"Phó Như Hối! Quyển sách đó chắc chắn rất quan trọng đấy.' Sở Dung nghiêm túc nhìn Phó Như Hối, chóp mũi bị đổ vài giọt mồ hôi: "Em nghi ngờ có phải ý thức của thế giới này đã lấy nó đi hay không."

Tạm thời Sở Dung không nghĩ ra từ nào hay hơn để giải thích, chỉ có thể tạm gọi những hiện tượng trái với tự nhiên xảy ra xung quanh mình này là "Ý thức của thế giới này", ý thức này là ý thức xấu, không muốn cho cô biết thân phận thật sự của bản thân, không muốn để cô nhớ lại ký ức của mình, điều gì đã làm cho cô trở thành nữ phụ? Rõ ràng cô chưa từng làm qua chuyện xấu gì, thực sự muốn nói đến nhân vật phản diện ác độc thì 04 đó ưu ái giúp đỡ Hách Hàn Vận mới là nhân vật phản diện chân chính đấy.

"Anh hiểu rồi" Phó Như Hối nhẹ nhàng lau mồ hôi trên mũi Sở Dung: "Đừng lo lắng quá, chúng ta sẽ tìm ra mọi chuyện.

Sở Dung không thể không lo lắng: "Em vẫn chưa thể khôi phục lại trí nhớ của mình." Ký ức trong đầu cô lộn xộn và khổng lồ, chắc chắn có một phân là ký ức thực sự của cô nhưng một phân khác lại là ký ức giả được cưỡng chế ghép vào.

"Vậy để anh kể cho em nghe từng chuyện một được không?" Phó Như Hối dịu dàng đề nghị: "Em kể những gì em biết cho anh, sau đó anh sẽ kể lại cho em.”

Sở Dung đáp: "Trước hết, anh hãy nói cho em biết làm sao anh biết được nhiêu chuyện huyền bí như thế này đi."

Phó Như Hối đón nhận những lời Sở Dung nói một cách thản nhiên, dù núi sập trước mặt anh cũng chẳng thay đổi sắc mặt nhưng Sở Dung vẫn cảm thấy chắc chắn rằng Phó Như Hối biết điêu gì đó, có lẽ anh đang giấu cô điều gì đó.

Phó Như Hối im lặng nhìn Sở Dung một lúc lâu, khi thấy cô không thể nhẫn nại thêm nữa, anh mới từ từ nói: “Anh đã sống lại một lần."

Sở Dung: "...'

"Cái gì?" cô ngạc nhiên hỏi.

Cô chắc chắn là Phó Như Hối từng trải qua điều tương tự nên mới có thể giữ bình tĩnh trước chuyện của cô đến thế. Sở Dung cũng bắt đầu nảy ra suy đoán... Có phải Phó Như Hối cũng xuyên không giống cô. Nhưng sức tưởng tượng của con người có giới hạn, cô không bao giờ nghĩ tới chuyện Phó Như Hối là sống lại.

"Anh chết như thế nào?" Sở Dung hỏi.

Phó Như Hối trả lời "Anh không chết."

Sở Dung: "Vậy sao anh sống lại được?

"Vì em chết,' Phó Như Hối nói. Sở Dung: [IH|

"Gì cơ?" cô giật mình hỏi.

Phó Như Hối nhẹ nhàng kể lại, trong kiếp trước cô đã làm những hành động gì? Anh đã làm thế nào đưa cô vào đồn cảnh sát và tin tức về cái chết của cô đã được lan truyền ra sao?! Ban đâu Sở Dung nghe mà không thể tin nổi, nghe xong nét mặt của cô dường như mất kiểm soát luôn: "Em chết rôi mà anh không cưới vợ mới ư?”

Phó Như Hối ngạc nhiên, sau đó nhíu mày: Vợ mới gì chứ?” Sở Dung hỏi: "Em chết rồi, anh không cưới Hách Hàn Vận à?” Phó Như Hối nghiêm nghị, vẻ mặt cương quyết: "Dĩ nhiên anh không cưới cô ấy." Nếu không phải do Sở Dung nhắc tới cái tên này mấy lần thì Phó Như Hối sẽ không chú ý đến người đó, cô ta cùng một giuộc với Hách Hàn Trạch và Thư Duyên, chưa từng làm chuyện gì tốt cả, anh chỉ là trong lúc chính đốn Hách Hàn Trạch và Thư Duyên tiện thể tìm hiểu cô ta một chút, trừ việc đó ra thì Phó Như Hối chưa hề chính thức gặp mặt người này, cùng không biết cô ta trông như thế nào. Anh không cưới người khác sao?" Phó Như Hối vẻ mặt tối sâm, rất không vui.

Nhìn dáng vẻ này thì hẳn là kịch bản kiếp trước của Phó Như Hối mà Sở Dung biết hẳn là không liên quan. Lần này Sở Dung đã có thể dò ra nguyên tác một cách rõ ràng rôi, chỉ cân là vấn đề tình cảm liên quan đến hai người họ thì chắc chắn là giả. Mục tiêu của nguyên tác hẳn là biến cô và Phó Như Hối thành kẻ thù.

2.37785 sec| 2388.367 kb