Sở Dung nhắm mắt, cố gắng ngủ nhưng không thể. Hai tay cô để trên bụng, thân thể nằm thẳng. Hơi thở nam tính trưởng thành chỉ cách cô chưa đến nửa cánh tay, thật ra hoàn toàn có thể xem nhẹ khoảng cách này vì dường như Sở Dung có thể cảm nhận được hơi thở nhẹ nhàng bên tai mình. Phó Như Hối ngủ rất nhanh! Trong khi Phó Như Hối đang tắm, Sở Dung đã nằm trên giường và bắt đâu cố gắng chìm vào giấc ngủ. Phó Như Hối đã nói bản thân có thể sẽ hơi lâu nhưng dựa vào kinh nghiệm thường ngày, Sở Dung tin rằng cô có thể ngủ trong vòng mười phút.

Do đó, Sở Dung giữ nguyên tư thế nằm ngay ngắn, lắng nghe bằng thính giác để biết Phó Như Hối đang làm gì. Cô cảm nhận được tiếng cửa mở khi anh tắm xong và tiếng bước chân nhẹ, rôi đột nhiên yên lặng trước khi cảm thấy đệm lún xuống, cho thấy Phó Như Hối đã nằm xuống.

Anh nằm xuống một cách tự nhiên và nếu không phải Sở Dung đã biết rõ cốt truyện ban đầu, cô còn thật sự cho rằng Phó Như Hối thích ở cùng với cô.

Trong nguyên tác, Phó Như Hối chỉ muốn tìm một người thích hợp chăm sóc tốt hai đứa con của mình nên cuộc hôn nhân giữa anh và Sở Dung coi như là một loại thỏa thuận. Anh khi đối mặt với cô chỉ toàn là khách sáo và những phép lịch sự cơ bản, sau đó nguyên chủ đã làm ra chuyện khiến Phó Như Hối thất vọng. Sau khi hai người ly hôn, Phó Như Hối cũng gặp được tình yêu đích thực của mình là Hách Hàn Vận, hai người yêu nhau rồi nhanh chóng kết hôn.

Phó Như Hối bên cạnh cô bây giờ có vẻ khác biệt so với nhân vật trong nguyên tác, cô cảm thấy Phó Như Hối bây giờ có hơi OOC, bởi vì Phó Như Hối trong nguyên tác hoàn toàn không thể nằm trên cùng một chiếc giường với Sở Dung.

Liệu Phó Như Hối này có phải cũng là một người xuyên không?

Sở Dung lặng lẽ trở mình, tạo khoảng cách với Phó Như Hi.

"Không ngủ được à?" Phó Như Hối hỏi.

Bất ngờ trong bóng tối, Phó Như Hối lên tiếng, giọng anh nhẹ nhưng đủ để Sở Dung giật mình.

Phó Như Hối thấy bả vai Sở Dung run rẩy dưới ánh trăng, anh không khỏi cười: "Bị dọa à?

Sở Dung không còn giả vờ được, cô khẽ gật đâu nhỏ giọng: “Anh chưa ngủ sao?” Phó Như Hối cười: "Ngủ một lát rồi tỉnh."

Sở Dung im lặng suy nghị, liệu cô đã làm phiên anh?

Khi Sở Dung định xin lỗi, Phó Như Hối tiếp tục: 'Lệch múi giờ chưa chỉnh được." Sở Dung nhanh trí hỏi: "Một ngày rồi vẫn chưa chỉnh lại được sao?'

Niên Niên nói rằng Phó Như Hối đã về từ hôm qua.

Phó Như Hỗối sững sờ, sau đó cười: "Đúng thế, chưa chỉnh được.

Sở Dung bị cười nhạo có chút khó hiểu, sau khi phản ứng lại, hẳn là Phó Như Hối đã cho cô bậc thang đi xuống, ấy vậy nhưng cô lại không có mắt nhìn mà vạch trân lời nói dối có ý tốt của Phó Như Hối nên Phó Như Hối đã bị cô chọc cười.

"Ồ" Sở Dung nói khô khan: "Tôi sẽ ngủ ngay đây, không làm phiên anh nữa."

"Em không làm phiền anh." Phó Như Hối nhẹ nhàng nói: "Em không ngủ được phải không? Anh nói chuyện với em một lát nhé?”

"Không, không cân." trong lòng Sở Dung réo lên hồi chuông cảnh báo, nói chuyện một lát? Phó Như Hối và cô có thể nói gì đây? Ngoài Phó Niên Phó Dư ra thì họ còn nói chuyện gì chứ?

Giọng cô nghe vội vàng, Phó Như Hối hỏi: "Em đang hứng thú với gameshow à?”

Sở Dung ngạc nhiên với câu hỏi bất ngờ của Phó Như Hối, cô trả lời thành thật: "Không, chỉ nhận lời tham gia thôi. Nếu anh không thích, tôi chắc chắn sẽ không làm..

Phó Như Hối nói: "Em thích làm gì thì làm, không cân quan tâm đến ý kiến của anh. Chỉ là anh muốn biết, em có thích làm gameshow không?”

Lời này của Phó Như Hối có thể là khách sáo nhưng không thể phủ nhận rằng loại giọng điệu chân thành nói ra câu Em thích làm gì thì làm đó này lọt vào tai Sở Dung lại êm tai khó tả.

Từ nhỏ đến giờ, Phó Như Hối là người đầu tiên nói những lời này với cô. ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ

2.69848 sec| 2403.844 kb