Chương trước
CHƯƠNG 16: Xuyên thành Hầu phủ Thiếu phu nhân, ngược tra nam, nuôi con cái
CHƯƠNG 6: Xuyên thành Hầu phủ Thiếu phu nhân, ngược tra nam, nuôi con cái CHƯƠNG 7: Xuyên thành Hầu phủ Thiếu phu nhân, ngược tra nam, nuôi con cái CHƯƠNG 8: Xuyên thành Hầu phủ Thiếu phu nhân, ngược tra nam, nuôi con cái CHƯƠNG 9: Xuyên thành Hầu phủ Thiếu phu nhân, ngược tra nam, nuôi con cái Chương 10: Xuyên thành Hầu phủ Thiếu phu nhân, ngược tra nam, nuôi con cái Chương 11: Xuyên thành Hầu phủ Thiếu phu nhân, ngược tra nam, nuôi con cái Chương 12: Xuyên thành Hầu phủ Thiếu phu nhân, ngược tra nam, nuôi con cái CHƯƠNG 13: Xuyên thành Hầu phủ Thiếu phu nhân, ngược tra nam, nuôi con cái CHƯƠNG 14: Xuyên thành Hầu phủ Thiếu phu nhân, ngược tra nam, nuôi con cái CHƯƠNG 15: Xuyên thành Hầu phủ Thiếu phu nhân, ngược tra nam, nuôi con cái CHƯƠNG 16: Xuyên thành Hầu phủ Thiếu phu nhân, ngược tra nam, nuôi con cái CHƯƠNG 17: Xuyên thành Hầu phủ Thiếu phu nhân, ngược tra nam, nuôi con cái CHƯƠNG 18: Xuyên thành Hầu phủ Thiếu phu nhân, ngược tra nam, nuôi con cái CHƯƠNG 19: Xuyên thành Hầu phủ Thiếu phu nhân, ngược tra nam, nuôi con cái CHƯƠNG 20: Xuyên thành Hầu phủ Thiếu phu nhân, ngược tra nam, nuôi con cái CHƯƠNG 21: Xuyên thành Hầu phủ Thiếu phu nhân, ngược tra nam, nuôi con cái CHƯƠNG 22: Xuyên thành Hầu phủ Thiếu phu nhân, ngược tra nam, nuôi con cái CHƯƠNG 23: Xuyên thành Hầu phủ Thiếu phu nhân, ngược tra nam, nuôi con cái CHƯƠNG 24: Xuyên thành Hầu phủ Thiếu phu nhân, ngược tra nam, nuôi con cái CHƯƠNG 25: Xuyên thành Hầu phủ Thiếu phu nhân, ngược tra nam, nuôi con cái
setting
Chương sau

Lý Huyên Huyên vốn là con một, lại chưa từng sinh con nên không quen chăm trẻ. Nhưng giờ đây, hệ thống nuôi dạy con cái chính là nguồn sống của nàng, nên nàng cũng dần học cách quan tâm đến chúng.

"Hệ thống, Tôn Mạn Văn vẫn chưa có thai phải không?"
"Dạ chưa ạ."

Lý Huyên Huyên đang mừng thầm vì thuốc có tác dụng, bỗng hệ thống báo tiếp:
"Nhưng sau khi quét toàn diện, phát hiện Đông Anh đã mang thai được gần 1 tháng."

"Sao ngươi không báo sớm?!" - nàng giật mình hỏi.
"Vì ký chủ không hỏi đến mà. Dù sao thai còn nhỏ, vẫn có thể xử lý được."
"Là trai hay gái?"
"Thai nhi còn quá nhỏ, chưa xác định được ạ."

Lý Huyên Huyên cố gắng lục lại ký ức của nguyên chủ, nhưng không tìm thấy thông tin gì về việc Đông Anh sinh nở. Ký ức chỉ rõ ràng về Thẩm Tường Vũ và Tôn Mạn Văn mà thôi.

