lúc, Từ Quân Nhiên lại nói:

- Thật ra, tôi vẫn còn chuẩn bị làm một nhà máy chế biến đồ uống.

- Nhà máy chế biến đồ uống?

Trịnh Vũ Thành sững sờ, lắc đầu:

- Em trai, việc này có được không?

Từ Quân Nhiên tất nhiên không thể nói với anh ta, tương lai mấy chục năm tới, thị trường đồ uống Trung Quốc rốt cuộc sẽ nóng như nào, những năm 80, đồ uống cho thể thao, chỉ là vì làm ra đồ uống gì đó đầu tiên thêm chất điện phân kiềm, rồi thêm hợp tác với bên thể dục thể chất, là loại đồ uống dành cho thể thao dẫn đầu cả nước. Không ngừng tài trợ cho các hoạt động thể thao, từ đó nhanh chóng trở thành nhãn hiệu cả Trung Quốc ai ai cũng biết, kiếm được rất nhiều tiền.

Đối với Từ Quân Nhiên mà nói, Sau khi trọng sinh thì ưu thế lớn nhất, chính là nắm rõ được tình hình chung, mặc dù không nhất định có thể làm được gì, thậm chí đến chuyện cổ phiếu khi nào tăng, loại xổ số nào có thể trúng giải, có thể nói là hắn không biết chút nào. Duy nhất có thể làm đó là có thể hiểu rõ được tình hình nhờ kiếp trước của mình, đưa ra được vài quyết định đúng đắn.

Giống như bây giờ, mỗi hạng mục mà Từ Quân Nhiên muốn thành lập, đều có thể thu lợi chỉ trong thời gian ngắn, điểm này, là ưu thế mà các cán bộ kinh tế ở những khu vực khác không làm được. Mà có sự đảm bảo này rồi, thì có thể khiến công xã trấn Lý gia thậm chí đến cả huyện Võ Đức, trở thành điển hình kinh tế Trung Quốc.

Đây chính là hiệu quả mà Từ Quân Nhiên cần.

Trong thế giới ở kiếp sau, lý thuyết dựa vào GDP để so thành tích thì phổ biến trong giới quan lại, nhìn vào thành tích của 1 cán bộ, đầu tiên phải nhìn GDP ở địa phương người đấy có tăng hay không, cái gọi là GDP chính là tổng giá trị sản xuất quốc dân, cũng là thành quả kinh tế của địa phương đó.

Mà bây giờ Từ Quân Nhiên Cần làm, ngoài hy vọng phát triển kinh tế của công xã trấn Lý gia và huyện Võ Đức, làm cho họ thấy được ý nghĩa quan trọng của việc cải cách xây dựng nền kinh tế đối với nhân dân, quan trọng hơn là, anh muốn tạo dựng tên tuổi cho mình, muốn để mọi người thấy anh là 1 cán bộ nắm vững kinh tế.

Kiếp trước hay kiếp này, Từ Quân Nhiên cũng rất rõ, hiện tại một cán bộ thanh tra cao cấp, ngoài yêu cầu làm việc trong đảng ra, quan trọng nhất là phải hiểu rõ về kinh tế, cùng với tiến độ không ngừng triển khai của công cuộc trẻ hoá cán bộ lãnh đạo, sau khi 1 loạt lãnh đạo lớn tuổi lui về, xuất hiện cơ cấu cán bộ cố vấn, có lúc chính là đề bạt những cán bộ trẻ giỏi, trong thời gian 10 năm cách đây tầm 10 năm, mười năm đó chính là cơ hội của bản thân.

Đàn ông đều có dã tâm, Từ Quân Nhiên cũng không phải ngoại lệ, kiếp trước hắn dựa vào sự nâng đỡ của Tào Tuấn Minh, một bước lên đến vị trí thư kí uỷ ban thành phố, có ước mơ trở thành lãnh đạo cấp phó, nhưng lúc đó hắn sắp 50 tuổi rồi, đường làm quan cao nhất chỉ là cán bộ bình thường thôi, đây là chuyện không thể thay đổi được. Cuối cùng, thì bởi vì cấp bậc cậu quá thấp, bỏ lỡ mất thời gian tốt nhất để đề bạt cán bộ.

Nhưng bây giờ, trước mặt Từ Quân Nhiên, lại là cả một tiền đồ tươi sáng.

0.14999 sec| 2432.617 kb