"Ký chủ định xử lý đứa bé của Đông Anh sao?"
"Cứ để đấy! Giữ làm quân bài sau này cho chúng cắn xé nhau cũng thú vị!" - nàng khẽ cười lạnh lùng.

Thời gian thấm thoắt trôi qua. Thẩm Tường Vũ vẫn hết mực sủng ái Tôn Mạn Văn, hầu như đêm nào cũng nghỉ lại trong viện nàng ta. Ngôi vị phu nhân cùng các thị thiếp khác dần trở nên mờ nhạt. Điều đáng chú ý là bụng Đông Anh đã lớn đến 5 tháng mà Tôn Mạn Văn vẫn chưa có dấu hiệu thụ thai, đây đều là nhờ vào những liều thuốc tránh thai Lý Huyên Huyên âm thầm trộn vào đồ ăn thức uống của họ.

Lo lắng vì mãi không có con, Tôn Mạn Văn đã hai lần lên chùa Đại Phật thành tâm cầu tự. Thấy vậy, Lý Huyên Huyên bèn đổi sang cho nàng uống thuốc mang thai giả.

Quả nhiên, một tháng sau, Tôn Mạn Văn trễ kinh tới 10 ngày. Đại phu bắt mạch nói thai còn non, nhưng ai nấy đều tin chắc nàng đã có mang, chỉ riêng Lý Huyên Huyên và hệ thống biết rõ sự thật.

Lúc này, bụng Đông Anh đã lên tới 6 tháng. Dáng bụng nhọn khiến mọi người đều đoán chắc đó là một tiểu thiếu gia.

Lý Huyên Huyên khẽ mỉm cười, trong khi Tôn Mạn Văn tức đến mức suýt xé nát chiếc khăn tay trên tay.

Đã không thể địch nổi Lý Huyên Huyên người đã là chính thê của Hầu phủ, giờ đây ngay cả một thị thiếp xuất thân nha hoàn như Đông Anh cũng đè đầu nàng ta.

Đúng vậy, ngay sau khi phát hiện Đông Anh có thai, Lý Huyên Huyên đã chủ động thăng nàng ta lên làm di nương.

Biết trong bụng mình có thể là một tiểu thiếu gia, Đông Anh vui mừng khôn xiết. Thế nhưng niềm vui chẳng được bao lâu, một hôm đang dạo bộ trong vườn, nàng ta bỗng trượt chân ngã, máu chảy ồ ạt.

Khi bà đỡ tới nơi, chỉ kịp đỡ lấy một thai nhi đã thành hình – là một bé trai.

Lần sảy thai này khiến Đông Anh tổn hại nặng nề, ít nhất vài năm khó có thể mang thai lại. Nàng ta đau đớn khóc than, hận mình sao lại đi dạo hôm đó, sao lại không cẩn thận để vấp ngã.

Không lâu sau, Tôn Mạn Văn cũng thấy kinh nguyệt trở lại. Ban đầu nàng ta tưởng mình sinh non, vội vàng gọi đại phu tới khám. Nhưng sau khi bắt mạch, đại phu khẳng định nàng ta chưa từng mang thai, chỉ là do quá mong con nên kinh nguyệt bị trễ. Tôn Mạn Văn chấn động tột độ, không tin nổi sự thật phũ phàng này.

Nàng ta tìm thêm hai đại phu khác, nhưng kết quả vẫn vậy. Cuối cùng, nàng ta đành chấp nhận sự thật. Từ đó, Tôn Mạn Văn sống trong lo sợ bại lộ, không dám gặp Thẩm Tường Vũ, ngày đêm suy nghĩ khiến người gầy rộc đi. Thẩm Tường Vũ lại tưởng nàng ta đang chịu đựng thai nghén, càng thêm chiều chuộng.

Khi Tôn Mạn Văn đang tính kế giả vờ sảy thai, thì một đêm nọ, Đông Anh trằn trọc không ngủ được, ra vườn đi dạo. Bỗng nàng ta nghe thấy tiếng ai đó thì thào: "Tiểu thiếu gia, ngài yên lòng đi, nô tỳ sẽ đốt nhiều vàng mã cho ngài, mong ngài sớm đầu thai vào nhà tốt..."

"Không phải nô tỳ hại ngài đâu, là do Hồng Nhuỵ nha hoàn của Tôn di nương bảo nô tỳ rải dầu trong vườn, khiến ngài trượt ngã đó!"

"Oan có đầu, nợ có chủ, ngài hãy tìm Tôn di nương với Hồng Nhuỵ đi!"

"Nô tỳ chỉ là kẻ làm theo lệnh, không thể giúp ngài minh oan được!"

Nghe những lời này, Đông Anh như bị sét đánh ngang tai, đầu óc trống rỗng.

Hóa ra, nàng ta không phải tự nhiên trượt chân. Hóa ra, con trai nàng ta đáng lẽ đã chào đời khỏe mạnh, là bị Tôn Mạn Văn hãm hại!

Nghĩ thông mọi chuyện, Đông Anh điên cuồng xông tới túm lấy Đào Nha, gào lên: "Là ngươi! Là ngươi rải dầu hại ta ngã, giết chết tiểu thiếu gia của ta! Đi, theo ta đến gặp tiểu hầu gia nói rõ!"

Vốn đang thành tâm sám hối trong đêm, Đào Nha suýt nữa kinh hồn bạt vía vì có người đột nhiên lao tới, vừa nhận ra là Đông Anh liền càng thêm hoảng sợ, run rẩy biện bạch:

"Trương di nương, ngài nghe lầm rồi... Nô tỳ không hề nói bậy... Nô  không dám hại tiểu hầu gia, không có..."

"Không thể nào! Ta nghe rõ mồn một, ngươi vừa nói là Tôn di nương sai Hồng Nhụy bảo ngươi làm, đúng không? Theo ta đi gặp tiểu hầu gia ngay!"

Đông Anh bị sự thật chấn động đến mất lý trí, lôi kéo Đào Nha định đi tìm tiểu hầu gia, sức mạnh kinh người khiến Đào Nha giãy giụa không thoát.

Tiếng ồn ào nơi đây khiến những người khác trong viện cũng thức giấc, Cát di nương vội sai tiểu nha hoàn đi bẩm báo thiếu phu nhân.

Hai thông phòng nha hoàn bên cạnh tiểu hầu gia cũng chạy ra xem náo nhiệt.

Lúc này chỉ có Cát di nương là bán chủ nhân, nàng ta vội khuyên giải:

"Trươngdi nương, ta đã sai người mời thiếu phu nhân rồi, đợi ngài ấy tới sẽ phân xử công minh cho ngươi."

Đông Anh nghe nhắc tới thiếu phu nhân hơi bình tĩnh, nhưng vẫn ghì chặt Đào Nha không buông, sợ nàng trốn mất.

Tất nhiên, mọi chuyện đều nằm trong dự liệu của Lý Huyên Huyên, thậm chí chính nàng mấy ngày nay dùng tinh thần lực ám thị khiến Đào Nha đêm nào cũng gặp ác mộng bị hài nhi đòi mạng, nên mới ra ngoài sám hối cho nhẹ lòng.

Khi tiểu nha hoàn báo tin, Hạ Tuyết vội đánh thức Lý Huyên Huyên đang giả vờ ngủ, nàng lập tức sai người mời Thẩm Tường Vũ và Tôn Mạn Văn.

Khi các chủ nhân tụ họp ở sân sau xa xôi, gia nhân bày ghế mời ngồi. Tiểu hầu gia và Lý Huyên Huyên ngồi chính diện.

Tôn Mạn Văn cũng được Thẩm Tường Vũ cho phép ngồi bên cạnh.

Lý Huyên Huyên lên tiếng trước: "Trương di nương, ngươi có việc gì cứ nói ra đi, ta cùng tiểu hầu gia đều đang nghe đây!"

Đông Anh lôi Đào Nha quỳ xuống khóc lóc: "Tiểu hầu gia, thiếu phu nhân, xin ngài minh xét cho tiểu thiếu gia bị hại!"

"Chính là Đào Nha này, nàng nghe lệnh Tôn di nương hại chết tiểu thiếu gia trong bụng ta!"

Đông Anh thuật lại tỉ mỉ mọi chuyện vừa xảy ra.

Lý Huyên Huyên nghe xong mặt lạnh như tiền, không lộ cảm xúc.

Tôn Mạn Văn nghe xong tim đập thình thịch, đáng lẽ Hồng Nhụy phải dàn xếp ổn thỏa rồi mới phải.

Nàng hoang mang liếc nhìn Hồng Nhụy, Hồng Nhụy lắc đầu kín đáo nhưng lại ra hiệu về phía Đào Nha. Rồi lên tiếng:

"Trương di nương, ta chưa từng bước chân tới viện này, cũng chẳng biết mặt tiểu nha hoàn này, ngươi đừng hồ đồ vu khống di nương nhà ta. Di nương đang mang thai, ngươi định hại nàng vào tình cảnh như ngươi sao..."

Chương trước
CHƯƠNG 16: Xuyên thành Hầu phủ Thiếu phu nhân, ngược tra nam, nuôi con cái
CHƯƠNG 6: Xuyên thành Hầu phủ Thiếu phu nhân, ngược tra nam, nuôi con cái CHƯƠNG 7: Xuyên thành Hầu phủ Thiếu phu nhân, ngược tra nam, nuôi con cái CHƯƠNG 8: Xuyên thành Hầu phủ Thiếu phu nhân, ngược tra nam, nuôi con cái CHƯƠNG 9: Xuyên thành Hầu phủ Thiếu phu nhân, ngược tra nam, nuôi con cái Chương 10: Xuyên thành Hầu phủ Thiếu phu nhân, ngược tra nam, nuôi con cái Chương 11: Xuyên thành Hầu phủ Thiếu phu nhân, ngược tra nam, nuôi con cái Chương 12: Xuyên thành Hầu phủ Thiếu phu nhân, ngược tra nam, nuôi con cái CHƯƠNG 13: Xuyên thành Hầu phủ Thiếu phu nhân, ngược tra nam, nuôi con cái CHƯƠNG 14: Xuyên thành Hầu phủ Thiếu phu nhân, ngược tra nam, nuôi con cái CHƯƠNG 15: Xuyên thành Hầu phủ Thiếu phu nhân, ngược tra nam, nuôi con cái CHƯƠNG 16: Xuyên thành Hầu phủ Thiếu phu nhân, ngược tra nam, nuôi con cái CHƯƠNG 17: Xuyên thành Hầu phủ Thiếu phu nhân, ngược tra nam, nuôi con cái CHƯƠNG 18: Xuyên thành Hầu phủ Thiếu phu nhân, ngược tra nam, nuôi con cái CHƯƠNG 19: Xuyên thành Hầu phủ Thiếu phu nhân, ngược tra nam, nuôi con cái CHƯƠNG 20: Xuyên thành Hầu phủ Thiếu phu nhân, ngược tra nam, nuôi con cái CHƯƠNG 21: Xuyên thành Hầu phủ Thiếu phu nhân, ngược tra nam, nuôi con cái CHƯƠNG 22: Xuyên thành Hầu phủ Thiếu phu nhân, ngược tra nam, nuôi con cái CHƯƠNG 23: Xuyên thành Hầu phủ Thiếu phu nhân, ngược tra nam, nuôi con cái CHƯƠNG 24: Xuyên thành Hầu phủ Thiếu phu nhân, ngược tra nam, nuôi con cái CHƯƠNG 25: Xuyên thành Hầu phủ Thiếu phu nhân, ngược tra nam, nuôi con cái
Chương sau

Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo

0.08241 sec| 2422.914 kb